Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 64 : Nham hiểm đến cực điểm
Ngày đăng: 00:42 19/04/20
Rắn rết thứ nữ
Tác giả: Cố Nam Yên
Edit: Khuynh Vũ
( Trọn chương nha. Hơn 8000 chữ nha. Bốn chương nhỏ luôn nha <3)
Tất cả những người ở đây đều sững sờ, dường như trong lúc nhất thời không kịp phản ứng Lưu phu nhân vừa mới nói cái gì.
Lão thái phi cũng sững sờ, tức giận hỏi:
" Ngươi nói cái gì?"
Vẻ mặt Lưu phu nhân là một bộ chẳng lẽ lỗ tai ngươi không tốt sao, kêu gào mở miệng:
" Ta muốn cử hành minh hôn cho con trai ta, phu nhân phủ Thừa Tướng các ngươi giết chết con ta, tiểu thư lại khắc chết con ta, nếu không phải các ngươi, đứa con của ta còn sống thật tốt, làm sao lại biến thành như bây giờ? "
Mọi người không khỏi líu lưỡi, Lưu phu nhân này không phải đang nói chuyện cười đi, đây chính là tiểu thư phủ Thừa Tướng, sao có thể tùy tùy tiện tiện để cho người ta tổ chức minh hôn, đây không phải là đang nói giỡn đi?
Phải biết rằng, cùng chết người làm hôn lễ bình thường có hai loại, một loại xưng là minh hôn, một loại xưng là quỷ gả, chỉ là hai loại lại có sự bất đồng rất lớn, minh hôn thường thường bị người người chán ghét, mà quỷ gả thì lại thường được mọi người nói chuyện say sưa.
Vừa nghe qua, minh hôn cùng quỷ gả có vẻ là một chuyện, kỳ thật không phải, hai loại này tuyệt đối không chỉ đơn thuần là cách gọi khác biệt, khác biệt giữa bọn chúng, kỳ thật là một trời một vực, một sinh một tử!
Minh hôn, là người sống kết hôn cùng người chết, nói cách khác liên lụy đến vấn đề sinh tử, nói cách khác người sống không những phải kết hôn với người chết, cử hành nghi thức hôn lễ, mà còn muốn người sống nhập táng, hỉ quan phát tang, chôn cùng với người chết.
Nói cách khác minh hôn mặc dù nói thật dễ nghe, kì thực lại là giết người danh chính ngôn thuận nhất!
Mà quỷ gả thì lại khác, quỷ gả là chỉ nữ tử đã chết gả cho người sống làm lão bà, loại gả pháp này bình thường đều là người sống tự nguyện, xuất hiện loại tình huống này, phần lớn đều là người sống dụng tâm quá sâu với người chết, mặc dù người chết đã qua đời, nhưng người sống vẫn nguyện ý cùng nàng kết thành liền cành, trở thành vợ chồng trên danh nghĩa.
Quỷ gả chỉ là một loại hình thức, không cần người sống phải chôn cùng, thậm chí người sống cũng không cần thủ thân vì vợ quỷ, có thể cưới thêm người nửa cũng được.
Minh hôn cùng quỷ gả hoàn toàn là hai loại khái niệm, bởi vậy mọi người vô cùng khiếp sợ đối với việc Lưu phu nhân kêu gào muốn tiểu thư Tướng phủ chôn cùng, bình thường người sống bị chọn làm minh hôn phần lớn đều là nữ hài tử nhà nghèo, đang sống sờ sờ lại bị bắt tới cho người nhà giàu chôn cùng ma quỷ.
Cho nên nói, Liễu Tri Thư nghĩ ra được chiêu số này thật có thể nói là nham hiểm đến cực điểm!
" Làm càn, ngươi cho phủ Thừa Tướng ta là cái gì? "
Lão thái phi rốt cục nổi giận, nghiêm nghị chất vấn.
Mộc Tịch Bắc rủ xuống đôi mắt, đây mới là mục đích chân chính của Liễu Tri Thư, làm cho mình cùng Lưu Đống cử hành minh hôn, đem mình tươi sống đẩy vào trong mộ, còn sống chôn cùng!
