Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 165 :
Ngày đăng: 03:33 19/04/20
Khương Thục Đồng lạnh lùng nhìn anh, cô đến không phải biện minh cho mọi người, cô không có cao cả như vậy, cô chỉ cảm thấy Cố Minh Thành làm như thế quá tuyệt tình, bắt đầu từ khi anh quyết định sa thải 200 người, Khương Thục Đồng đã cảm thấy anh rất tuyệt tình.
“Nhà mấy người ai cũng máu lạnh vô tình như thế sao? Không phục tùng là buộc người ta phải chết, ép đến bước đường cùng! Chỉ cần đắc tội với người nhà các anh, không chết cũng bị thương, còn nếu không chết không bị thương thì cũng nhận được kết quả bi thảm. Ba anh cũng vậy, đến anh cũng thế! Xem ra máu lạnh là do di truyền!” Khương Thục Đồng đứng trước mặt Cố Minh Thành như bức tượng.
Sau đó “pặc” một cái tát giáng xuống!
Khương Thục Đồng ngây người ôm mặt lại, chỉ cảm thấy đau rát.
Anh ta đánh người thực sự rất đau!
Khương Thục Đồng ngây người nhìn anh, nhưng không hề khóc.
Cố Minh Thành nhìn vào bàn tay mới vừa tát, có gì đó hối hận.
Khương Thục Đồng bỏ tay xuống, dấu vết năm ngón tay in rõ lên mặt đỏ hồng, đặc biệt trên làn da trắng hồng của cô.
Sau đó suy nghĩ lại, Khương Thục Đồng cảm thấy mình có hơi quá đáng, xét cho cùng cô không chỉ mắng anh, mà còn mắng cả bố anh! Hơn nữa cô còn nhắc đến yếu tố di truyền, Cố Minh Thành sao mà không nổi giận được?
Tuy nhiên lúc đó cô vẫn chưa hiểu được, chỉ thấy Cố Minh Thành thật quá tuyệt tình
Cô quay lưng đi.
“Khương Thục Đồng!” Cố Minh Thành gọi với theo.
Anh rất khi gọi cả tên lẫn họ Khương Thục Đồng, lần trước gọi cô như vậy, Khương Thục Đồng không biết sự việc xảy ra năm nào tháng nào, nhưng cô bước đi rất nhanh, khi sắp đến thang máy cô nhanh chóng bước nhanh vào.
Cô quay lại tập đoàn quốc tế Phong Thành, thu dọn đồ đạc cá nhân, rồi về quê cha.
Bây giờ cô không còn nơi nào để đi, xưởng cũng bị cháy rồi, cô chỉ có thể về đó thôi.
Bố hỏi cô tại sao lại về, ông cũng không thể hiểu cuộc hôn nhân của con gái mình. Vì con gái lớn rồi, lại không có thân với cha, cô không nói thì Khương Lịch Niên cũng không hỏi nhiều.
Khương Thục Đồng bây giờ cũng rảnh, lâu lâu gọi điện bàn về việc tu sửa nhà xưởng, còn những lúc khác cô đều nằm trên giường.
Từ nhỏ bất kể mối quan hệ của cô với cha như thế nào, Khương Lịch Niên cũng chưa bao giờ đánh cô, mẹ cô thì khỏi nói, thậm chí có mối quan hệ không tốt với Lục Chí Khiêm như thế, Lâm Chi Khiêm cũng không đánh cô, chỉ có anh ấy...
Ra tay tàn nhẫn, làm tổn thương cô.
Cho dù Khương Vũ Vi có thông minh cỡ nào, cô cũng không ngờ câu nói vừa rồi của cô đã để lộ một thông tin quan trọng như thế. Khương Thục Đồng là người phụ nữ của Cố Minh Thành!
Người phụ nữ của Cố Minh Thành, cả Hải Thành này có mấy ai dám đụng tới, huống hồ họ chỉ là mấy tên nhãi nhép.
Hơn nữa câu nói Khương Thục Đồng vừa phát ra vô tình tiết lộ thông tin cho mấy thanh niên: Khương Vũ Vi là kẻ thù của Cố Minh Thành!
Khương Thục Đồng chỉnh lại quần áo, bước ra khỏi phòng, lần này cô không nhượng bộ mà đóng chặt cửa lại, trước khi đi còn treo cái bảng “xin đừng làm phiền”!
Cô tưởng mình sẽ rất xấu hổ, nhưng ngược lại cô rất bình tĩnh.
Không phải ác nhân ác báo sao? Tại sao Khương Vũ Vi làm nhiều việc ác như thế lại không gặp báo ứng!
Ánh sáng đã mang Đóa Mễ tới, hành động này đủ để cô phải chết mười lần!
Nhưng Khương Thục Đồng không thể để cô ta chết nhanh như vậy, mà phải chết từ từ, chết dần chết mòn...
Lần trước đoạn video hãm hiếp bị cô phát tán, tưởng đã để lại dấu ấn khó quên trong lòng, nhưng dấu ấn này vẫn chưa sâu đậm, phải càng sâu đậm hơn nữa!
Đánh giá tâm thần không phải cô ấy phát điên lên rồi sao?
Giả điên không phải sẽ vui hơn điên thật hay sao?
Khương Thục Đồng cười lạnh lùng, khi muốn chuyển sang vai khác, cô liếc nhìn vào trong phòng!
Muốn diễn một bộ phim cấp ba mãnh liệt.
Khương Thục Đồng thấy có lỗi với chú mình, nhưng nếu không phải Khương Vũ Vi ép cô đến mức này thì cả đời này cô cũng không có dã tâm ác vậy!
Khương Thục Đồng gọi taxi về nhà, trên đường cô lấy điện thoại ra xem một lát coi có tin nhắn không, không có tin nào hết!
Khương Thục Đồng chưa từng thừa nhận là mình đang chờ đợi, nhưng thực tế cô đang chờ, chờ xem thái độ của anh như thế nào!
Cô về nhà rồi!
Không ngờ qua ngày hôm sau một tin tức ập vào người cô, cô vẫn còn đang ngủ, là cha cô gọi dậy, “Thục Đồng đêm qua con đã đi đâu?”