Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 583 : Cho ngươi ngột ngạt (3)
Ngày đăng: 00:42 19/04/20
Mộc Tịch Bắc thích ăn cay, nhưng dạ dày lại cứ không tốt, nếu như ăn vào rất có khả năng sẽ bị đau bụng, nhưng nếu chỉ vì đau bụng mà từ bỏ thứ mình thích, thì không thể xưng là thích nữa.
Lão thái phi bất động thanh sắc nhìn Mộc Chính Đức, không có lên tiếng.
Mộc Tịch Bắc vùi đầu lĩnh hội thâm ý trong lời nói của Mộc Chính Đức, đây là đang nói cho nàng muốn có được thứ mình muốn đều phải trả giá đại giới, chung quy phải xem ngươi có tiếp nhận nổi đại giới này hay không.
Nhưng Liễu Chi Lan lại cho rằng lời này là đang nói cho bà nghe, trong lòng hơi động, có phải qua nhiều năm như vậy thành tâm của bà đã cảm động lão gia rồi không, nên lão gia dùng cái này để nhắc tới bà? Trên mặt Liễu Chi Lan vẫn bất động thanh sắc như cũ, không có mở miệng nói chuyện, nhưng tâm tư cũng đã xoay chuyển trăm hồi.
Một bữa cơm trôi qua trong bầu không khí quỷ dị, mỗi người đều mang tâm tư riêng, không biết suy nghĩ cái gì.
Cho đến bữa tối bị dọn xuống, Mộc Chính Đức lại mở miệng lần nữa:
" Ngày mai ta sẽ phải rời khỏi đế đô, đi đến Ứng Thai Trấn, vài ngày trước xảy ra đại tuyết, ở đó đã phát sinh không ít tình hình tai nạn, nạn dân vô số, Bệ hạ phái ta đi đến Ứng Thai sửa sang đất đai giải quyết tình hình tai nạn."
" Lão gia, bây giờ còn trời đông giá rét, liền muốn đi đến nơi xa như vậy, không thể trễ chút mới đi sao? "
Liễu Chi Lan có chút lo lắng mở miệng nói.
" Mẫu thân, cha cơm áo đầy đủ, mẫu thân còn lo lắng cha sẽ ăn đói mặc rách hay sao, nhưng nạn dân không có quần áo che lạnh, không có gì đỡ đói, còn đang mong mỏi phụ thân đến kia kìa."
Mộc Tịch Bắc mở miệng, giống như đang mèo vờn chuột với Liễu Chi Lan, luôn luôn hát tương phản với Liễu Chi Lan.
" Đúng vậy, nếu phụ thân xuất phát sớm, nói không chừng nạn dân có thể chết ít hơn một chút, có thể cứu được không ít tính mạng. "
Mộc Tịch Hàm hòa cùng mở miệng.
Lão thái phi cũng gật đầu:
" Không phải Nhị tỷ tỷ cũng tới đây à."
Mộc Vãn Tình bị chặn họng, sắc mặt có phần âm trầm, lại như cũ đi tới trước mặt hai người.
Nhìn vào người khoác áo choàng gấm da chuột trắng khảm tám đoạn Hỉ Tương Phùng, bên trong phối thêm váy lụa màu hồng Mộc Tịch Hàm, lại nhìn nhìn một thân váy xanh đậm bên trong phối thêm vạt áo nhỏ bách điệp lưu tiên, áo khoác trang bị lông cáo hai lớp Mộc Tịch Bắc, trong lòng Mộc Vãn Tình sinh ra mấy phần ghen tỵ, hai tỷ muội này lớn lên sao đều đẹp mắt như vậy, hơn nữa áo cùng quần quả nhiên so với nàng còn tốt hơn mấy phần?
( Cái đoạn tả quần áo này ta chả hiểu gì cả. Không biết Edit có đúng không nữa)
Hiện nay ở trong phủ Mộc Tịch Hàm rất được Lão thái phi để mắt, Lão thái phi đối xử với nàng ta vô cùng tốt, cho nên chi phí ăn mặc tự nhiên cũng sẽ không kém.
Có điều nói đi thì cũng phải nói lại, Mộc Vãn Tình mặc dù cũng được tính là cái mỹ nhân, nhưng so với hai tỷ muội Mộc Tịch Bắc lại kém xa lắc xa lơ, việc này nhắc tới cũng kỳ quái, tiểu thư bên trong Tướng phủ, chỉ có Mộc Tịch Bắc cùng Mộc Tịch Hàm là xinh đẹp nhất, những người khác mặc dù cũng cực kỳ xinh đẹp, nhưng rõ ràng lại kém không chỉ một mảng lớn.
Bây giờ Mộc Tịch Bắc còn nhỏ, chẳng qua cũng đã mười bốn tuổi đầu, hai má vẫn chưa nở nang, mang theo tia mượt mà của nữ hài, nhưng Mộc Tịch Hàm lại đã nẩy nở, mắt hạnh má đào, phối hợp trang sức hoa phục, nếu như bỏ qua phần tính tình điềm tĩnh kia, cũng là xinh đẹp bức người.
Ánh mắt Mộc Vãn Tình dừng ở trên đầu Mộc Tịch Bắc, một cái xâu trâm xanh ngọc hiện ra Khổng Tước màu xanh biếc hấp dẫn ánh mắt của nàng, con Khổng Tước kia được điêu khắc sinh động như thật, trên đuôi tước xinh đẹp khảm đầy các loại bảo thạch, hai mắt Khổng Tước lại dùng Thủy tinh đen cực kì trân quý khảm nạm, trong miệng ngậm lấy một cây phỉ thúy làm thành chạc cây, tinh xảo đến nổi khiến cho tất cả mọi người không dời được hai mắt.
Mộc Tịch Bắc tự nhiên biết được nàng ta đang nhìn cái gì, cái xâu trâm Khổng Tước này là ngày hôm đó nàng trang điểm rời đi U Minh viện, Ân Cửu Dạ vì nàng cắm ở trên đầu, chế tác tinh mỹ, giá thành đắt đỏ, một khối bảo thạch khảm ở phía trên đều đắt đỏ đến khiến cho người ta giận sôi.
" Ngũ muội muội, cái xâu trâm này của muội thật đúng là xinh đẹp, tỷ tỷ chưa từng thấy qua đồ tốt như vậy, phụ thân thật đúng là bất công."
Mộc Vãn Tình trong lòng bao hàm ghen ghét, hận không thể lập tức nhổ xuống cây trâm kia.
" Đồ vật như thế nào tự nhiên phải xứng với người như vậy, ngược lại cũng không thể trách ngươi chưa từng gặp qua."
Thanh Từ từ phía sau đi tới, trong tay cầm cái lò sưởi đưa cho Mộc Tịch Bắc.