Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 94 : Nói số đo đáy quần cho anh ta
Ngày đăng: 03:32 19/04/20
Khương Thục Đồng nhìn Cố Minh Thành với đôi mắt lo lắng, như thể nếu Cố Minh Thành không rút lại lời nói thì cô sẽ không thể cảm thấy thoải mái.
Ánh mắt của Cố Minh Thành nhìn từ trên xuống dưới dừng lại ở trên đôi tay của cô.
Bàn tay nhỏ bé mềm mại, nhưng anh vẫn cảm thấy được trọng lượng của nó.
Anh ta vốn dĩ định lái xe đi, nhưng đột nhiên bỏ ý định này, và chỉ muốn cùng cô đi tản bộ trên phố.
"Tôi trước giờ đều nghĩ như vậy"
"Không phải, tất cả thực ra không phải như vậy. Em đã từng đi xem phim cùng với Đặng Hiển Vũ, nhưng mà trước giờ em chưa bao giờ lên giường với anh ta!" Khương Thục Đồng nghiêng nửa người sang nhìn Cố Minh Thành với cặp lông mày nhíu lại, chân cô bước cùng nhịp với anh.
Có một câu nói: Người sắp chết thì lời nói ra đều là lời thật thà.
Khương Thục Đồng không phải sắp chết, nhưng luôn cảm thấy rằng cô sắp phải rời đi rồi, ngày tháng ở Trung Quốc chỉ còn đếm trên đầu ngón tay, cô không thể để sự hiểu lầm này tiếp tục được.
Cố Minh Thành nói với giọng thư thái "Ai mà tin?"
Đúng lúc hai người bước tới nơi đông người, hình như một của hàng mỹ phẩm vừa mới khai trương, có rất nhiều phụ nữ đang tranh nhau mua đồ.
Tay của Khương Thục Đồng từ từ mất sức khoát tay Cố Minh Thành, cuối cùng cũng rơi xuống.
Đột nhiên Cố Minh Thành đi lên trước cách cô 5m.
"Cố Minh Thành, nếu anh không tin, thì em sẽ nói số đo của đáy quần anh ra." Khương Thục Đồng giận quá, hét lên một tiếng, vừa mới đo xong, cô vẫn còn thuộc nằm lòng. "
Nghĩ rằng Cố Minh Thành" ngọc thụ lâm phong "như vậy, chắc nhiều cô gái ở đây có hứng thú với anh ta lắm.
Khương Thục Đồng cũng không hiểu tại sao gan cô lại lớn như vậy, dám uy hiếp Cố Minh Thành ở đây.
Cố Minh Thành đặt tay vào túi, từ từ quay người lại, liếc nhìn những người phụ nữ trẻ bên cạnh ra ra vào vào.
Hừ.. Gái nhà lành bữa nay đã học được chiêu mới này uy hiếp người khác rồi.
Hôm nay anh vừa mới bán đứng nhan sắc, cô lại bán.. của anh.
Ờ.
" Khương, còn chưa muốn đi à? "bệnh tụt đường huyết của cô bạn học đó đã được bác sĩ xem qua và không có gì đáng ngại nữa, nói với Khương Thục Đồng.
" Ừa, đợi xíu, mình gửi tin nhắn wechat "
Nói rồi liền chụp mấy lọ thuốc Prilosec gửi cho Cố Minh Thành.
Sau đó viết thêm: Đưa bạn học đi gặp bác sĩ, nhìn thấy loại thuốc này, không biết anh dùng có được không? Nếu được, em đem về cho anh mấy lọ.
Cố Minh Thành đang họp với cấp dưới, vốn là hôm nay rất tức giận, bộ phận hậu cần phạm sai lầm. Bộ phận hậu cần vốn không phải bộ phận chính của công ty, nên Cố Minh Thành bình thường cũng không quá chú ý tới, nhưng tình cờ có một việc, anh phát hiện ra một lỗ hỏng rất lớn của bộ phận hậu cần, nên anh đang vô cùng giận dữ.
Chủ tịch tức giận là một sự việc rất lớn.
Lại nhìn thấy tin nhắn wechat của Khương Thục Đồng gửi cho anh, đôi môi của Cố Minh Thành không thể không nở một nụ cười tươi như cầu vồng sau cơn tức giận.
Nếu như một người luôn cười, vậy thì nụ cười của anh ta có thể không còn giá trị nữa, hoặc là một người luôn không cười, lạnh lùng như băng, sẽ làm cho người ta cảm thấy như khúc gỗ.
Khó nhất là loại người như Cố Minh Thành, rất ít cười, khi cười có thể làm điên đảo chúng sinh.
Đặc biệt là trong hoàn cảnh hôm nay, anh vừa mới rất tức giận, bây giờ lại cười như tắm gió xuân.
Mọi người đều đang suy nghĩ tự hỏi là vị cứu tinh nào đã cứu lấy họ.
Cố Minh Thành vứt mọi việc phiền muộn qua một bên, trả lời Khương Thục Đồng: Mua đi.
Khương Thục Đồng nhận được nhận được lệnh của Cố Minh Thành liền mùa 2 lọ. Sau đó lại nghĩ, cô ở nước Mĩ chỉ hai tháng, sau này thời gian tới đây không nhiều, nên mua một lúc mười lọ thuốc.
Cô cầm thuốc, lại nhắn cho Cố Minh Thành: 10 lọ, đủ không?
Cố Minh Thành vừa mới uống một ngụm nước, suýt nữa thì phun ra, anh trả lời: Muốn anh uống tới chết à? Phan Kim Liên chuẩn bị hạ độc Võ Đại Lang?
Khương Thục Đồng không nhịn được, cái gì vậy trời? Cô trả lời: Em sợ rằng không thường xuyên đi Mĩ, sau này khó mà mua được.
" Mua rồi? Giỏi lắm!"
Câu nói này của Cố Minh Thành giống như đang khen ngợi cấp dưới đã làm việc khiến anh rất hài lòng vậy.