Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng

Chương 22 : Ngây ngô làm cho người ta muốn cắn một cái

Ngày đăng: 21:42 06/05/20


Lại một tuần mới bắt đầu!



Bình thường lúc đi làm sau ngày cuối tuần, có khá nhiều người bị mắc một loại bệnh gọi là di chứng ngày thứ hai, có nghĩa là cảm thấy vô cùng chán nản và lười biếng với công việc vào ngày đầu tuần.



Thế nhưng hôm nay, Đào Lộ tự nhiên có cảm giác mình bị rất nhiều ánh mắt dõi theo, đố kỵ có, hâm mộ có.



Vì sao mà mọi người lại có phản ứng như vậy? Đó là vì bó hoa hồng đỏ rất lớn xuất hiện trong văn phòng, mà chủ nhân của bó hoa chính là Quản Sĩ Huân.



“Bảo bối, anh rất nhớ nụ cười của em!” Đây là lời mà hắn viết cho cô.



Rõ ràng hôm đó cô có đeo mặt nạ, đối phương lại vẫn có thể công khai tình yêu như vậy, có phải là bị quỷ che mắt rồi không hả? Chẳng lẽ không sợ là cô rất xấu xí hay sao?



Nhìn vào sơ đồ tổ chức của công ty, cô mới biết Quản Sĩ Huân là trưởng phòng kế hoạch, dò xét đồng nghiệp thì lại biết thêm hắn là người được các nhân viên nữ xếp hạng thứ hai trong số những người đàn ông hoàng kim độc thân trong công ty.



Mà người đứng đầu đương nhiên chính là vị tổng giám đốc phong độ, thu hút phụ nữ, mê hoặc hồn phách của cô rồi!



Cô không thể quên được biểu tình của Trầm Úy Vũ khi trông thấy bó hoa, anh chỉ nhìn chằm chằm nó một lúc, sau đó nhẹ nhàng phun ra một câu: “Để anh đem đi vứt!”, khiến cho cô sửng sốt đến quên cả phản ứng.



Đến khi hoàn hồn lại, thấy anh chuẩn bị nhét hoa vào thùng rác, cô mới vội vàng ngăn cản, cho dù anh không thích người tặng hoa thì cũng đừng vứt bỏ bó hoa vô tội này có được không hả? Cuối cùng anh cũng cho cô giữ lại, nhưng lần nào liếc qua bó hoa cũng chỉ thấy khinh thường.



Đào Lộ tâm trí còn đang phiêu du, ôm văn kiện của Trầm Úy Vũ đi đến phòng kế hoạch, lúc phó thác cho trợ lý nhận lấy thì đối phương lại bảo cô phải trực tiếp đưa cho trưởng phòng.



Trợ lý thấy Đào Lộ đang cắn môi do dự, trêu chọc nói: “Chỉ là đưa văn kiện thôi mà, trưởng phòng Quản sẽ không ăn cô đâu mà sợ, hơn nữa cô cũng nên nói một câu cảm ơn với anh ấy chứ!”


Nhưng hiện tại không có mặt nạ che đậy, cô tựa như không có nhà để chắn gió, sợ hãi đến mức muốn trốn đi!



“Ừm…Vậy có lẽ là anh nên ngồi xuống nhỉ, như thế tốt hơn phải không?” Hắn nghịch ngợm trả lời, sau đó ngồi xuống ghế sô pha, hy vọng sẽ giúp cô giảm bớt áp lực.



Hả…? Sao cô cứ nghĩ là hắn không am hiểu tâm lý đối phương nhỉ? Ai ai ~ là do cô căng thẳng quá nên mới suy nghĩ theo cách chủ quan như vậy!



Nghĩ vậy, cô mỉm cười đáp lại hắn: “Vâng, cảm ơn anh!”



“Bảo bối, em cười lên nhìn đẹp lắm ~” Quản Sĩ Huân thẳng thắn khen ngợi, khi không để tâm đến chức vụ giữa hai bên thì hắn đều như vậy, miệng lưỡi không chút kiêng dè.



Đào Lộ có chút ngượng ngùng, đang muốn cảm ơn đối phương vì đã khen thì đằng sau lại vang lên một giọng nói sắc lạnh.



“Trưởng phòng Quản, thư ký của tôi phải trở về rồi!” Trầm Úy Vũ đứng ở cửa, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt tinh nhuệ nhìn Quản Sĩ Huân.



Lúc anh vừa bước vào thì nghe thấy tên Quản Sĩ Huân nói ra câu chết tiệt kia, khiến cho anh cực kỳ tức giận!



Mà bên ngoài nhân viên còn đang lén lút theo dõi hai người bên trong thì bỗng dưng sếp tổng lại trực tiếp đến đây, làm cho ai nấy đều kinh ngạc, có vài cô gái còn tham lam nhìn ngắm Trầm Úy Vũ kỹ thêm một chút, ghi nhớ trong lòng rồi mới quay về chỗ làm việc.



“Ừm…Chào sếp tổng! Không vấn đề gì, tôi chỉ hàn huyên với cô ấy một chút thôi mà, có phải không bảo bối…thư ký?



Nhận thấy sự khó chịu của Trầm Úy Vũ, Đào Lộ gật đầu trả lời: “Tổng giám đốc, bây giờ tôi sẽ quay lại văn phòng ngay.” Nói xong vội chạy ra ngoài, sợ anh nổi cơn giận.



Trầm Úy Vũ đang muốn xoay người rời đi thì bên tai lại nghe thấy Quản Sĩ Huân lạnh nhạt nói: “Cô ấy thật làm say mê lòng người, lại ngây ngô khiến cho người ta muốn cắn một cái.”



“Quản Sĩ Huân, cô ấy không phải là người mà anh có thể động vào đâu! Cô ấy là người của tôi!” Trầm Úy Vũ nghiêng đầu, lạnh lùng liếc nhìn đối phương một cái, sau đó sải bước rời khỏi văn phòng.



Sửng sốt một chút, Quản Sĩ Huân nhịn không được hô nhỏ: “Trời ơi! Chuyện này thú vị đây!” Hắn chưa từng trông thấy vị thủ trưởng lạnh lùng này tỏ rõ tình ý như vậy, thế nhưng điều này chỉ càng làm tăng thêm ý muốn khiêu chiến của hắn mà thôi!