Rắn Rết Thứ Nữ

Chương 563 : Thời gian tốt đẹp (3)

Ngày đăng: 00:42 19/04/20


Mộc Tịch Bắc nhìn dáng vẻ Thanh Từ, rốt cuộc không đành lòng trách cứ, dù sao nàng cũng không phải muốn trách cứ Thanh Từ, chỉ là cảm thấy lo lắng, lập tức hạ giọng, nhìn một phòng bừa bộn, nhíu mày nói:



" Xem ra độc giải không tệ? Mới sáng sớm đã bắt đầu luận bàn."



Thanh Từ hung ác liếc Sơ Nhất, không có mở miệng.



Nhưng Sơ Nhất lại giống như tìm được khổ chủ, nếu không phải sợ Ân Cửu Dạ một cước đá bay hắn, suýt nữa đã chạy lên ôm lấy đùi Mộc Tịch Bắc rồi:



" Ai nha, Mộc tiểu thư, xem như tìm được người làm chủ cho ta, ngươi không biết đâu, cái Mẫu Dạ Xoa này. Nữ nhân không biết tốt xấu, ta vất vả lấy được Quỳnh Tương Lộ sang quý cho nha đầu này, nàng không chỉ không cảm kích, còn đánh ta! Thật sự không có thiên lý, không có thiên lý a!"



Mộc Tịch Bắc nhìn bình Quỳnh Tương Lộ trên tay Sơ Nhất, nhận lấy, cẩn thận ngửi ngửi, đúng là thật, không khỏi có chút kích động, Quỳnh Tương Lộ này xuất từ Dược Vương Cốc, bởi vì có thể loại trừ hết thảy vết sẹo, cho nên vô cùng sang quý, có điều nghe nói nếu muốn chiếm được kỳ dược từ Dược Vương Cốc, hoặc mời Dược Vương ra tay cứu người, đều phải đáp ứng Dược Vương một điều kiện.



Vì thế, ánh mắt Mộc Tịch Bắc nhìn về phía Sơ Nhất có chút thâm thúy, xem ra nam tử mang mặt nạ này cũng không phải người tầm thường, chỉ không biết, người mặt quỷ ở nơi này đều là như thế, hay chỉ một mình Sơ Nhất không giống người thường.



Mộc Tịch Bắc đi vào phòng, dịu dàng nói:



" Thanh Từ, ngồi xuống."



Thanh Từ hơi do dự, vẫn nghe lời ngồi xuống, Sơ Nhất phục sát đất Mộc Tịch Bắc, một cái nữ tử thoạt nhìn yếu đuối, đã có thể hàng phục được đại ma đầu Ân Cửu Dạ, lại có thể kềm chế được Mẫu Dạ Xoa Thanh Từ, thật giống như thần nhân vậy!



Lập tức quan sát tỉ mỉ Mộc Tịch Bắc, đột nhiên xuất hiện cảm giác phát lạnh khắp người, cảm thấy một trận sát khí đánh tới, Sơ Nhất kinh hãi quay đầu nhìn lại, phát giác chủ tử nhà mình đang âm trầm nhìn mình chằm chằm, vì thế lập tức bay ra ngoài thật xa.



Mộc Tịch Bắc cũng không để ý đến động tĩnh bên kia, chỉ cẩn thận thoa một ít Quỳnh Tương Lộ lên mặt Thanh Từ, động tác mềm nhẹ, làm Ân Cửu Dạ nhìn thấy cực kỳ không vui.
Mộc Tịch Bắc đứng ở trong đình viện, nhìn tuyết bay đầy trời, không khỏi duỗi ra tay nhỏ, tiếp được từng mảnh từng mảnh trong suốt.



Ân Cửu Dạ đứng ở một bên, ánh mắt nhìn nữ tử càng phát ra nhu hòa, đi đến sau lưng Mộc Tịch Bắc, ôm lấy nàng, há to miệng, lại không phun ra một chữ.



Đẩy Ân Cửu Dạ ra, Mộc Tịch Bắc ném một cục tuyết cho hắn, giơ lên khuôn mặt tươi cười rạng rỡ:



" Đắp người tuyết đi."



Ân Cửu Dạ có chút không rõ, không biết người tuyết trong miệng nàng là cái gì, chỉ nhìn động tác đắp tuyết của nàng, cũng bắt đầu học theo.



Mộc Tịch Bắc đắp tuyết thành một đống, sau đó quỳ gối trên mặt tuyết, tụ tập tuyết thành một quả cầu tuyết lớn, Ân Cửu Dạ cũng nghiêm túc học theo, một quả cầu tuyết còn lớn hơn của Mộc Tịch Bắc nhanh chóng được làm ra.



Hai người chơi quên cả trời đất, ngẫu nhiên nam tử thô bạo này lại giống như hài tử, tranh công nhìn về phía Mộc Tịch Bắc, giống như đang chờ được khích lệ.



Trời chiều chậm rãi rơi xuống, hai cái người tuyết đã xếp thành, Ân Cửu Dạ tò mò nhìn thành quả bận rộn nửa ngày, Mộc Tịch Bắc tìm củ cà rốt xem như cái mũi người tuyết, cũng không biết từ chỗ nào tìm được hai cái cúc áo màu đen làm thành hai con mắt, khiến Ân Cửu Dạ nhìn thấy sửng sốt một chút.



Mộc Tịch Bắc buồn cười nhìn hắn:



" Đứng ngốc ở đó làm gì vậy?"



" Hơ... "