Rắn Rết Thứ Nữ

Chương 574 : Hợp mưu xuất cung (4)

Ngày đăng: 00:42 19/04/20


" Vi thần tuân mệnh, hôm nay canh giờ cũng không còn sớm nữa, không biết có thể sáng mai mới để Kiến Ninh chuyển vào cung được không. "



Mộc Chính Đức thở dài mở miệng, không có đề cập đến chuyện của Mộc Tịch Bắc, nhưng trong lòng lại đang mừng như điên, rốt cục Bắc Bắc có thể trở về nhà rồi, một bước này, đi thật nguy hiểm, có điều không thể không thừa nhận là, bắt đầu từ lúc Bắc Bắc tiến cung, phủ Thừa Tướng thu hoạch rất khá.



Thật ra hôm nay Bắc Bắc xuất cung mới là tốt nhất, nếu thật sự đợi đến điện tuyển lại không được tuyển mà bị đá ra ngoài, khó tránh khỏi sẽ khiến người ta cảm thấy ít nhiều có chút ý tứ bị Hoàng đế chọn thừa, cho dù người khác không thèm để ý, nhưng trong lòng Mộc Chính Đức cũng sẽ không thoải mái.



" Như thế cũng được."



Mộc Chính Đức hướng Hoàng đế cáo lui, trong tay cầm văn thư kênh đào Ô Giang, xoay người đi ra ngoài, lại để lại cho Hoàng đế một cái bóng lưng chua xót tái nhợt, không khỏi làm cho Hoàng đế cảm thấy mình thật sự áp chế đúng rồi!



Ra khỏi Hoàng cung, Mộc Chính Đức bước đi như bay, lên xe ngựa lập tức phân phó nói:



" Nhanh lên, thông báo quản gia, đem nơi ở của Ngũ tiểu thư thu thập lại một lần nữa, trực tiếp mang ta đi Nam Cung môn."



Sự tình bên này vừa mới thành, Mộc Tịch Bắc đã nhận được tin tức thái giám truyền đến, nói là Hoàng đế chuẩn để Mộc Tịch Bắc đi về nhà trước.



" Xem ra sự tình rất thuận lợi. "



Mộc Tịch Bắc nhìn nhìn sắc trời đã không còn sớm, không ngờ mới đó mà đã trôi qua một ngày.



" Nhưng tiểu thư, sao người lại biết Mộc Kiến Ninh giống Tuệ phi? "



Thanh Từ luôn có rất nhiều điều không hiểu, nàng cảm thấy tiểu thư thật sự quá lợi hại, nếu không phải kiếp trước gặp phải An Nguyệt Hằng, không biết sẽ làm bao nhiêu nam tử bị xáo trộn.



" Ngươi có nhớ lúc trước khi Hoàng đế xử trí Hàn gia, An Nguyệt Hằng từng lệnh chúng ta tiến đến điều tra không?"



Thanh Từ gật đầu:



" Lúc đó, nô tỳ đã nhìn thấy bức hoạ lúc còn trẻ của Tuệ phi ở Hàn gia."



Hàn gia vốn là nhà ngoại Hoàng đế, cũng không phải đại tộc gì, nhưng cũng bởi vì Hoàng đế hiện tại dần dần phát triển an toàn, Hoàng đế bởi vì quan hệ với mẫu thân mình, có thể nói là có chỗ tốt gì cũng đều không quên Hàn gia, nhưng cũng bởi vậy, cây to đón gió, Hàn gia đã thành cái đinh trong mắt An Nguyệt Hằng.



Vì thế, An Nguyệt Hằng thiết kế, đầu tiên là giải quyết nam đinh Hàn gia, sau đó Mộc Tịch Bắc mang theo không ít sát thủ đánh giết vào Hàn gia, giải quyết những người già trẻ em còn lại.




Mộc Kiến Ninh cười có chút xấu hổ cùng chua xót.



Từ khi bị đày đến thôn trang, nàng có thể nói là nếm hết thảy chua xót khổ cay khắp thế gian này, ở thôn trang ngây người nửa tháng, nàng suýt nữa mất đi một cái mạng, nha hoàn bà tử nơi đó từng cái đều tráng kiện hung ác, bóp nàng, so với bóp chết con kiến còn không phí khí lực.



Nàng cho rằng mình cứ như vậy mà chết đi, nhưng lại không biết vì sao, dù bệnh tật quấn thân, chịu đủ khi dễ ngoài sáng trong tối, thậm chí ngay cả phần cơm đều không kịp ăn, nàng lại vẫn còn sống.



Cho đến sau này, Mộc Chính Đức tìm đến nàng, nói là có một cơ hội, có thể rời khỏi nơi này, cho nàng cuộc sống tốt nhất, không biết nàng có nguyện ý hay không, nàng vốn rất vui mừng, nhưng khi biết cái gọi là cơ hội lại chính là làm quân cờ cho Mộc Tịch Bắc!



Nàng không khỏi cảm thấy bi ai, vì sao rõ ràng đều là con gái như nhau, nhưng nam nhân trước mắt này lại đối xử tàn nhẫn với nàng như vậy? Nàng càng bi ai vận mệnh, cảm thấy mình chịu đựng nhiều tra tấn như vậy đều không chết, chính là để làm quân cờ cho Mộc Tịch Bắc! Cho nên nàng phẫn nộ, nhưng nàng cũng bất đắc dĩ!



Nàng còn nhớ rõ, vẻ mặt Mộc Chính Đức nghiêm túc nói với nàng:



" Mặc dù ta không cho rằng ngươi có bản lĩnh phá hủy ván cờ này, nhưng nếu ngươi chỉ là quân cờ vô dụng, thì cũng không cần thiết tồn tại nữa."



Nàng hiểu được câu sau chưa nói ra của Mộc Chính Đức, ông ta ngay cả quân cờ vô dụng cũng sẽ không giữ lại, huống chi là quân cờ không tuân mệnh lệnh?



Mộc Tịch Bắc cũng không vội vàng mở miệng, Mộc Kiến Ninh lại chăm chú nhìn vẻ mặt Mộc Tịch Bắc, hỏi vấn đề mà trước giờ mình luôn muốn hỏi:



" Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi không sợ ta tiến cung rồi, được sủng ái, quay lại dí ngươi vào chỗ chết."



Vẻ mặt Thanh Từ có chút quỷ dị quay đầu qua chỗ khác, Mộc Kiến Ninh này biến hóa thật đúng là không nhỏ, tuy nhiên vấn đề này sao nàng lại có cảm giác nàng ta vẫn không có đầu óc như lúc trước vậy.



Mộc Tịch Bắc lại giương lên khóe môi, nở nụ cười, ánh mắt sáng ngời, nhíu mày, dịu dàng nói:



" Ta nâng ngươi lên, tự nhiên cũng đạp ngươi xuống được! "



------ Đề lời nói với người xa lạ ------



Hoá ra phiếu đánh giá mỗi tháng nhiều nhất chỉ có một tấm a.... Ta nghĩ rốt cuộc phiếu tháng đều bóp nhiều như nhau.... Các bảo bối không cần tiêu tiền ném ha ~



Đề cử bạn tốt Nam Phong 《 Cưới sủng — Pháp y đại thúc đùa giỡn lưu manh 》