Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 149 :
Ngày đăng: 03:33 19/04/20
Khương Thục Đồng tìm một bộ quần áo mặc vào, vén mớ tóc bị nhét trong bộ quần áo mới mặc ra ngoài.
Khương Thục Đồng đứng bên cửa, mở cánh cửa ra, nói một câu “Chồng tôi tìm tôi trong văn phòng, xin lỗi, lúc nãy tôi không kiềm chế được bản thân!”
“Tất cả đồ của tôi cô đã trả hết chưa?” Cố Minh Thành ngồi bất động trên ghế sofa, ánh mắt dõi theo Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng gật đầu.
“Này người phụ nữ của tôi, chừng nào cô trả cho tôi?” Cố Minh Thành đột nhiên chất vấn một câu.
Khẩu khí đùa cợt lúc nãy không còn, có chút gì đó buồn buồn, có chút gì đó xuống nước.
Khương Thục Đồng nhìn ra bên ngoài, không nói gì, cũng không thèm để ý đến Cố Minh Thành, đi thẳng đến văn phòng, Từ Mậu Thận đang đợi ở đó, hy vọng anh ấy không nhìn thấy cảnh này.
Từ Mậu Thận đã nói với Khương Thục Đồng việc giao cho Cố Minh Thành làm 500 bộ quần áo trong vòng ba ngày.
Khương Thục Đồng thầm nghĩ mục đích của Cố Minh Thành không đơn giản là chỉ làm phục trang.
Nhưng anh ta muốn gì chứ?
Không phải anh muốn lấy người đã kết hôn? Anh ta muốn cái gì?
Muốn cô ấy sao?
Trước mặt cô ấy không hề giấu diếm việc lên giường với người phụ nữ khác, Khương Thục Đồng thật không hiểu suy nghĩ của Cố Minh Thành.
“Khi nào ký hợp đồng?” giọng Cố Minh Thành hỏi từ phía sau lưng
Đối với hợp đồng này, Khương Thục Đồng từ chối ký, bởi vì cô cảm thấy không còn có bất cứ quan hệ gì với Cố Minh Thành nữa, muốn thoát cũng thoát không được, vả lại đầu óc cô không thể so sánh bằng Cố Minh Thành, trong đầu Cố Minh Thành có kế sách gì chắc chắn cô cũng không nhận thấy được.
Nhưng rõ ràng thấy rằng hôm nay Khương Thục Đồng chậm hiểu, cơ bản không chỉ là việc ký hợp đồng, mà cảnh vừa rồi lại bị Cố Minh Thành phát hiện.
Tuy đã biết từ trước rồi nhưng lúc đó vẫn khác nhau.
Cô ngước mắt lên, ánh mắt tội lỗi nhìn Cố Minh Thành, Cố Minh Thành cũng bắt gặp được ánh mắt ấy, anh từ từ quay đi chỗ khác.
“Nếu không biết mua cổ phiếu công ty nào, thì mua cổ phiếu của tập đoàn Minh Thành!” Cố Minh Thành vừa đi vừa nói đùa.
Những người bên cạnh cũng cười theo.
Vừa quẹo qua hoa viên, thấy Khương Thục Đồng đang ngồi trên xích đu, ánh nắng rọi vào khuôn mặt cô.
Cô ngước lên, thấy Bạch Mi, Bạch Mi dường như đang chỉ tay vào giang sơn
Đôi hoa tai lúc lắc chiếu lấp lánh, đây là lần đầu tiên anh thấy cô mặc váy hở vai, vai không mượt, vai ngang, rất biết chọn đồ, để lộ xương cổ, rất hút hồn.
Nhưng lúc này vị trí cô ngồi nhìn theo hướng của Cố Minh Thành mà nói thì là nhìn nghiêng, cho nên Cố Minh Thành chỉ có thể thấy dáng vẻ cô ấy đang mỉm cười.
Những người xung quanh, đối với cô ấy họ đều là hư không, cô chuyển động rất chậm, thời gian dường như cũng chậm lại, đôi hoa tai lại đong đưa.
Đột nhiên Cố Minh Thành trở nên bình yên giống như bầu trời xanh
“Cố tổng, Cố tổng... “ những người xung quanh đang nói gì với Cố Minh Thành
Cố Minh Thành vẫn chưa hoàn hồn, chỉ trả lời ậm ừ.
Khương Thục Đồng không nhìn thấy Cố Minh Thành, đám cưới Tiết Lan cô không nghĩ tới sếp tổng cũng đến, đi vào đại sảnh cùng với Bạch Mi, một đôi đang đứng trên sân khấu, hôn lễ sắp tiến hành, Khương Thục Đồng và Bạch Mi đứng nép sang, Bạch Mi hét “ oh” “oh”
Mấy chuyện hò hét như vậy Khương Thục Đồng làm không được, cô chỉ vỗ tay, nhìn Bạch Mi, rồi mỉm cười, cô cảm thấy con người Bạch Mi sống rất cởi mở, rất ngưỡng mộ.
Cố Minh Thành diện nguyên bộ đồ màu đen ở phía sau, ngồi giữa đám người đông đúc, đang nhìn cô vỗ tay phía trước.
Anh đã từng nghĩ sẽ cho cô có một đám cưới trong mơ.
Sau hôn lễ, mọi người được hoạt động tự do.
Tiết Lan gặp Khương Thục Đồng sau sân khấu, không kiềm lòng hỏi ngay, tại sao sau cuộc thi đấu lần trước cô lại đột nhiên chia tay Cố tổng để lấy Từ tổng? Có phải Tiết Lan chưa làm tốt việc gì.
Tiết Lan cũng cảm nhận được tính nghiêm trọng của vấn đề, bởi vì quan trọng nên mới không dám tùy tiện nói với Cố Minh Thành, chỉ sợ mang lại tai họa cho Khương Thục Đồng, nhưng luôn thấp thỏm lo âu, lại không gặp được Khương Thục Đồng, có nhiều chuyện không gặp trực tiếp không nói được.