Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 872 : Sau cơn mưa trời lại sáng

Ngày đăng: 01:20 22/04/20


Trời cao trong xanh, gặp gỡ vào chiều thứ bảy, công viên Giang Tân Thành phố Tề Hà vô cùng náo nhiệt.



Đây là sau khi cơn lũ đã qua đi, Thành phố Tề Hà đón chào một này nắng ấm đầu tiên, trong không khí vẫn còn phảng phất từng đợt từng đợt hơi nước bốc lên, khiến cho nhiệt độ không khí không cao lắm.



Nhân dân Thành phố Tề Hà bị những trận mưa dai dẳng kìm hãm suốt hơn hai tháng qua, đều ào ào ra khỏi nhà, hít thở bầu không khí trong lành thoáng đãng.



Đồng chí Phạm Hồng Vũ Bí thư Thành ủy Tề Hà và vợ là đồng chí Cao Khiết, đưa đứa con nhỏ hòa vào dòng người dân thành phố đến chơi trong công viên Giang Tân. Năm năm trước, Cao Khiết hạ sinh một cậu con trai, đặt tên là Phạm Tri Viễn, tên gọi thân mật là KhảKhả.



Thằng bé rất kháu khỉnh, ngoại hình và tính cách đều giống hệt Phạm Hồng Vũ, là một cậu bé rất tinh nghịch, cứng đầu. Ở nhà, chỉ có Phạm Hồng Vũ mới có thể bảo được nó, Cao Khiết mà nói thì có lúc nó nghe lúc không nghe, khiến cho Giám đốc Cao bực tức phùng mang trợn mắt, làm bộ muốn đánh, thằng bé chạy chốn thì càng nhanh, Cao Khiết cũng hơi bất lực.



Đồng chí Cao Khiết bây giờ là Chủ tịch hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc Công ty Nhật Hóa Tề Hà.



Công ty Nhật Hóa Tề Hà tuy rằng lấy tên Tề Hà, nhưng không thuộc sự quản lý của Thành phố Tề Hà, mà là doanh nghiệp của tỉnh, cấp phó sở đảm nhiệm, do Ủy ban nhân dân tỉnh quản lý, Ủy ban nhân dân tỉnh ủy thác cho Sở công nghiệp quản lý thay.



Theo sự thăng tiến về địa vị của Phạm Hồng Vũ trong cơ chế ngày càng cao, Cao Khiết chủ động để “tránh bị nghi ngờ”, không thể chồng làm Bí thư Thành ủy mà vợ làm phó Bí thư hoặc phó Chủ tịch Thành phố mãi được.



Cao Khiết tài đức vẹn toàn, bằng cấp cao, lại là một nữ đồng chí, những cán bộ giống như cô, thực ra rất được hoan nghênh trong cơ chế. Cũng có lúc, chỉ để gải thiện một chút kết cấu thành viên ban ngành, cũng ưu tiên thu nạp những người phụ nữ như thế này vào cơ chế cán bộ. Đã phải hạ thấp độ tuổi bình quân xuống, thì sẽ lại có thêm một số thành viên nữ nhất định, nhất cử lưỡng tiện.



Trước khi Phạm Hồng Vũ nhận chức Chủ tịch Thành phố Tề Hà thì Cao Khiết phải đứng giữa mấy sự lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất là điều về Ban tuyên giáo Tỉnh ủy, Trưởng ban tuyên giáo Văn Nghệ mấy lần mời Cao Khiết ; lựa chọn thứ hai là điều đến Ngạn Hoa, nhận chức phó chuyên viên cơ quan hành chính. Lúc đó Phạm Vệ Quốc đã được điều lên các bộ quốc gia và Ủy ban Trung ương, không hề tồn tại vấn đề trốn tránh trách nhiệm; Lựa chọn thứ ba là về Ủy ban cải cách thể chế tỉnh nhận chức Phó chủ nhiệm.



Cuối cùng Cao Khiết đã lựa chọn Nhật Hóa Tề Hà.