Mà lúc trước nhìn thấy Lưu Đống cất giấu cái yếm của Mộc Tịch Hàm, thậm chí sau đó còn phóng hỏa bức ra Mộc Tịch Hàm cùng Lưu Đống, khiến cho người ta hiểu lầm bọn họ tư thông, toàn bộ đầu mâu nhìn như đều chỉ hướng Mộc Tịch Hàm, làm cho Mộc Tịch Bắc suýt nữa tin tưởng, Liễu Tri Thư thật sự muốn ra tay từ Mộc Tịch Hàm, trước đối phó vị tỷ tỷ của chính mình.
Nhưng trên thực tế đây đều là chướng nhãn pháp thôi, thậm chí thời điểm cuối cùng đem cái chết của Lưu Đống giá họa cho Mộc Tịch Bắc, làm cho Mộc Tịch Bắc nghĩ rằng, những chuyện trước đó chẳng qua chỉ vì phân tán lực chú ý của nàng, khiến nàng thả lỏng cảnh giác thôi, mà mục đích chân chính còn lại sau cùng là vu oan giá họa.
Nhưng cái gọi là mục đích chân chính, cũng không phải là mục đích thực sự, mà mục đích chân chính là minh hôn trong miệng Lưu phu nhân!
Mộc Tịch Bắc không thể không nói, Liễu Tri Thư người này quả nhiên là tự cao tự đại, thời điểm có thể giết chết nàng, hắn lại phóng nàng một con đường sống, lại nhất định phải nhìn thấy nàng từng bước một tự mình đi vào phần mộ, đủ để thấy được người này có bao nhiêu tự phụ!
Nói đi cũng phải nói lại, hiện giờ ở trong Tướng phủ này ai có bát tự hợp, ai không hợp, ai thích hợp chôn cùng, còn không phải đều do Lão Hoà thượng giả vờ giả vịt trước mặt tính tính, người này e rằng là người mà Liễu Tri Thư đã sớm an bài xong, chỉ còn chờ một màn trò hay hôm nay thôi.
Liễu Tri Thư đoán chắc cái chết của Lưu Đống chưa hẳn có thể thành công giá họa cho mình, khiến cho mình nghĩ rằng đã thoát thân, mới có thể an bài ra chuyện minh hôn này, Mộc Tịch Bắc đã để Thanh Từ đi điều tra, gần đây Lưu phu nhân lại vô tình hoặc cố ý nghe thấy không ít sự tình liên quan đến minh hôn, nghĩ đến cũng là Liễu Tri Thư sớm để cho người ta vụng trộm truyền ra, lại thêm Lão hòa thượng này vừa mới đề điểm, Lưu phu nhân tức thì nhớ lại.
" Lão nương mới mặc kệ nhiều như vậy! Bây giờ tiểu thư Tướng phủ các ngươi khắc chết con trai ta! Ta muốn một người chôn cùng con ta thì làm sao?"
Vẻ mặt xanh tím của Lưu phu nhân phối hợp thêm vết máu nhìn vô cùng dữ tợn, lời nói thô lỗ lại càng khẳng định tên tuổi người đàn bà đanh đá.
Lão thái phi không biết toàn bộ chuyện đã xảy ra, trong lúc nhất thời chỉ cho rằng Lưu phu nhân này là muốn kéo Mộc Tịch Hàm chôn cùng, nói cái gì cũng đều không đáp ứng:
" Ta thấy ý nghĩ của Lưu phu nhân có phải hơi hão huyền hay không! Ta thật ra lại muốn nhìn, nếu như ta không đồng ý, Lưu phu nhân sẽ làm như thế nào? Chẳng lẽ muốn ỷ vào binh mã trên tay Lưu tướng quân bao vây phủ Thừa Tướng ta? Hay là Lưu phu nhân muốn dẫn người xông vào phủ Thừa Tướng ta, cưỡng ép bắt người đi!"
Mọi người xung quanh lúc này mới giật mình phát hiện vị Lão Thái Phi vẫn luôn im lặng lại có khí phách uy nghiêm như thế, trong lúc nhất thời cũng không dám mở miệng, dù sao cặp mắt khiếp người cùng khí thế cao cao không phải ai cũng đều chịu đựng được!
