Rắn Rết Thứ Nữ

Chương 572 : Hợp mưu xuất cung (2)

Ngày đăng: 00:42 19/04/20


Nguyên bản chuyện này cũng không cần rối rắm như vậy, người trực tiếp được tuyển vào cung chính là Mộc Tịch Bắc, nhưng mấy ngày trước, người được phái đi giám thị động tĩnh Mộc Chính Đức đột nhiên nói, mấy ngày này ông ta luôn đi tới một trạch viện ở trong kinh, điều này liền khiến Hoàng đế coi trọng, lập tức bắt tay điều tra chuyện này.



" Thuộc hạ cảm thấy Mộc Chính Đức coi trọng nhất hẳn là vị Mộc Tam tiểu thư này, bởi vì vị Mộc Tam tiểu thư này vào đầu năm nay mới bị đưa đến thôn trang, đúng lúc Bệ hạ hạ lệnh tuyển tú trước đó, nghĩ đến Mộc Chính Đức vì muốn nàng ta tránh khỏi tầm mắt Bệ hạ, để nàng không bị tuyển vào cung. "



Thuộc hạ kia cũng nói ra cái nhìn của mình.



Hoàng đế nhíu mày:



" Nói tiếp."



" Về phương diện khác, vị Mộc Tam tiểu thư chỉ bị đưa đến thôn trang ngây người mấy tháng liền được đón trở về, sống trong trạch viện kia, rõ ràng Mộc Chính Đức không muốn nàng ta ở trong thôn trang chịu khổ. Hơn nữa, thuộc hạ cho rằng, vị Mộc Ngũ tiểu thư này từ đầu năm nay mới đột nhiên được sủng ái, nếu ông ta thật sự để ý nữ nhi này, sao qua nhiều năm như vậy lại chẳng quan tâm. "



Lời của Hắc y nhân kia nói rất có lý, không khỏi làm cho Hoàng đế động tâm tư.



Quả thật, Hoàng đế cũng cho rằng nếu Mộc Chính Đức thật sự để ý Mộc Ngũ tiểu thư này, tại sao mười mấy năm qua lại chẳng quan tâm, ngược lại ở đầu năm nay, mới có thái độ khác thường, đây là như thế nào cũng không hiểu được.



Thời gian dần trôi qua, trọng tâm chếch đi, Hoàng đế đã động tâm tư muốn để cho vị Mộc Tam tiểu thư kia tiến cung.



" Khởi bẩm Bệ hạ, Giang đại nhân cầu kiến."



Vương công công đi đến trước mặt Hoàng đế, thấp giọng bẩm báo.



" Giang Phương? Để hắn vào đi."



Hoàng đế hơi khó hiểu, nhất mạch Giang gia này là nhà cậu của Ngũ Thanh Thanh, cũng có thể nói là nanh vuốt của An Nguyệt Hằng.



Hắc y nhân kia chợt lóe rồi biến mất, không thấy bóng dáng.



" Giang đại nhân, mời ~ "



Vương công công dẫn đường ở bên cạnh.



" Đa tạ Vương công công. "




Khoé miệng Mộc Tịch Bắc tươi cười, chậm rãi mở tờ giấy ra, phía trên chỉ viết đơn giản mấy chữ:



" Kính đợi tin lành."



" Vừa rồi ai đi gặp Hoàng đế? "



Mộc Tịch Bắc mở miệng hỏi.



" Là cậu của Ngũ Thanh Thanh, Giang Phương."



Thanh Từ đem tin tức Bạch Hàn vừa mới truyền tới báo cho Mộc Tịch Bắc.



" Giang Phương. "



Ý cười trên khoé miệng Mộc Tịch Bắc càng rõ ràng hơn, tâm tư An Nguyệt Hằng vẫn cao thâm trước sau như một, vốn cho rằng có thể khiến hắn hạ chút vốn gốc, làm cho mình đi ra từ trong cung, nhưng bây giờ ngược lại lại không bị tổn thất gì cả.



" Tiểu thư, sao vậy? "



Thanh Từ nhìn vẻ mặt tiểu thư nhà mình thay đổi liên tục.



" Giang Phương này lại là cậu của Ngũ Thanh Thanh, mặc dù trên cơ bản Ngũ gia và phủ Nhiếp Chính Vương có thể nói là đứng ở trên cùng một chiến tuyến, nhưng cái này cần phải có một điều kiện tiên quyết, đó chính là loại kết minh này có thể mang lại cho Ngũ gia lợi ích lớn hơn nữa, nếu không, Ngũ gia cũng không phải người ngu, làm sao lại bán mạng cho An Nguyệt Hằng?"



Mộc Tịch Bắc mở miệng giải thích.



Thanh Từ dựa theo mạch suy nghĩ của Mộc Tịch Bắc, nói tiếp:



" Nhưng Giang Phương lại nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của An Nguyệt Hằng, ngỏ lời với Hoàng đế, nhưng ông ta lại không hi vọng An Nguyệt Hằng thật sự lấy Mộc Kiến Ninh, cho nên viện ra lý do nhất định trăm ngàn chỗ hở, không ăn khớp nhau, khiến Hoàng đế sinh nghi."



" Ừ, Giang Phương càng dùng loại thái độ ngăn cản này, Hoàng đế sẽ càng tin tưởng An Nguyệt Hằng thật sự muốn cưới Mộc Kiến Ninh, cũng gián tiếp cảm thấy Mộc Kiến Ninh mới thật sự là nữ nhi Thừa Tướng yêu quý nhất."



Mộc Tịch Bắc giải thích nói.