Cao Khiết không muốn phải đi xa Phạm Hồng Vũ quá, không những hai vợ chồng phải ở hai nơi, lại còn phải xa con nữa. Cao Khiết thật sự không muốn để cho Khả Khả phải lớn lên trong một gia đình thiếu bố hoặc vắng mẹ. Lúc trẻ con mới được mấy tuổi thì việc uốn nắn dạy dỗ tính cách rất quan trọng. Cho dù là xa bố hay xa mẹ đều không tốt cho sự phát triển toàn diện của đứa trẻ.



Nhật Hóa Tề Hà không do Tề Hà quản lý, nhưng mà trụ sở chính lại đặt ở Tề Hà đã thực hiện được nhiệm vụ lảng tránh cơ chế, ba người một nhà lại có thể sống cùng nhau thì quá tốt. Tuy rằng Cao Khiết cũng biết rằng từ một cơ quan hành chính sự nghiệp mà điều xuống một công ty thương mại, lại từ doanh nghiệp điều về hành chính sự nghiệp, thì khó khăn sẽ nhiều hơn. Nhưng mà nếu đem ra so sánh thì Cao Khiết vẫn cảm thấy ở Tề Hà mà cả gia đình được sống chung thì vẫn tốt hơn.




Phạm Hồng Vũ cười bắt tay với hai vợ chồng họ Kỷ.



Cao Khiết mỉm cười nói: - Trùng hợp thế nhỉ, Tổng giám đốc Kỷ cũng đưa con gái đến công viên chơi à?



- Đúng vậy… Ôi, trời mưa suốt hai tháng, cuối cùng cũng tạnh rồi, khó mà có được một ngày nắng ấm thế này, đưa con ra ngoài phơi chút nắng, hít thở không khí trong lành.



Tổng giám đốc Kỷ nho nhã lễ độ trả lời.



Vị Tổng giám đốc Kỷ này, lúc mà Cao Khiết còn làm trưởng phòng xúc tiến đầu tư Tề Hà đã đến để đầu tư, nguyên quán Thành phố Trường Thủy tỉnh Đông Hải, lúc đó ở địa phương là tầng lớp mới giàu lên, rất giỏi kinh doanh. Đến kinh doanh một khách sạn bốn sao ở Thành phố Tề Hà, đây là khách sạn xịn nhất nơi đây, việc kinh doanh rất tốt. Sau đó lấy vợ ở Tề Hà, cưới một cô gái người bản địa, nhìn thấy vẻ ngoài như vậy cảm giác gia đình này rất hạnh phúc.



Bởi vì anh ta là một trong những thương nhân đến Tề Hà sớm nhất, lại rất tuân thủ luật pháp, thích làm việc thiện, là một nhà từ thiện nổi tiếng, là khách quý của Ủy ban nhân dân Thành phố Tề Hà, vì thế cho nên khá là quen thuộc.



Tổng giám đốc Kỷ cũng không ngờ lại có thể gặp được vợ chồng Phạm Hồng Vũ ở đây, nói chuyện rất vui vẻ, rất nhanh chóng đề tài chuyển sang hai đứa con nhỏ.



Cao Khiết cười: - Gia Ngưng là bạn học cùng lớp ở trường mẫu giáo với Khả Khả, hai đứa chơi thân với nhau, hôm trước Khả Khả đi học về còn nói nghiêm trang nói với tôi, phải nỗ lực học tập, đợi lớn lên rồi phải cưới Gia Ngưng về làm vợ đấy…



Nói một câu làm mọi người cười ầm lên.



Phía bên kia, Kỷ Gia Ngưng có vẻ hơi sợ con sư tử châu Phi, không kìm được núp vào sau lưng Khả Khả, Khả Khả lại thể hiện ra vẻ của một nam tử hán, hiên ngang hùng dũng đứng chắn trước mặt cô bé, khí khái nói: - Đừng sợ, có tớ bảo vệ cho cậu rồi!



Cô bé sợ hãi cúi đầu, nắm chặt tay Khả Khả, tựa hồ như tìm được chỗ dựa vững chắc rồi vậy.



Lại một lần nữa làm cho mấy người lớn đều cười lớn vui vẻ. ----------oOo------.