Huống chi Lão thái phi còn chụp xuống một cái mũ thật lớn, nói Lưu tướng quân tự ý điều động quân mã, thậm chí có ý đồ bao vây phủ Thừa Tướng, nếu truyền ra ngoài, chỉ cần Lưu gia hơi có chút động tác, thì sẽ bị bề trên phán cho tội danh mưu phản!
Lưu phu nhân cũng bị chặn nhất thời nghẹn lời, ngực kịch liệt phập phồng, nhưng một cánh tay vẫn chỉ vào Lão thái phi, phun ra nuốt vào nói:
" Ngươi chờ đó cho ta, ta phải đi gặp mặt Thánh thượng, hướng Thánh thượng đòi hỏi một cái công đạo, ta cũng không tin đến lúc đó ngươi còn dám cự tuyệt!"
Dứt lời, Lưu phu nhân phất tay áo rời đi.
Mọi người nhìn một màn trò hay này lại dần dần bắt đầu nghị luận ầm ĩ, suy đoán kết quả cuối cùng, thậm chí có người âm thầm hạ tiền đặt cược, đang đánh cược phủ Thừa Tướng có xuất ra tiểu thư để cử hành minh hôn với Lưu Đống hay không, nếu như có, thì sẽ là vị tiểu thư nào?
Lão thái phi đứng ở tại chỗ nhìn bóng lưng Lưu phu nhân rất lâu, rõ ràng là tức không nhẹ, Lưu phu nhân này thật sự là phách lối, cũng dám bắt tiểu thư Tướng phủ chôn cùng đứa con trai què của bà ta, đây quả thực là cưỡi lên đầu phủ Thừa Tướng làm mưa làm gió!
Bây giờ Chính Đức không ở đây, một cái phu nhân Tướng quân cũng dám cùng phủ Thừa Tướng kêu gào, đủ để thấy những năm này Liễu Chi Lan đã làm chủ mẫu kiểu gì, rốt cuộc đã làm ra những chuyện tốt gì!
" Hừ! Quả thật là thứ không có giáo dưỡng!"
Lão thái phi giận dữ mắng mỏ một tiếng, cũng không để ý tới đám người, xoay người đi vào phòng.
Đám người xem trò vui thấy không còn náo nhiệt để xem, thì cũng đều nghị luận ầm ĩ rời đi.
Mộc Tịch Bắc đứng ở tại chỗ, nói cười vui vẻ, xem ra ngày mai chắc chắn sẽ có một trận giằng co trước điện, dựa vào tính tình này của Lưu phu nhân, nhất định sẽ nháo đến trước mặt Hoàng đế đi, chỉ không biết Hoàng đế sẽ định đoạt như thế nào!
" Bắc Bắc, không bằng hôm nay cùng ta chịu đựng một phen đi. "
Mộc Tịch Hàm đi lên phía trước, nhìn nhìn Mộc Tịch Bắc.
Mộc Tịch Bắc nhìn nhìn phòng ở của nàng, mặc dù trên mặt đất đã được xử lý không sai biệt lắm, nhưng rốt cuộc vừa mới có người chết, không nói có phải xúi quẩy hay không, nhưng với nữ hài tử mà nói thì ít nhiều có chút kinh khủng, cho nên Mộc Tịch Hàm mới đặt câu hỏi như vậy.
" Không được, phòng của tỷ tỷ không phải còn trống không à, ta để nha hoàn đơn giản thu thập một chút là được rồi. "
Mộc Tịch Bắc nghĩ không lâu nữa Ân Cửu Dạ sẽ trở về rồi, liền cười cự tuyệt.
Mộc Tịch Hàm cũng không miễn cưỡng, nhẹ gật đầu, liền xoay người trở lại gian phòng của mình.
Quả nhiên, Mộc Tịch Bắc vừa vào ngồi không bao lâu, Ân Cửu Dạ đã trở về.
Mộc Tịch Bắc thấy hắn một thân phong trần, liền sai người trước đưa trước thùng tắm vào, chỉ nói là mình dính xúi quẩy, muốn rửa mặt một phen.
Chỉ chốc lát, liền có người đưa một cái thùng tắm vào, còn tăng thêm không ít thùng tắm, vốn gian phòng đã nhỏ, lại đặt thêm một cái thùng tắm, nên càng chật hẹp hơn.
