Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 671 : Đa Luân công chúa (1)
Ngày đăng: 00:42 19/04/20
Rắn rết thứ nữ
Tác giả: Cố Nam Yên
Edit: Khuynh Vũ
Một bóng đen xuất hiện, hôn mê Mộc Tịch Bắc liền bị người mang đi, An Nguyệt Hằng nhìn thoáng qua Liễu Tri Thư, mở miệng cười nói:
" Tri Thư, mấy người các ngươi cứ hảo hảo sum vầy đi, Bản vương cáo từ trước. "
Mấy người lúc này đều khom người chào An Nguyệt Hằng, Liễu Tri Thư ngôn từ khẩn thiết mở miệng nói:
" Đợi chuyện hôm nay thành, Tri Thư nhất định đến nhà bái tạ đại ân của Vương gia, từ nay về sau cúc cung tận tụy, vì Vương gia máu chảy đầu rơi."
An Nguyệt Hằng cười gật gật đầu, quét nhẹ mấy người một chút, xoay người rời đi.
Sau khi An Nguyệt Hằng xoay người rời đi, sắc mặt Liễu Tri Thư liền trầm xuống, đi đến chỗ ngồi, bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Liễu Vượng thấy vậy không khỏi mở miệng nói:
" Tứ thúc, hôm nay đây là có chuyện gì? Nữ nhân kia sao lại thả chúng ta ra? "
Trong mắt Liễu Tri Thư hiện lên một tia tàn nhẫn, sâu kín mở miệng nói:
" Lão gia tử xuất ra bản đồ địa hình Tây La, để cho ta cầu An Nguyệt Hằng, xin hắn ra tay, cũng không biết hắn sử dụng biện pháp gì, vậy mà thật sự mời được Mộc Tịch Bắc đến. "
" Chắc hẳn Nhiếp Chính Vương cũng đã bỏ ra cái giá không nhỏ. "
Liễu Vượng cau mày mở miệng.
Liễu Tri Thư cười lạnh một tiếng:
" Hừ! Ngươi khi nào gặp qua An Nguyệt Hằng làm chuyện mua bán lỗ vốn, hôm nay việc này hắn đáp ứng rõ ràng như thế, nhưng lại chưa mở miệng đưa ra điều kiện gì, trong lòng ta thấy bất an, thật sự không biết hắn đang mưu đồ Liễu gia cái gì? "
Liễu Vượng nghe xong, vẻ mặt cũng nghiêm túc, từ trước đến nay nếu là chuyện không thể mang đến lợi ích cho An Nguyệt Hằng, hắn rất ít khi ra tay, không, hoặc là nói chưa từng ra tay, nhưng bây giờ Liễu gia cơ hồ chỉ còn lại một cái xác không, vị Vương gia quyền thế ngập trời này rốt cuộc đạt được cái gì từ Liễu gia?
" Có phải là hướng về tấm bản đồ địa hình Tây La kia không, bởi vì tấm bản đồ này, khiến An Nguyệt Hằng nghĩ rằng Liễu gia nhất định còn giấu con bài khác chưa lật, muốn mượn cơ hội này vét sạch Liễu gia. "
Liễu Vượng to gan suy đoán, nghiêng đầu nói với Liễu Tri Thư.
Liễu Tri Thư nghe xong không có mở miệng, tên nhỏ con Tôn Thanh lại tiếp lời:
" Ta cảm thấy loại khả năng này rất lớn, nay Liễu gia có chút ý tứ nỏ mạnh hết đà, An Nguyệt Hằng chắc chắn sẽ không hảo tâm trợ giúp Liễu gia như vậy."
Liễu Tri Thư nghe xong lắc lắc đầu, lại bưng chén rượu lên khẽ nhấp một ngụm nói:
" Đây là tất nhiên, chỉ là lần trước Vượng Nhi hãm sâu lao ngục, Tam cô cô ngươi vẫn là phu nhân Trừng Giang Hầu, hắn lại chưa từng ra tay tương trợ, nhưng hôm nay Vượng Nhi ở bên ngoài đã bị xử trảm, cũng không còn có khả năng xuất hiện trước mắt mọi người nữa, Tam cô cô ngươi cũng bị điên rồi, trong nháy mắt xuống dốc không ít, nhưng An Nguyệt Hằng lại thái độ khác thường ra tay giúp đỡ, chẳng lẽ không thấy kỳ quái sao?"
Hai người sau khi nghe xong cũng đều trầm mặc, không còn đơn thuần cho rằng An Nguyệt Hằng thật sự sẽ vì một tấm bản đồ mà ra tay bảo trụ Liễu gia nữa.
Liễu Tri Thư càng nghĩ càng không đúng, mở miệng lần nữa, giống như là nói cho hai người nghe, lại giống như là nói cho chính mình nghe:
" Phải biết rằng, nếu như hắn không ra tay tương trợ, lại mượn cơ hội chèn ép Liễu gia một phen, Liễu gia có cái gì còn không phải ngoan ngoãn dâng lên, hết thảy đều bị hắn chiếm làm của riêng, nhưng vì sao hắn không chỉ không chèn ép Liễu gia, ngược lại còn ra tay tương trợ? "
An Nguyệt Hằng nho nhã mở miệng nói:
" Bây giờ Liễu gia các ngươi chỉ là nỏ mạnh hết đà, còn có thể mang đến bao nhiêu lợi ích cho Bản vương? Không bằng cho Ngũ tiểu thư một cái nhân tình, cũng chọc cho giai nhân cười một tiếng?"
