Rắn Rết Thứ Nữ

Chương 561 : Thời gian tốt đẹp (1)

Ngày đăng: 00:42 19/04/20


Thứ nữ rắn rết



Tác giả: Cố Nam Yên



Edit: Khuynh Vũ



" Hả? "



Mộc Tịch Bắc hơi sửng sốt, một đôi mắt đen mang theo sương mù.



Ân Cửu Dạ ngẩng đầu, đối mặt với nữ tử, dường như đang chờ nữ tử trả lời chắc chắn.



Mộc Tịch Bắc quay mặt qua chỗ khác, không có mở miệng, dường như Ân Cửu Dạ bởi vì bất mãn thái độ của nữ tử, bờ môi mím chặt, độ cong thật vất vả mới giương lên trước đó cũng không còn thấy bóng dáng, con ngươi đen nhánh, giấu giếm hồng quang, mang theo cường ngạnh mơ hồ có thể thấy được.



Hai người đều không tiếp tục mở miệng, bầu không khí trong lúc nhất thời lại bắt đầu giằng co, thời gian trôi qua, Mộc Tịch Bắc chỉ cảm thấy trong phòng này áp khí bức người, khiến nàng cơ hồ khó có thể thở dốc, mà kẻ cầm đầu gây nên hết thảy mọi chuyện lại chỉ ngồi xổm ở trước mặt mình, chờ đợi mình đáp lời.



Thu liễm cảm xúc, Mộc Tịch Bắc quay mặt lại, cười yếu ớt nhìn nam tử trước mặt, tay nhỏ nhẹ nhàng xoa cổ nam tử, dịu dàng nói:



" Sao không biết bôi chút thuốc trị thương, lưu lại sẹo, thật sự rất khó coi."



Thấy Mộc Tịch Bắc nói sang chuyện khác, trong mắt Ân Cửu Dạ lóe lên một tia bị thương, nhưng Mộc Tịch Bắc vẫn không nhả ra nửa chữ, Ân Cửu Dạ bỗng nhiên hiểu được, nữ tử trước mặt này, nhìn như cực kì mềm mại vô hại, kì thực trái tim so với người khác đều cứng rắn hơn rất nhiều.



Ân Cửu Dạ cúi xuống con ngươi, trong mắt lóe lên một tia tàn nhẫn, An Nguyệt Hằng phải không?



Mộc Tịch Bắc đứng lên, không tiếp tục để ý tới nam tử nữa, trực tiếp đi ra ngoài, Ân Cửu Dạ tranh thủ thời gian đứng dậy đuổi theo, trong lúc đi lại mang theo tia bối rối.



Ân Cửu Dạ từ đầu tới cuối vẫn duy trì khoảng cách một mét với nàng, không xa không gần đi theo, mỗi khi Mộc Tịch Bắc đi đến cửa trước đại sảnh, trái tim hắn luôn không tự chủ được nâng lên, hai mắt chăm chú nhìn hai chân Mộc Tịch Bắc.



Mộc Tịch Bắc đánh giá xung quanh một phen, lại phát hiện nơi này chỉ có một gian phòng ngủ, không khỏi nhíu mày, quay đầu mở miệng nói với nam nhân:



" Ta ngủ thế nào?"



Ân Cửu Dạ sững sốt, dường như không nghĩ tới nữ tử đang suy nghĩ vấn đề này, có chút khó hiểu, trong mắt hiện lên một tia mê mang, cả người hơi ngơ ngác, dưới cái nhìn chăm chú của Mộc Tịch Bắc, đương nhiên phun ra một chữ:



" Giường."



" Ở đâu?"



Nghe thấy câu hỏi của nữ tử, ánh mắt Ân Cửu Dạ nhìn về phía Mộc Tịch Bắc lại càng nghi hoặc, nhưng vẫn xoay người mang nàng trở về phòng ngủ.
" Nhưng như vậy ta sẽ ngủ không được."



" Ngủ."



......



Hai người câu được câu không nói cái gì đó, cũng không biết là ai ngủ trước, một đêm vô mộng.



Ân Cửu Dạ thức dậy rất sớm, dường như vẻn vẹn an ổn một giấc, làm cho tinh thần hắn rất tốt, nhìn nữ tử trong ngực, dâng lên một loại thỏa mãn trước nay chưa từng có, một đêm này, hắn không còn mơ thấy những huyết tinh kia, không có giết chóc, không có huyết sắc vô biên, rất an ổn.



Tay nhỏ của nữ tử nắm chặt bàn tay to vòng ở bên hông nam tử, khiến trong mắt của nam tử sinh ra một chút dịu dàng.



Đầu Ân Cửu Dạ chôn vào trong tóc nữ tử, ngửi ngửi mùi thơm ngát nhàn nhạt, dần dần lại hơi buồn ngủ.



Tối qua sau khi Sơ Nhất đi ra nơi này, liền tìm đến căn phòng Thanh Từ bị nhốt.



" Chậc chậc, thật sự can đảm a, thế nào? Tư vị chậm rãi chờ đợi tử vong có phải rất tệ đúng không, muốn chia sẻ với ta không? "



Sơ Nhất cà lơ phất phơ đẩy cửa đi vào, bắt chéo chân trực tiếp ngồi xuống ghế.



Thanh Từ chỉ hơi giương mắt nhìn lướt qua Sơ Nhất, thì lại nhắm hai mắt lại, không có lên tiếng.



" Ngươi gọi ta một tiếng ca ca, bây giờ ta sẽ giúp ngươi giải độc, ngươi thấy thế nào? "



Sơ Nhất mang theo nụ cười vô sỉ, trong mắt mang theo tia hứng thú nhìn Thanh Từ.



" Cút!"



Thanh Từ lạnh lùng phun ra một chữ, cũng không thèm quan tâm mình còn sống được bao lâu.



Sơ Nhất đi đến trước mặt Thanh Từ, đột nhiên xích lại gần khuôn mặt loang lỗ không chịu nổi của Thanh Từ:



" Thế nào, thật sự không lo lắng chút nào?"



Bàn tay Thanh Từ vung xuống, hất vào trên mặt Sơ Nhất, chẳng qua Sơ Nhất tựa hồ sớm có đề phòng, một cái tay nắm thật chặt cổ tay Thanh Từ.



Thanh Từ lạnh lùng nhìn nam nhân trước mặt, không mang theo một tia tình cảm.