" Được rồi, các ngươi lui xuống trước đi, tắm xong sáng mai lại tới thu thập là được. "
" Mặt Nhị tỷ tỷ thật đúng là đẹp mắt. "
" Ngươi! "
Mộc Vãn Tình cực kỳ tức giận, gương mặt này của nàng, lúc ấy bị Lưu phu nhân cào nát bét, xanh xanh tím tím đều sánh được với bảng pha màu, hôm nay phải trát không ít son phấn mới che lại một chút.
Sau khi Mộc Tịch Bắc ngồi lên xe, Mộc Vãn Tình lại dậm chân, cắn răng nói:
" Tiện nhân! Thật sự là tiện nhân! Chỉ giỏi trưng ra khuôn mặt hồ ly lẳng lơ, sớm muộn cũng bị nam nhân chơi nát! "
Đợi đến khi Mộc Vãn Tình cũng ngồi lên xe ngựa rời đi, một nam tử mang áo bào đen thêu lục mãng từ trong góc hẻo lánh đi ra, trong ánh mắt mang theo một tia không vui.
Sơ Nhất không khỏi líu lưỡi nghĩ, Mộc Vãn Tình sợ là thảm rồi.
Lúc đoàn người Mộc Tịch Bắc đến trong cung gặp mặt Hoàng thượng, Lưu phu nhân đã sớm chờ ở đó, mà gã cao tăng Vạn Phật Tự cũng chờ ở đây rồi.
" Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
Lấy lão thái phi cầm đầu, một đoàn người quỳ lạy Hoàng đế.
" Mau bình thân đi, ban thưởng ghế ngồi cho Thái phi. "
Hoàng đế mở miệng nói với thái giám bên cạnh.
" Vâng."
" Đa tạ Bệ hạ. "
Lão thái phi lại hành lễ, biểu thị lòng biết ơn.
" Không cần đa lễ, hôm nay tìm Thái phi đến, là vì chuyện con trai của Lưu tướng quân vừa mới chết, không biết Lão thái phi thấy chuyện này như thế nào?"
Hoàng đế mở to hai mắt đục ngầu đánh giá mấy người phía dưới, vừa vặn người đứng phục vụ ở bên cạnh cũng không phải người khác, chính là Mộc Kiến Ninh.
Điều này không khỏi làm mấy người Mộc Vãn Tình cùng Lão Thái Phi vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy Mộc Kiến Ninh đều kinh ngạc giật mình.
Mộc Kiến Ninh một thân cung trang màu hồng diễm lệ, trên mặt thêu lên chính là cảnh đẹp sơn chi hoa khai, phác hoạ bằng kim tuyến, điểm đầy châu ngọc, cực kì hoa lệ, trên mặt cũng vẽ trang dung tinh xảo, so với lúc trước ở Tướng phủ, nhiều hơn không chỉ là quyến rũ, mà còn có thật nhiều thứ không nói rõ cũng không tả rõ được.
( Cây dành dành, hột nó là chi tử 梔子 dùng để nhuộm và làm thuốc. § Còn gọi là sơn chi 山梔. Sơn chi khai hoa: là cảnh dành dành nở hoa)
Mà trên đầu thế nhưng đội mũ phượng Thất Vĩ, đủ để thấy được Hoàng đế sủng ái nàng bao nhiêu.
Mộc Vãn Tình đầu tiên là ghen tị một thân trang phục của Mộc Kiến Ninh, giây lát lại nhớ tới Mộc Kiến Ninh vẫn thường không hợp với Mộc Tịch Bắc, không khỏi có chút hưng phấn, bây giờ Mộc Kiến Ninh được sủng ái như thế, nghĩ đến sẽ không dễ dàng buông tha Mộc Tịch Bắc đi.
Hơn nữa nàng đi tìm Tứ cữu cữu, Tứ cữu cữu nói cho nàng, mặc kệ Mộc Tịch Bắc có tâm kế ra sao, đợi đến thời điểm chính miệng Hoàng đế hạ lệnh muốn nàng ta tổ chức minh hôn, nàng ta cũng không phản kháng được nữa, nếu không chính là phủ Thừa Tướng kháng chỉ bất tuân, mà Lão thái phi không gánh vác nổi hậu quả này, chỉ có thể hi sinh Mộc Tịch Bắc.
