Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 177 :
Ngày đăng: 03:33 19/04/20
Cố Minh Thành giờ đây,đang ngồi trên máy bay,muốn nghiêm túc nghĩ lại chuyện của mẹ,nhưng những gì trong đầu óc hiện ra toàn là hình ảnh của Khương Thục Đồng,mỗi một cử chỉ,mỗi một nụ cười của cô ta,thậm chí anh ta nghĩ tới đã khiến thân thể cũng có chút phản ứng,không thể không dùng tấm mền che lại。
Vì muốn lắng xuống cơn dục vọng của mình,anh ta bắt đầu nghĩ về chuyện của ba mẹ。
Nếu Như mẹ thực sự đang sống dưới tầng hầm,vậy tức là cha đã phạm tội trùng hôn và giam cầm phi pháp,chỉ hai tội này thôi,thì đủ để cha nghĩ đến khó khăn trong chuyện này。
Nếu như mẹ bị giam cầm lại,anh ta ít nhiều cũng biết được nguyên nhân,chính là năm xưa muốn tạo thành giả tưởng cho Lâm gia- - Họ đã ép chết người,nhờ đó khiến cho Lâm gia được quản thúc lại,cũng khiến trong lòng Lâm gia có cảm giác tội lỗi,nhưng Cố Minh Thành không hiểu là,mẹ rất yêu cha,nếu như vì cha mà chết,vậy sau khi hai người đến Canada,mẹ hoàn toàn không cần giấu đi hay núp lại,công khai lộ diện là được rồi。
Nhưng mà bộ dạng của mẹ,rõ ràng là bộ dạng thù hận như bị người khác giam cầm lại vậy。
Cố Minh Thành không hiểu - - Vì sao?
......
Khương Thục Đồng đang ở Quốc Tế Phong Thành,nhắn wechat hỏi Từ Mậu Thận có thuốc nào trị mất ngủ không。
Từ Mậu Thận nói:Gần đây giấc ngủ không được tốt sao?
Khương Thục Đồng nói,thuốc anh ta cho lần trước đã uống hết rồi,mấy ngày nay không ngủ được,có thể do cô ta suy nghĩ nhiều。
Tay của Khương Thục Đồng sờ trên điện thoại,phải nói như thế nào đây?
Cô ta chỉ là quay trợ lại ngủ với Cố Minh Thành mà thôi,trên quan hệ thì,Khương Thục Đồng vẫn nói không rõ。
Từ Mậu Thận nói,nếu như hai người lại quay về với nhau,tôi cũng không cần giấu nữa,loại thuốc này do bác sĩ Đàm và một chuyên gia bên Mỹ cùng nhau nghiên cứu ra đó,thuốc trị liệu vô sinh,khi đó tâm tư của cô đều đặt hết trên người Đoá Mễ,hơn nữa,vô cùng tuyệt vọng đối với chuyện tái hợp với Cố Minh Thành,không còn một chút hy vọng,lại nói với bác sĩ Chúc Vân là không muốn uống nữa,cho nên,đó là Minh Thành nhờ tôi dùng cách này cho cô đó - -,nếu như cô cảm thấy có hiệu quả tốt,bản thân có thể tự đi tìm bác sĩ Đàm lấy。
Khương Thục Đồng ngây người ra nhìn vào điện thoại,có một cảm giác như bị lừa vậy,nhưng mà quả nhiên cảm thấy rất bất ngờ。
Cho nên,ý là tỷ lệ hiện nay cô ta có thể có con của anh ta đã cao hơn sao?
Hèn chi khi anh ta đi còn nói,không giận thì giúp anh sinh con đó!
Tâm trạng của Khương Thục Đồng như muốn nhảy vọt lên vậy,cô ta đã đi đến bên viện nơi bác sĩ Đàm làm việc,nhờ cô ta kê thêm mấy hộp thuốc tăng tỷ lệ thụ thai,bác sĩ Đàm nói, “Hiện giờ biết đến rồi sao,khi đó cô không đến,cô có biết Cố tổng đã hao tốn bao nhiều sức lực không?”
Yêu Diệp Hạ,yêu tiền!
“Minh Thành,chỉ cần con không nói chuyện này với cảnh sát,đoạn ghi âm này,cha sẽ luôn giữ lại,đây xem như là giao dịch giữa hai cha con chúng ta,con đồng ý không?” Cố Thanh Nguyên cuối cùng đã làm giao dịch với Cố Minh Thành。
Chuyện cha con hào môn,quan hệ mỏng như giấy vậy。
Đây là cảm giác thứ nhất của Cố Minh Thành,còn cảm giác thư hai là,nếu như trong tương lai anh ta có con,bản thân tuyệt đối sẽ không làm chuyện vi pháp,muốn làm một tấm gương tốt cho con!
“Nếu như mẹ con đã qua đời rồi,vì sao cha lại sợ con nói với cảnh sát chứ?” Cố Minh Thành hỏi ngược lại,“Chỉ có thể là bà ta còn sống,cha sợ bà ta sẽ bốp chẹt được cha,mới như vậy thôi!Có đúng không?”
Quả nhiên,sắc mặt của Cố Thanh Nguyên lại thay đổi,vốn dĩ ông ta đã có tật trong lòng rồi。
Năm đó ông ta đã lừa dối được cha của Lâm Mỹ Tố,đã lừa được mọi người,lần trước lại phát biểu một bức thư tạ lỗi đẫm lệ,biết được Diệp Thu gửi hình cho Cố Minh Thành,ông ta đã đánh Diệp Thu,hơn nữa đã hứa cho bà ta năm mươi phần trăm di sản của ông ta,nhờ cô ta triệt để bảo mật chuyện này - - Cho nên,hôm nay Diệp Thu mới thay đổi bộ dạng này。
Nhưng mà,trước mặt Cố Minh Thành,ông ta vẫn cảm thấy có tật giật mình,Cố Minh Thành không dễ lừa gạt như vậy đâu,vì đó là mẹ ruột của anh ta!
Nếu như Cố Mình Thành đã hạ quyết tâm tìm được bà ta ra,ông ta cũng không còn cách。
Cố Minh Thành cắn lại răng,lại đến dưới tầng hầm,anh ta muốn tìm kiếm dấu vết nhỏ nhặt hiếm hoi,anh ta thì không tin,mẹ ở lại đây hai mươi mấy năm,không thể nào không tìm được manh mối。
Một căn tìm đến một căn。
Cuối cùng,bên trong một căn phòng hướng ra ngoài mặt trời,anh ta nhìn thấy giống như có dấu tích mà Diệp Hạ khắc xuống,đều là tranh,xem ra giống như cố tình khắc đó,văn hoá của Diệp Hạ rất cao,viết chữ không thành vấn đề,nhưng mà những thứ khắc ra đều chỉ là tranh thôi,dùng cỏ dại che lại,bên trong gốc,không bắt mắt lắm。
Cố Minh Thành tỉ mỉ nhìn vào đó,có lục địa,có hải dương,có dòng suối chảy,còn có một đứa con,là bé trai,khoảng mười tuổi - -
Cố Minh Thành nhăn lại chân mày,không hiểu đây là ý gì,nhưng sau đó,anh ta càng nhìn trong lòng càng kinh ngạc,càng ngày càng đáng sợ。
Như anh ta đã biết chuyện Diệp Hạ vẫn còn sống,toàn bộ chuyện năm đó,sắp được lộ trên mặt nước。
Điều Cố Minh Thành cần làm là,chính là phải đè toàn bộ chuyện này xuống!