Rắn Rết Thứ Nữ

Chương 39 : Huynh muội đồng mưu

Ngày đăng: 00:41 19/04/20


Thứ nữ rắn rết



Tác giả: Cố Nam Yên



Edit: Khuynh Vũ



Mọi người đều che miệng cười rộ lên, nhao nhao chỉ trỏ Tôn Lộ, vừa nhìn lại, chỗ thắt lưng của Tôn Lộ lộ ra làn da tuyết trắng, nhìn thấy rất mê người.



" Này, Tôn tiểu thư, cái váy này của ngươi thật sự là tuyệt vô cận hữu, thế gian khó tìm nha! "



Một vị nữ tử trả lại lời nói Tôn Lộ vừa mới khoe khoang.



(Tuyệt vô cận hữu: Hiếm có, có một không hai)



" Ai nói tuyệt vô cận hữu, ta nghe ca ca nói, cô nương ở trong sở quán Tần Hoài đều mặc như vậy. "



Một nữ tử khác cũng che miệng cười khúc khích.



Trong lúc nhất thời, Tôn Lộ trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người, Mộc Tịch Bắc chỉ vô tội nhìn nhìn, mắt nhìn Bạch Lộ ở bên cạnh, nhíu mày, cảm thấy nha đầu này cũng thật thông minh. Mình chẳng qua chỉ nháy mắt một cái, một đao của nàng liền chính xác cắt qua thắt lưng Tôn Lộ, không chút sai lệch.



Sắc mặt Tôn Lộ nhất thời biến thành màu gan heo, lớn tiếng kêu la:



" Các ngươi chờ đó cho ta, ta sẽ không bỏ qua các ngươi!"



Sau đó liền chạy đi, Mộc Tịch Bắc đoán chừng nàng ta là đi đổi váy đây.



Vẻ mặt Liễu Mộng vẫn thản nhiên không gợn sóng, một chiếc váy cắt may tỉ mỉ như vậy lại bị hư mất, tựa hồ có chút nghi ngờ, nhưng vẫn biểu hiện ra dáng vẻ nữ thần cao cao tại thượng không nhiễm bụi trần.



Mặc dù như thế, Liễu Mộng vẫn bất động thanh sắc quét mắt Mộc Tịch Bắc, chẳng qua chỉ là một nữ tử mười ba tuổi, có gì đáng giá mà Liễu gia lại phải đại động can qua tới đối phó nàng, thậm chí phụ thân của mình còn đích thân tự mình bày ra kế hoạch! Chỉ có điều, cho dù thế nào, nữ tử này cũng chỉ có thể trở thành bàn đạp của Liễu gia thôi.



Liễu Mộng khẽ vuốt cằm, xoay người rời đi, tươi cười trên mặt Mộc Tịch Bắc cũng liền thu liễm, nụ cười trước đó khiến hai mắt híp lại thành khe hở, tối đen tỏa sáng, giống như hai thanh đao đuổi theo Liễu Mộng mà đi, dường như muốn xé Liễu Mộng ra để xem vậy.



Chỉ chốc lát, ma ma trong cung liền nối đuôi nhau đi ra, mang theo toàn bộ nữ tử hương diễm đi vào đại môn màu đỏ chót.




Người mặc áo đen kia là một tên nam tử, thân hình hơi gầy, màu da hơi đen, lại mang bộ dạng một công tử phóng đãng, ánh mắt luôn toát ra sự hèn mọn hạ lưu.



" Muội muội ngoan của ta, ca ca làm việc mà muội vẫn không yên tâm sao, chỉ sợ phải ủy khuất muội muội một thời gian thôi. "



Nam tử mặc áo đen này chính là ca ca ruột của Liễu Mộng, Liễu Vượng.



Liễu Vượng là phó thống lĩnh Cấm Vệ quân, dựa vào thế lực của Liễu gia, cũng coi như phong sinh thủy khởi ( gió lên thì nước cũng lên), là một kẻ vô cùng háo sắc, đã từng trắng trợn làm không ít chuyện cướp đoạt dân nữ. Chẳng qua, võ công của hắn rất cao cường, bình thường cũng không làm hỏng chuyện, cho nên Liễu gia đối với vị Tam công tử ham mê nữ sắc này liền nhắm một mắt mở một mắt.



" Chỉ cần việc này có thể thành, bị ủy khuất có mấy ngày thì làm sao?"



Liễu Mộng không để ý lắm mở miệng.



Liễu Vượng lộ ra một nụ cười tà, trong mắt đều là ánh nhìn dâm uế, vuốt vuốt cái cằm mọc đầy râu ria xồm xoàm:



" Lúc nãy ta nhìn thấy Ngũ tiểu thư phủ Thừa Tướng ở xa xa, thật sự là một mỹ nhân trỗ mã xinh đẹp, khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy dịu dàng mềm mại, khiến người ta nhịn không được muốn ôm vào trong ngực hảo hảo chà đạp một phen."



Liễu Mộng châm chọc nhìn ca ca của mình:



" Nếu nàng ta thật sự dễ dàng đối phó như vậy, cô mẫu cũng không bị ép tới mức phải mời phụ thân động thủ."



Liễu Vượng lại không để ý lắm mở miệng nói:



" Đó là bởi vì phía sau nàng ta có chỗ dựa Mộc Chính Đức, cô mẫu mới không có cơ hội động thủ. Chỉ là một tiểu nha đầu lừa đảo, thì có thể nhấc lên sóng gió gì! Muội cứ đợi nàng ta ở dưới thân của ca ca cầu xin tha thứ đi!"



Vẻ mặt Liễu Vượng si mê, dường như đang nghĩ đến bộ dạng cơ thể tuyết trắng kia ở dưới người mình uyển chuyển hầu hạ.



Liễu Mộng không tiếp tục mở miệng, chỉ cách cửa sổ nhìn Bảo Lang các ở phía đối diện.



Liễu Vượng không nhiều tâm tư như vậy, chỉ nghĩ, mình vừa mới nhìn thấy bảy mươi hai phương thức ở trên sách có thể thử trên người Mộc Tịch Bắc một chút, tuổi còn nhỏ mới phù hợp, nếu lớn tuổi, eo không đủ mềm, không đủ tỉ mỉ, chơi không đủ vị!



Bọn họ lại không biết, giờ phút này, Mộc Tịch Bắc cũng đang ở trước cửa sổ nhìn sang bọn họ, cười cực kỳ quỷ dị.