Đến lúc đó, nàng đã có thể tận mắt nhìn thấy Mộc Tịch Bắc từng bước một bị đưa vào phần mộ.
Hiện tại, hết thảy chỉ còn chờ dâng lên ngày sinh tháng đẻ, đến lúc đó Lão hòa thượng này sẽ nói Mộc Tịch Bắc cùng Lưu Đống là trời đất tạo nên một đôi, ngày sinh tháng đẻ ăn khớp, cho dù Lão thái phi muốn tìm người cho đủ số, nhưng cũng không thể làm gì được nữa!
Chẳng qua Mộc Vãn Tình vẫn còn hơi bất an, nàng vẫn luôn hoài nghi Lưu phu nhân này thật sự có thể khiến Hoàng đế đồng ý chuyện minh hôn sao? Chẳng qua chỉ là một phụ nhân thô bỉ, nhưng Tứ cữu cữu lại khẳng định với nàng, Lưu phu nhân nhất định sẽ khiến Hoàng đế đồng ý.
Mộc Tịch Bắc rũ mắt cười lạnh, Liễu Tri Thư sử dụng nhiều thủ thuật che mắt như vậy, đối nàng lại không có nửa điểm tác dụng, từ lúc nàng phát hiện ra mục đích chân chính của Liễu Tri Thư, những thủ thuật che mắt đều phiêu tán thành sương mù, không có một chút tác dụng.
Nếu ở bên trong sương mù dày đặc, nàng cũng có thể tìm được hoa ác độc này, mà bây giờ hoa đã ở trong tay, sao nàng có thể không hảo hảo lợi dụng một chút chứ.
Lão thái phi từ trong khiếp sợ mà Mộc Kiến Ninh mang tới phục hồi lại tinh thần, mở miệng nói:
" Theo ý kiến của Bản cung, phụ thân Lưu công tử chinh chiến ở bên ngoài, bây giờ Lưu công tử đã chết, cần phải trợ cấp nhiều hơn, để bày tỏ Thánh Đức."
Lão thái phi mới mở miệng chính là thỉnh công cho Lưu gia, tự nhiên là hi vọng Lưu gia thấy lợi ích đầy đủ mà nhượng bộ, nếu không hai nhà náo loạn lên, cũng không phải chuyện đùa.
Một câu của Lão thái phi lại càng cho thấy, bà nhất định không có ý tứ xuất ra tiểu thư Tướng phủ để chôn cùng, cho dù là Mộc Vãn Tình cũng không được, bọn nó ở trong mắt Lão thái phi, chung quy đều là cốt nhục của Mộc Chính Đức, bà hi vọng trong lúc hắn ra ngoài, có thể bảo hộ bọn nó chu toàn.
Lưu phu nhân nghe xong, mang khuôn mặt dữ tợn mặt lập tức mở miệng nói:
" Bệ hạ, lão Lưu nhà chúng ta thay Bệ hạ giết địch, đều là việc đương nhiên, thần phụ chưa bao giờ nghĩ tới muốn khen thưởng gì cả, nhưng hôm nay con thần phụ đã chết, không yêu cầu gì khác, chỉ cầu bệ hạ hoàn thành tâm nguyện của thần phụ, coi như an ủi con thần phụ trên trời có linh thiêng. "
Hoàng đế mặc dù đã biết được tâm nguyện của Lưu phu nhân đến cùng là cái gì, lại chỉ giả bộ như không biết, để bà nói cho Lão thái phi nghe:
" Thần phụ chỉ cầu tìm cho đứa con đáng thương của thần phụ một nàng dâu, lúc nó còn sống chưa thành hôn, bây giờ chết rồi, lại là một tâm sự lớn của nó."
Hoàng đế không có mở miệng, Lưu phu nhân càng nói càng kích động, tiếp tục nói:
" Chuyện này vốn là do phủ Thừa Tướng dựng lên, bây giờ thần phụ chỉ cần phủ Thừa Tướng giao ra một tiểu thư thích hợp, gả cho con trai đáng thương của ta, việc này cứ như vậy mà bỏ qua, nếu không, thần phụ hôm nay sẽ ngồi ở đây không đi! "
Nói xong, Lưu phu nhân đặt mông ngồi trên mặt đất, hai chân dang ra cũng không chú ý hình tượng, lau nước mắt một bộ dạng thiên đại ủy khuất.
