Ra Vẻ Mang Tool Hack Là Dễ Chết Nhất

Chương 110 : [Phiên ngoại] Đàm Quải - Kính hoa duyên 2

Ngày đăng: 09:51 18/04/20


Editor: Đông Vân Triều



[03]



Không ngờ, hắn chỉ mới ngủ một lát, cả cơ thể cũng không còn là của mình luôn.



... Mơ hả?



Dạ Đàm cam chịu nhéo mặt mình, đau đến hít khí.



"Ừm?" Quân Tuyền Hành đang ngủ ngon nghẻ, hay gọi là "Dạ Đàm", nghe thấy âm thành bèn mở mắt nhìn hắn, nghi vấn trước còn chưa được giải đáp đã thấy một nghi vấn sau chềnh ềnh, ngẩn hết cả ngơ, xoay người, "Vô Vọng? A, cũng không quá giống, ngươi là..."



"Thuộc hạ là Dạ Đàm." Người kia nói, lập tức thở dài, "Hình như thuộc hạ... và chủ nhân trao đổi thân thể. Cũng không phải mơ luôn."



"Dạ Đàm" kinh ngạc: "A?!" Y lập tức xoay người, cúi đầu ngắm nghía bắp thịt săn chắc của mình, sờ soạng cơ ngực nở nang, bật thốt lên, "Cái đù má!!!! Thật này!!!!"



"Quân Tuyền Hành" cau mày nói: "Trấn này quả nhiên quỷ dị, không biết có điều kiện gì để kích hoạt không, kéo dài bao lâu, nếu như —— "



"Ái chà chà!! Ái chà chà!!! Lọc cà lọc cà lọc lọc cà nhong nhong nhong nhong!!" "Dạ Đàm" HIGH đến độ mặc kệ tất cả, căn bản chẳng định nghe hắn nói gì, từ giường nhảy xuống sàn, từ sàn nhảy lên nóc nhà, "WOW thân thể A Đàm nhẹ nhàng quá đi thôi!!! Nhảy cao chưa nèk!!! Nhiều sức chưa nèk!!



Sảng khoái quá!!! A A A A A A bay lên giời là em bay lên giời, bay lên giời là em bay ra ngoài HA HA HA HA —— "



"..."



"Quân Tuyền Hành" thấy "Dạ Đàm" như thấy khỉ, điên cuồng nhảy nhót từ trong nhà ra ngoài sân, leo lên ngọn cây rồi leo xuống, tâm trạng hắn cực kỳ vi diệu.



Hắn nhìn thôi cũng cảm thấy cả tinh thần lẫn thể xác đều mỏi mệt, nhích sang cột giường bên cạnh mà dựa vào, cúi đầu suy tư.



"Dạ Đàm" điên đủ rồi, lao vút từ cửa sổ vào trong, cười đến không khép chân lại được: "Sảng khoái quá MUA HA HA HA HA."




Động tác của hắn nhẹ nhàng thong thả, "Dạ Đàm" cảm nhận được kích thích như sóng sau cao hơn sóng trước, tựa như mỗi một lỗ chân lông đều bị nhu tình mật ý của hắn lấp đầy, mỗi một lần vuốt ve đều thoải mái dễ chịu cực kỳ thoả mãn. Y không tự chủ được càng ôm càng chặt, đắm chìm trong hương vị nồng đượm ngọt ngào của người yêu, trả lại "Quân Tuyền Hành" nhịp thở nặng nề thổi vào cần cổ hắn.



"Dạ Đàm" hưởng thụ thú vui đẵ biệt giữa tình nhân, đột nhiên có loại dục vọng mãnh liệt muốn hung hăng tiến vào người trước mắt, muốn thúc vào nơi sâu nhất của hắn, vừa có ý nghĩ này, y đã xoay người áp đối phương dưới thân, nâng hông hắn lên để bụng dán bụng, mạnh mẽ dùng tư thế giao cấu truyền thống mà cọ qua cọ lại rồi bắn ra.



"Quân Tuyền Hành" ngã đập đầu xuống đệm thấy hơi choáng, may mà hắn còn mặc quần áo, nếu không "Dạ Đàm" mà mất khống chế như thế, chỉ sợ sẽ thành đại họa.



"Dạ Đàm" gập người thở hổn hển, vẫn ôm chặt hắn không buông, "Quân Tuyền Hành" nhẹ nhàng vỗ lưng y, trấn an con mèo to xác vừa suýt ăn cá.



Chờ hô hấp của "Dạ Đàm" bình tĩnh trở lại, đứng dậy lui ra một chút, "Quân Tuyền Hành" lấy khăn tay chuẩn bị phi tang vết tích tình ái trên giường, "Dạ Đàm" bỗng nhiên nói: "A Đàm, ta cũng muốn giúp ngươi!"



"Giúp gì?" Hắn vừa dứt lời, "Dạ Đàm" đã nhanh trí chạm vào đũng quần hắn: "Đương nhiên là giúp ngươi —— a?! Ta không cứng! Tại sao vậy! Hay ta bị liệt dương rồi!!"



"..." "Quân Tuyền Hành" chợt cảm thấy đầu lớn như trâu, căm hận nạt, "Đi ngủ."



"Dạ..." "Dạ Đàm" ngoan ngoãn co chân lại ngồi lên giường.



Trên đùi ướt một mảng lớn đặc sệt, "Quân Tuyền Hành" lau qua loa, đứng lên nói: "Thuộc hạ đi thay quần áo, đêm nay sẽ ngủ ở phòng bên cạnh."



Loại tình tiết vừa XX xong sáng hôm sau đã bỏ của chạy lấy người này, "Dạ Đàm" lập tức kháng nghị: "Vì sao chứ! Ta muốn cùng ngủ với A Đàm!"



"Quân Tuyền Hành" quá rõ cái xác Dạ Đàm này có bao nhiêu ham muốn với chủ nhân, hắn mà còn ở lại thì đêm nay đừng mong được ngủ, không chừa chỗ cho y thương lượng, trực tiếp. Trời tối thui không nhìn thấy đường, hắn lại quen đi rất nhanh, va vào tường hai lần, còn để ngón chân út đá phải bàn một lần.



"Quân Tuyền Hành" ôm chân, đau đến nhe răng trợn mắt, nghĩ: Thân thể của chủ nhân thật sự rất bất tiện, về sau phải càng đối xử tốt với y hơn mới được.



———



Đông Vân Triều: Nhờ các cô một việc nhé, thỉnh thoảng có POST nào đó tìm đam các thể loại hài, ngọt, trung khuyển thê nô công, ngốc bạch thụ... phiền các cô hô tên truyện này cho tôi phát nhé. Cảm ơn trước ạ.:>>