Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 213 :
Ngày đăng: 03:34 19/04/20
Bức tranh Diệp Hạ vẽ dưới tầng hầm Cố Minh Thành xem đã hiểu, nhưng còn có một người đã xem trước anh, đó là Diệp Thu.
Nhưng phản ứng của Diệp Thu không nhanh bằng Cố Minh Thành, cô cũng không biết nhiều về gia đình Khương Thục Đồng, điều tra tốn rất nhiều thời gian, Cố Thanh Nguyên không để cô về nước cho nên cô đã chờ bốn năm.
Trước khi đến nhà Cố Minh Thành, cô đã hẹn Khương Lịch Niên để bàn rõ hơn, mục đích đương nhiên là không để cho Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng ở bên nhau. Nguyên nhân rất rõ: cô kể tường thuật rất chi tiết sự việc xảy ra năm đó cho Khương Lịch Niên nghe, Khương Lịch Niên mắt chữ A mồm chữ O ngạc nhiện! Thù hận như thế nếu hai người ở bên nhau thì cũng không hạnh phúc gì, ngoài ra thân thế, lịch sử hôn nhân Khương Thục Đồng như vậy không đủ tư cách là người yêu.
Trong quá trình nói chuyện, cô luôn cao ngạo, ngẩng cao đầu.
“Sở dĩ Minh Thành ở bên Khương Thục Đồng, chỉ vì vui chơi, đàn ông mà, đối với phụ nữ chưa từng chơi thì luôn cảm thấy mới mẻ. Thậm chí đứa con trai đó, không biết Khương Thục Đồng làm thế nào mà có thai được, nhưng nghe nói sau khi cô có thai, một mình chạy trốn sang Đức, sau bốn năm mới quay về.”
Ngụ ý là đứa con này Cố Minh Thành vốn không cần, chỉ có Khương Thục Đồng mơ tưởng lên chức, dắt con tiến cung.
Khương Lịch Niên nổi giận huyết áp tăng cao, hoa mắt thấy sao vàng bay vòng vòng.
Năm đó mối thù với nhà họ Lục như thế nào ông không biết, nhưng khả năng Diệp Thu bịa đặt chuyện này không cao. Việc Khương Thục Đồng đi Đức ông biết lúc đó cô chưa biết mình có thai, nhưng lời nói của Diệp Thu nửa thật nửa giả, mục đích để cho Khương Thục Đồng ra đi.
A!
Diệp Thu còn đưa cho Khương Lịch Niên tờ chi phiếu 5 triệu, coi như là chi phí rời xa Cố Minh Thành, khoản tiền này cũng đủ để nuôi dưỡng con trai!
Đã đưa tiền thì ông nhận, coi như bỏ phiếu cho Diệp Thu, cũng để Cố Minh Thành nhìn thấy nhà họ Khương là loại người thấy tiền là mắt sáng rỡ, để Cố Minh Thành nhất quyết rời xa Khương Thục Đồng.
Khương Lịch Niên quyết định, bất luận như thế nào Khương Thục Đồng cũng không thể tiếp tục day dưa với Cố Minh Thành, năm đó cái chết của Lục Chi Khiêm đã rất kỳ lạ, công trình Lục Chi Khiêm làm rất nhiều năm rồi, làm sao mà lại phạm phải một sai lầm nhỏ nhặt vậy?”
Nhưng Cố Minh Thành là người rất uyên thâm.
Cho nên hôm đó Cố Minh Thành tìm ông để xin chuyển hộ khẩu cho con trai, ông đã đồng ý.
Quan trọng là: không để day dưa với Khương Thục Đồng lần nữa.
Phụ nữ muốn tìm người đàn ông khác mà mang gánh nặng này thì bất tiện, chi bằng giao cho Cố Minh Thành sớm hơn.
Khương Lịch Niên thấy Cố Minh Thành hình như rất thương con trai, lúc đầu ông còn lo lắng Cố Minh Thành xem nó là con riêng mà đối xử với Ken không tốt.
Bất luận thế nào ông vẫn là ông ngoại ruột của Ken.
Không ngờ Cố Minh Thành đã đồng ý ngay.
Hôm đó ông thấy Cố Minh Thành vào phòng Khương Thục Đồng nên mới tức giận như thế, lập tức gọi con gái ra ngoài.
Ngày hôm sau Cố Minh Thành dẫn con trai đi chơi, hộ khẩu đã nhập xong.
Cố Hành Cương đã chính thức trở thành con trai anh, cả đời này sẽ không thay đổi được.
Trong nhà còn có Tiểu Cù, Diệp Thu và Diệp Hạ.
Lý do tại sao Cố Minh Thành hôm nay đi ra ngoài bởi vì anh muốn trốn tránh Diệp Thu, không muốn Diệp Thu nhìn thấy con trai của Khương Thục Đồng, bà ta sẽ liếc xéo Ken, thậm chí sản sinh tâm địa độc ác. Xét cho cùng trong dòng họ Cố Thanh Nguyên, Ken có khả năng là người kế thừa khối tài sản kếch xù.
Lý do tại sao anh muốn nhanh chóng nhập khẩu cho Ken, anh có mục đích của mình.
Lần này Diệp Thu đến cũng ở nhà Cố Minh Thành, trước đây anh chưa bao giờ cho người ngoài ở trong nhà của mình.
Từ lúc Diệp Hạ đến, thêm bảo mẫu, Tiểu Cù.
Cố Minh Thành không quan tâm đến việc cho người khác ở trong nhà mình, nghe đâu anh muốn mua một căn nhà khác.
Anh dẫn Ken đi khu vui chơi, đi ăn những món ngon.
Đã báo với Khương Thục Đồng rồi để cô an tâm.
Khương Thục Đồng hình như tâm trạng không vui.
Bởi vì biết hai cha con đi chơi không có ở nhà, nên Khương Thục Đồng lái xe đến biệt thự Bán Sơn.
Vừa bước vào cửa, cô liền quăng tờ chi phiếu lên bàn, “qua mấy năm nay chỉ số IQ của dì cũng chỉ dừng lại ở 4 năm trước thôi à? 4 năm trước tôi không cần tiền của dì, hôm nay tiền dì đưa cho cha tôi, tôi cũng sẽ không cần!”
Khương Thục Đồng mặt tái mét.
Giọng điệu rất bình tĩnh, nhưng nghe có vẻ lạnh tanh.
Tiểu Cù trơ trơ nhìn Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng hôm nay đã vượt ngoài sự tưởng tượng của cô.
Trước đây cô nghĩ Khương Thục Đồng chỉ là con mèo Ba Tư, dùng sắc đẹp và sự dịu dàng để mê hoặc người khác, nhưng hôm nay Khương Thục Đồng giống như một con sư tử đang xù lông, tuy cô vẫn chưa công kích, nhưng Tiểu Cù đã cảm thấy mưa gió sắp kéo tới.
Khương Thục Đồng vượt ra ngoài sự tưởng tượng của cô.
Suy nghĩ của Tiểu Cù tự nhiên trở nên kỳ lạ: Cô đột nhiên muốn giúp Khương Thục Đồng.