" Lời này của Lưu phu nhân nói không khỏi quá mức đi, rốt cuộc cái gì gọi là việc này vốn là do phủ Thừa Tướng dựng lên? Lưu phu nhân vẫn nên ăn nói cẩn thận!"
Lão thái phi từng chữ âm vang, dò xét nhìn về phía Lưu phu nhân.
" Hừ, bây giờ bệ hạ ở đây, ta cũng không sợ ngươi, Đống Nhi nhà chúng ta đầu tiên là liều chết cứu Mộc Tứ tiểu thư nhà các ngươi từ trong đại hoả ra, nhưng ai có thể tưởng được, lại bị Chủ mẫu Tướng phủ các ngươi tính cả người ngoài cùng nhau hại chết nó! Càng chết là, Bệ hạ ban cho hôn ước, vậy mà bát tự không hợp! Lúc này lại khắc chết con trai ta, ngươi nói, Tướng phủ các ngươi chẳng lẽ không nên phụ trách với con trai ta sao? Chẳng lẽ các ngươi quyền thế to lớn thì có thể vô pháp vô thiên sao? Chẳng lẽ các ngươi không để bệ hạ vào mắt sao! "
Lưu phu nhân hướng tới Lão thái phi, mặc dù người ngồi trên mặt đất, nhưng khí thế không thua kém chút nào!
Lão thái phi nhất thời nghẹn lời, cái này rõ ràng chính là một cái bẫy đã sớm an bài sẵn, Lưu phu nhân liệt kê ra ba điều này, một điều bà cũng không thể phản bác, như vậy thì không thể phủ định lời nói của Lưu phu nhân được, cho dù Lão thái phi có thể vì chuyện Liễu Chi Lan mưu sát mà đắc tội, nhưng khi đó nói Lưu Đống cứu được Mộc Tịch Hàm, lại là chính miệng Mộc Tịch Hàm tự mình thừa nhận, huống chi ngày sinh tháng đẻ kia, mấy thứ đoán mệnh suy luận gì đó, sao Lão thái phi có thể bác bỏ được!
Hoàng đế thấy vậy, đánh giảng hòa nói:
" Ai nha, theo Trẫm thấy, chuyện này cũng không hẳn đều là lỗi của Tướng phủ, không bằng Lưu phu nhân ngươi nhượng bộ một hai, dù sao người cũng đã chết, Trẫm nhớ tới công lao vất vả nhiều năm qua của Lưu phu nhân, vừa có một trượng phu tốt như vậy, lại chỉ có duy nhất một đứa con trai, trẫm phong ngươi làm Nhị phẩm cáo mệnh, ngươi thấy thế nào? "
Lưu phu nhân nghe xong, liền thay đổi sắc mặt, cả người nằm ngang trên mặt đất, đau khổ la hét:
" Lão nương ta không muốn sống nữa! Lão gia a, ông xem đi, ông ở bên ngoài đánh trận, cô nhi quả mẫu chúng ta đều thành bộ dáng gì rồi! Ông vẫn mau trở lại đi, ông có biết hay không, Đống Nhi chúng ta bởi vì bát tự không hợp, bị một cái nàng dâu chưa xuất giá khắc chết, lão gia ông ngược lại nói xem, làm đám cưới có khi nào không hỏi bát tự không a! Ông nói Đống Nhi có chết oan uổng không a! "
Sắc mặt Hoàng đế khó coi không ít, Lưu phu nhân này chẳng phải là đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, nói ông làm Hoàng đế mà không hỏi ngày sinh tháng đẻ, đã tùy ý tứ hôn cho người ta, thế này mới hại chết Lưu Đống.
Hoàng đế ẩn nhẫn tức giận, nếu không phải Lưu tướng quân đang chinh chiến bên ngoài, ông không thể động vào một nhà Lưu phu nhân, nếu không thật sự muốn đem cái bát phụ dám đại náo ở trước mặt mình trực tiếp kéo ra ngoài chém!
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Hôm qua là Tết thanh minh hazz, ta thấp thỏm một ngày, liền sợ có người tại hôm qua tặng hoa cho ta ~ A ha ha