Liễu Tri Thư rốt cục cũng tức đỏ mặt, toàn bộ sinh tử tồn vong của Liễu gia lại so ra kém một tiếng cười của nữ tử trước mặt, quả nhiên là xem mạng người như cỏ rác!
" Không dối gạt Tứ cữu cữu, yến này, kỳ thật cũng là ta làm phiền Vương gia giúp ta thiết đãi, không ngờ cữu cữu lại sảng khoái đáp ứng như vậy, lúc đầu Bắc Bắc còn lo lắng một thời gian, sợ cữu cữu mượn cớ không đến, chẳng qua hiện giờ xem ra, ngược lại là ta xem nhẹ Tứ cữu cữu rồi."
Mộc Tịch Bắc vẻ mặt than thở, phảng phất như Liễu Tri Thư là hào kiệt anh dũng hy sinh vậy.
" Mộc Tịch Bắc! "
Liễu Tri Thư thật sự là hận không thể ăn sống nuốt tươi Mộc Tịch Bắc, An Nguyệt Hằng là người Liễu gia bọn hắn xem như cây cỏ cứu mạng, kết quả lại đi giúp đỡ Mộc Tịch Bắc! Ngược lại là quét sạch Liễu gia bọn hắn!
Không cần nghĩ, đây hết thảy đều là cái bẫy hai người đã sớm an bài tốt, Liễu Tri Thư không cam lòng trừng mắt hai người, hắn còn chưa hảo hảo đọ sức với nữ tử này một trận, cũng đã toàn quân bị diệt, điều này khiến hắn như thế nào cam tâm?
" A, đúng rồi, ta vừa mới nghe nói Liễu phủ mời ngự y trong cung, xem ra thân thể Liễu lão gia tử cũng không tốt lắm nha. "
Mộc Tịch Bắc hững hờ mở miệng.
Liễu lão gia tử liên tiếp bị đả kích, thân thể xác thực không tốt lắm, Mộc Tịch Bắc lại cố ý phái người hoả tốc đưa chuyện mấy người biến thành dư nghiệt tiền triều đến Liễu phủ, Liễu Lão gia tử đang lòng đầy lo lắng liền phun ra một ngụm máu tươi, Liễu lão thái thì ngất tại chỗ.
" Mộc Tịch Bắc! Làm người nên lưu một đường sống, ngươi đuổi tận giết tuyệt Liễu gia ta, nhất định sẽ chết không tử tế! "
Liễu Tri Thư thở hồng hộc hô, mang theo phẫn nộ lực bất tòng tâm.
Mộc Tịch Bắc lại ấm thanh nói:
" Tứ cữu cữu, là vì sắp chết? Nên ngươi trở nên ngây thơ như thế, nếu là ta thật sự sợ chết không tử tế, không biết bao nhiêu oan hồn Liễu gia các ngươi đều đã quấn lấy ta."
Mộc Tịch Bắc không tiếp tục để ý Liễu Tri Thư nữa, chuyện hôm nay đã tỏ rõ Liễu gia bị hủy diệt, chỉ đợi Đông xưởng trở về nghiêm hình tra tấn một phen, bất kỳ người nào của Liễu gia cũng không thoát được tội!
Như vậy một cái không có thân gia bối cảnh Liễu Chi Lan, cũng không mang đến sợ hãi nữa!
" Thang công công không hổ là đứng đầu một xưởng, hôm nay vậy mà bắt được hai tên dư nghiệt Khốn Long, thật đúng là một cái công lớn, thật đáng mừng a!"
Mộc Tịch Bắc mở miệng với Thang Công công
Thang công công lập tức xoay người chắp tay nói:
" Ngũ tiểu thư thật sự là quá khen rồi, bản công công làm sao nhận nổi. "
Thái độ của Thang công công đối đãi với Mộc Tịch Bắc tốt hơn rất nhiều so với mấy người trước đó, thậm chí khiến An Nguyệt Hằng có cảm giác, cái tên hoạn quan này đối với nữ tử trước mắt còn cung kính hơn so với mình.
Kỳ thật An Nguyệt Hằng cảm giác không có sai, Thang công công này thuở nhỏ đã được chứng kiến sự hung ác của nữ tử, tuyệt đối vượt qua nam tử, hơn nữa nữ tử tâm tư kín đáo, chỉ cần có thể làm được hung ác quyết tuyệt! Thành tựu nhất định sẽ cao hơn nam tử, cho nên vị Thang công công này mới có thể tất cung tất kính với người như Mộc Tịch Bắc.
" Làm phiền Thang công công, vậy Bắc Bắc sẽ không quấy rầy công công phá án nữa, có điều Bắc Bắc cảm thấy, có một số việc vẫn nên nhanh chóng giải quyết cho thỏa đáng, miễn cho đêm dài lắm mộng, công công nghĩ sao? "
Mộc Tịch Bắc cười yếu ớt gật đầu nói, lại khiến Thang công công vùi đầu càng thấp.
" Đa tạ Ngũ tiểu thư đề điểm, bản công công thụ giáo."
Trong mắt Thang công công lóe lên một tia tinh quang, hắn đã nói rồi nữ tử tuyệt đối hung ác ngoan tuyệt hơn nam tử rất nhiều!