Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 154 :
Ngày đăng: 03:33 19/04/20
Khương Thục Đồng nói qua vài ngày nữa sẽ trở về, vì đem theo đứa trẻ ra ngoài không được tiện lắm, với lại, căn phòng ở phòng làm việc Tam Á vẫn cứ lưu lại đó, đi lại khá vất vả cho nên lần này không đem đứa nhỏ đi nữa.
Từ Mậu Thận lại gật đầu, anh biết Khương Thục Đồng là muốn tránh đi, một mình an tĩnh.
Trước khi sắp đi, Từ Mậu Thận đưa cho Khương Thục Đồng một bình thuốc, nói là thuốc bổ, buổi tối sẽ ngủ rất ngon, vì trong khoảng thời gian này Khương Thục Đồng vì bận chăm sóc Khương Đóa Mễ nên thường không được ngủ ngon.
Khương Thục Đồng cười, hỏi Từ Mậu Thận làm sao vậy, sao lại lo lắng đến cả giấc ngủ của cô rồi.
Từ Mậu Thận nói, thời gian gần đây một mình Khương Thục Đồng chăm sóc đứa nhỏ, anh nhìn trong mắt cô, hiểu răng Khương Thục Đồng rất vất vả. Khương Thục Đồng nhân cơ hội này để thả lỏng tâm tình, nghỉ ngơi cho tốt, sau này còn làm chỗ dựa cho Đóa Mễ nữa.
Hai chữ “chỗ dựa” này, càng làm cho trách nhiệm và lá gan của của cô lớn thêm.
Đúng vậy, cô nhất định phải sống thật tốt, thì mới có thể trở thành chỗ dựa cho Đóa Mễ.
Khương Thục Đồng nhận lấy bình thuốc.
“Mỗi ngày nhớ uống thuốc đúng giờ đấy nhé!” Từ Mậu Thận dặn dò.
“Em biết rồi”.
Khương Thục Đồng cầm lấy chai thuốc và cất vào trong valy.
Vào sáng ngày Cố Minh Thành kết hôn, Khương Thục Đồng đáp chuyến bay sáng, giống như lịch trình lần trước, cô đi Thượng Hải trước, lúc xuống máy bay nhớ lại những lần đưa đón ở sân bay đã qua, bọn họ lúc đó biết bao ngọt ngào.
Cô lại nhìn cửa tiệm quần áo trước mặt mình, rồi lại đi một vòng qua những nơi mà cô và Cố Minh Thành từng đi qua, Minh Châu Đông Phương, phố đi bộ, đường Nam Kinh, rồi một mình đến quán mỳ kéo ăn một bữa, ngồi chính là vị trí trước đây đã ngồi, lần trước, anh ngồi bên cạnh cô, vừa mới ăn xong liền hôn cô một cái.
Không ngờ hôm nay, anh sẽ đi hôn một người con gái khác!
Khương Thục Đồng vừa ăn, nước mắt liền tí tách rơi vào trong bát.
Lúc trước khi kết hôn với Lục Chi Khiêm, tưởng rằng đời người chỉ là như thế thôi, sẽ không bao giờ có thể yêu thêm một người, như sinh mệnh, như biển trời.
Người bước vào phòng Lâm Mỹ Tố thật sự không quen thuộc lắm, nhưng lúc người này ở Thượng Hải, đã từng có duyên gặp gỡ với Lâm Mỹ Tố, rất ấn tượng với cô, cũng có ý muốn theo đuổi cô nhưng luôn hận bản thân mình không xứng với cô.
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một người vội vã bước vào phòng hóa trang, không phải ai khác, mà chính là….Đặng Hiển Vũ.
Người xuất hiện trong đoạn video, liền biến thành người mới vào đứng bên cạnh Lâm Mỹ Tố.
Hôm Cố Minh Thành ở Thượng Hải, Đặng Hiển Vũ cũng ở đó, Cố Minh Thành vừa nhìn đã nhìn ran gay ý đồ của Đặng Hiển Vũ, sự tình sau này, Cố Minh Thành lập mưu, làm cho Lâm Mỹ Tố hiểu lầm, lại càng hiểu lầm thêm.
Đặng Hiển Vũ nhìn thấy Khương Vũ Vi đang phát video, tức giận nói: “Đừng phát nữa!”
Khương Vũ Vi haha cười lạnh hai tiếng, “Nam chính xuất hiện rồi~” Ánh mắt cô ta nhìn về phía Cố Minh Thành: “Cố tổng, loại phụ nữ thé này, đã lên giường với người đàn ông khác rồi, ngài còn muốn cưới sao?”
Cố Minh Thành đốt một điếu thuốc, mắt nheo lại. Ánh mắt anh liên tục nhìn về đứa bé, tất cả còn lại phía sau, Khương Vũ Vi đều diễn theo vở kịch anh vạch ra, mặc dù Khương Vũ Vi không ngờ đạo diễn đứng sau chính là anh.
Chỉ là….Khương Vũ Vi đột nhiên ôm đứa trẻ đến, việc này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Cố Minh Thành.
“Cố tổng, ngài hôm nay rốt cuộc có cưới hay là không cưới người phụ nữ này?” Khương Vũ Vi để đứa bé trên cửa sổ.
Khương Vũ Vi cũng không xác định, đứa bé trong tay có phải là con gái bạn gái cũ của Cố Minh Thành hay không, mối đe dọa trong tay mình với Cố Minh Thành có tác dụng hay không. Nếu có quan tâm, chứng tỏ, Cố Minh Thành vẫn còn tình cảm với Khương Thục Đồng; nếu không quan tâm, vô tình như Cố Minh Thành thì đây chỉ là một đứa trẻ không có quan hệ gì với anh, anh căn bản cũng không thèm để ý.
Cố Minh Thành nào có không biết Khương Vũ Vi đang nghĩ như vậy.
“Minh Thành muốn cưới người họ Lâm, ít nhất cũng phải qua được cửa của tôi đã!” Từ ngoài cửa truyền vào một âm thanh.
Là Diệp Thu.
Cố Minh Thành dường như cũng đoán được Diệp Thu sẽ đến, trên mặt không biểu lộ chút kinh ngạc.
“Gửi đoạn video qua cho tôi! Wechat là yeqiu1966!”. Diệp Thu vừa bước đi từng bước hiên ngang, vừa đi tới bên cạnh Lâm Mỹ Tố, “baa baa” liền tát vào hai má của cô ta, cười lạnh nói: “Năm đó là như thế nào hãm hại chị tôi? Hôm nay tôi sẽ thay chị ấy trả lại tất cả. Còn nữa, những năm này, bản thân cô làm ra những chuyện xấu gì, cô không phải là không biết đi? Lén lút theo dõi Minh Thành, đập vỡ kính ở cửa tiệm của Khương Thục Đồng, thuê người đâm vào xe của cô ấy…Lúc đó đều tưởng là chuyện ngoài ý muốn, ai cũng không ngờ đến cư nhiên có bàn tay cô đứng sau mọi chuyện”.