Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 18 :
Ngày đăng: 03:31 19/04/20
Cố Minh Thành ôm lấy vai cô rồi đi ra ngoài.
Cố Minh Thành an bài cho Khương Thục Đồng ở một khách sạn năm sao, tất nhiên tiền cũng là của Cố Minh Thành.
Khi anh muốn ra cửa, Khương Thục Đồng liền kéo tay anh lại, tinh thần hoảng hốt hỏi: “Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Có thể xảy ra chuyện gì?” Giọng nói Cố Minh Thành thật nhu hòa nói với cô.
Đây là lần đầu tiên Khương Thục Đồng nghe được một người đàn ông dùng giọng nói nhu hòa như thế nói chuyện với cô. Đôi mắt đẹp của cô liền ngây ra.
“Tim tôi đập rất nhanh, luôn cảm thấy có điều gì đó sẽ xảy ra.” Ánh mắt băn khoăn của cô nhìn mặt Cố Minh Thành.
“Tim cô có đập nhanh, tôi cũng không thể sờ.” Cố Minh Thành đùa giỡn mà nói với Khương Thục Đồng một câu.
Khương Thục Đồng lập tức buông lỏng cánh tay anh, vừa rồi chỉ là cô đem anh trở thành cọng rơm cứu mạng, quên mất rằng cô đã từng trao thân cho anh, rằng Cố Minh Thành là người đàn ông duy nhất của cô.
Nhìn gương mặt Khương Thục Đồng ngày càng đỏ rực lên, Cố Minh Thành nói: “Hôm nay cô ở chỗ này nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai tôi tới đón.”
“Nhưng túi xách và điện thoại của tôi đều ở nhà.” Khương Thục Đồng cảm thấy rất kỳ quái, không biết trong lòng Cố Minh Thành nghĩ thế nào.
“Yên tâm, túi xách cùng di động ngày mai sẽ có người đưa tới cho cô.” Cố Minh Thành nói chắc như đinh cột.
Khương Thục Đồng không hiểu, hỏi lại anh tại sao.
“Ngày mai cô sẽ biết.”
“Chính vì tuổi còn trẻ, cho nên, tôi muốn rèn luyện chính mình, tôi lại không thể bước ra một bước này sao? Còn có ——”
Khương Thục Đồng muốn nói cái gì, đều bị Cố Minh Thành đoán được, ngắt lời cô: “Nơi cô muốn đi chính là lâm viên nhà họ Kiều, người thiết kế không tránh được giao tiếp với gia chủ, công tử nhà họ Kiều chính là một kẻ háo sắc.”
Khương Thục Đồng ngơ ngác đứng ở tại chỗ, “Hắn là kẻ háo sắc thì liên quan gì đến tôi?”
Cố Minh Thành nâng mắt lên, lạnh lùng nhìn Khương Thục Đồng ngây ngốc đứng đó, “Không hiểu thì tự mình nghĩ đi!”
Khương Thục Đồng cúi đầu nhìn mặt đất, đồ háo sắc, đồ háo sắc ——
Chẳng lẽ?
Cho nên, khi cô nhìn Cố Minh Thành lần nữa, gương mặt cô đỏ ửng, ánh mắt cũng là dịu dàng nói không nên lời.
Cố Minh Thành cũng nhìn cô, ánh mắt hai người chạm nhau, sau đó anh lạnh lùng nói: “Hiểu rồi?”
Khương Thục Đồng nhẹ gật đầu, rồi đột nhiên lại lắc lắc đầu.
Tâm ý của tổng tài, cô không thể hiểu, cũng không muốn hiểu.
Cô chỉ là không rõ, vì cái gì lại là cô?
Dù sao cô cũng đã là phụ nữ có chồng, tuy rằng cô cùng Lục Chi Khiêm không có phu thê ân ái, nhưng Cố Minh Thành cũng không biết, hơn nữa, dù có ly hôn, thì danh tiếng đã từng kết hôn cũng không mấy tốt đẹp, cô chưa bao giờ nghĩ tới cùng người đàn ông này như thế nào, dù cô không hối tiếc, nhưng đêm đó qua đi thì chính là đã qua.