Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 875 : Ảnh gia đình (tiếp theo)
Ngày đăng: 01:20 22/04/20
- Tiểu Khiết, Chủ tịch tỉnh Cao có khỏe không?
Phạm Vệ Quốc hỏi thăm Cao Khiết về thông gia.
Cao Khiết vội đáp:
- Rất khỏe ba à, cách đây không lâu con có đến Hải Tây, ba con sức khỏe khá tốt.
Quản Lệ Mai ngắt lời nói:
- Nghe nói bên kia Hải Tây có bão cát khá lớn, không biết bà thông gia có quen hay không.
Tỉnh Thanh Sơn là nơi thuộc khí hậu nhiệt đới gió mùa, bốn mùa rõ ràng, lượng mưa dồi dào, khí hậu ẩm ướt. Còn ở Thủ đô thì vốn là một khí hậu gió mùa điển hình lục địa ấm áp ôn đới bán ẩm ướt, mùa xuân thì ít, mùa đông rét lạnh và khô. Quản Lệ Mai ở Ngạn Hoa sinh sống hơn năm mươi năm, đột ngột chuyển đến thủ đô thật sự có chút không quen, lần đầu tiên ở thủ đô trong mùa đông, đã chảy máu mũi trong thời gian dài.
Mà bên kia Hải Tây là cao nguyên khí hậu lục địa, thời tiết giá lạnh, Cao Hưng Hán cùng Cao phu nhân đã quen sống khí hậu ấm áp ở Thanh Sơn nên Quản Lệ Mai thực sự lo lắng cho bà thông gia, Cao Mụ Mụ được sinh ra trong gia đình khá giả nên sợ không quen với những khổ sở như vậy.
Cao Khiết nói:
- Dạ tốt má à, bên kia tuy mùa đông rất lạnh nhưng có hệ thống sưởi ấm, mẹ của con cũng không muốn đi ra ngoài nên suốt ngày chủ ở trong nhà, đồ dùng thì thỉnh thoảng các đồng chí trong cơ quan đưa đến, miễn cưỡng cũng có thể vượt qua được.
Quản Lệ Mai lắc đầu liên tục nói:
- Tiểu Khiết à, chỉ nghe con nói thế thôi, nhưng má có thể cảm nhận được ở trong nhà cũng không phải là tốt.... Má thấy nếu có cơ hội nên về lại thì tốt hơn.
Quản Lệ Mai thì thích ra ngoài dạo, sau khi đến thủ đô thói quen này cũng không hề thay đổi, Khâu Tĩnh không phải là "đối tượng" dạo phố tốt, bình thường Khâu Tĩnh như những ông bà già, hiện tại cô ở thủ đô làm công tác nghiên cứu xã hội, tính tình không màng danh lợi, không thích đi nhiều. Có đôi khi vì hiếu đạo mới cùng bà đi dạo, nhưng cũng khá kiệm lời. Chuyện này cũng không thể trách cô được, kinh nghiệm đi dạo phố của cô thật sự không nhiều lắm, còn chuyện mua hàng trả giá thì còn tệ hơn, bình thường cô được Quản Lệ Mai chỉ dạy nhiều.
Cũng may, Quản Lệ Mai là người may mắn nên kết giao với nhiều người nhà của cơ quan cán bộ, không lo không có người đi cùng.
Cao Khiết cười nói:
- Mẹ à, con cũng nghĩ như vậy, nhưng chuyện này thuộc quyết định cấp trên, mình không tự quyết định được.
- Cũng phải...
Quản Lệ Mai liền gật đầu tán thành.
Thân làm Chủ tịch tỉnh, sao có thể nói điều là điều được?
Phạm Vệ Quốc càng thêm chú ý, hắn chính là Bí thư Địa ủy Ngạn Hoa, đối với Công ty TNHH nước giải khát Khả Hân hiểu khá nhiều.
Phạm Hồng Học đáp:
- Tổng tài sản tính được thì không dưới năm tỷ ba nghìn bảy trăm vạn.
Phạm Vệ Quốc tính toán có chút kinh ngạc nói:
- Nhiều như vậy sao? Ba nhớ ba năm trước khi ba rời Ngạn Hoa đi, tổng tài sản không đến môt triệu, như thế nào mà ba năm đã tăng lên gấp sáu lần thế?
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Ba, đây được coi là một chậm, nếu không nộp lợi nhuận lên trên quá nhiều, và bây giờ tổng tài sản của công ty tính đột phá mười tỷ. Công ty một khi mở rộng quy mô không, thì tốc độ tăng trưởng có chút chậm lại một chút, chỉ cần chiến lược tiếp thị đúng đắn thì nó sẽ khong phát triển chậm mà con số đếm càng ngày càng nhiều hơn, tổng tài sản càng thêm kinh người.
Nghe con trai nói như vậy Phạm Vệ Quốc cũng hiểu được, bất quá ông ta quan tâm không phải chuyện này, lập tức nhíu mi hỏi:
- Năm triệu, năm phần trăm cổ phần công ty chính là hơn hai ngàn vạn, đấy chính là tài sản riêng của Phạm Hồng Học, nhưng từ đầu Chủ tịch tỉnh là công ty tập thể.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:
- Ba, hơn hai ngàn vạn cũng không có gì, con nghĩ nếu lúc trước con biến Công ty TNHH nước giải khát Khả Hân thành công ty tư nhân thì hiện tại hơn năm tỷ kia chính là của anh con cả.
Công ty TNHH nước giải khát Khả Hân lúc đầu chỉ đầu tư năm mươi triệu, Phạm Hồng Vũ tự kiếm được hoàn toàn không thành vấn đề hơn nữa Công ty TNHH nước giải khát Khả Hân đã nộp lên trên nhiều lợi nhuận như vậy, nhưng con số tài sản hiện tại cũng làm người ta kinh ngạc
Từ kết quả lợi nhuận thu được kia, trấn Ngạn Hoa cùng trấn Lâm Phong thật sự có tiện nghi lớn.
- Nói thì nói như vậy chứ hiện tại Công ty TNHH nước giải khát Khả Hân chính là công ty nhà nước, theo phương án các con biến Công ty TNHH nước giải khát Khả Hân thành công ty cổ phần tư nhân, chuyện này thích hợp sao? Có phù hợp với chính sách tương quan cũng như pháp luật của quốc gia? Hồng Học, Hồng Vũ, càn phải có nguyên tắc rõ ràng, chúng ta tuyệt không chiếm lấy của nhà nước làm của chúng ta.
Nhìn vẻ mặt của Phạm Vệ Quốc trở nên vô cùng nghiêm túc.
Phạm Vệ Quốc biết bản lĩnh của con mình, cũng biết bảy tám năm trước nó có tiền, thật sự muốn tự bỏ tiền thành lập công ty, quả thật đủ khiến nó phát triển, nhưng đó là một vấn đề khác. Nếu Công ty TNHH nước giải khát Khả Hân là doanh nghiệp nhà nước thì nhất định hiểu được điều này.
Không được chiếm tài sản nhà nước là nguyên nhân, nhưng lo lắng sợ con mình phạm phải sai lầm nhiều hơn.
.