Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 238 :
Ngày đăng: 03:34 19/04/20
Buổi tối bụng Khương Thục Đồng hơi đau, khí hư ra rất nhiều.
Đã lâu rồi cô không có ngủ một mình, hơi buồn và khó ngủ, toàn thân trống rỗng.
Cố Minh Thành biết cô đang chiến tranh lạnh với anh, khi nhìn thấy bao cao su ở trên bàn, anh hơi buồn.
À, không muốn có con sao?
Dù cô muốn làm như thế, Cố Minh Thành cũng sẽ không nghe.
Anh chính là muốn xem xem cô làm được tới khi nào!
Bình thường Khương Thục Đồng đều dùng phòng vệ sinh riêng trong phòng, Cố Minh Thành không biết cô đến tháng.
Khi đến ngày thứ 4, Khương Thục Đồng vẫn chưa hết kinh, nhưng lúc xuống lầu, nhìn thấy hộp bao cao su để trơ trơ trên bàn trà.
“Đây là ý gì?” Cố Minh Thành hỏi, giọng điệu rất nhàn nhã.
Khương Thục Đồng im lặng, nhìn sang hướng khác.
Cố Minh Thành đi lại gần cô, nâng cằm cô lên để cô nhìn anh.
Khương Thục Đồng giọng điệu cứng đầu, “tốt nhất anh đánh chết em, chửi em, để em ở đây dày vò, người phụ nữ khác đến khiêu khích em để anh đi nhận con!”
Cố Minh Thành cười nhếch mép, “đánh em chết anh sao đành, anh còn muốn sau này em sinh con cho anh. Ngoài ra thông thường người ta chọc tức những chuyện như thế này là nhằm vào vợ, chẳng phải chính em đã nói là không phải vợ anh, tại sao người ta lại chọc tức em?”
“Anh...” Khương Thục Đồng tức giận không nói nên lời, mặt cô đỏ bừng bừng.
Cô nói mình không phải vợ Cố Minh Thành, mà là vợ lẻ, là người anh trốn không được, không ngờ lại tự mình làm đau chính mình.
Mấy ngày nay Khương Thục Đồng giận Cố Minh Thành.
Không quan tâm cô, đi đến công xưởng!
Bảo mẫu bế Ken từ trên lầu đi xuống, Cố Minh Thành lật đật mang cất hộp bao cao su.
Ngay cả lúc này đây, Tiểu Cù cũng không hề bấn loạn, từng lời nói như con dao cứa từng nhát vào trái tim Khương Thục Đồng.
Tuy nhiên trong lòng lại khó chịu, Khương Thục Đồng cũng thể hiện thái độ thờ ơ, “muốn cạnh tranh không?”
“Tôi không quan tâm để thử đâu! Tôi biết tấm thân liễu khô héo tàn tạ như tôi Cố tổng sẽ không thích, nhưng tôi muốn nói với cô rằng, đừng có tưởng sinh con cho Cố tổng rồi thì sẽ được sống thân phận nữ chủ nhân! Cô không xứng!” sau đó đóng cửa cái “rầm”.
Khương Thục Đồng đứng đờ người ở ngoài cửa.
Hôm nay vốn muốn đi cảnh cáo Tiểu Cù, nhưng lại không ngờ bị đả kích lớn như vậy.
Khương Thục Đồng không biết mình làm sao mà ra khỏi thang máy rồi lên xe của mình, cảm giác cả cơ thể không phải của mình nữa.
Ra đến xe, Khương Thục Đồng ngồi trơ ra trên ghế.
Sau đó co cười đau khổ, Tiểu Cù lời lẽ tầm thường, vấn đề này Khương Thục Đồng đã suy nghĩ mấy lần, bản thân cũng đã chấp nhận sự thật, thậm chí còn ở trước mặt Cố Minh Thành điều chỉnh thân phận chính mình.
Nhưng tại sao những lời lẽ xuất phát từ trong miệng của người phụ nữ này lại trở nên khó chịu.
Sự châm biếm, đả kích, sự cay độc của người phụ nữ này trong chốc lát phun thẳng vào người Khương Thục Đồng làm cô suýt chút nữa rơi xuống vực thẳm mà leo lên không được.
Cô cười đau đớn, tại sao lúc đó cô không nói với Tiểu Cù, không phải cô thích Cố tổng, lại nói là cành liễu khô héo, muốn cãi nhau lần nữa nhưng thực sự không có tâm trạng!
Khương Thục Đồng không muốn về nhà, không muốn gặp Cố Minh Thành.
Trên mặt có dấu vết nước mắt, đi vòng vòng Hải Thành một vòng, sau đó về nhà giả vờ như không có chuyện gì.
Hôm nay chuyện Khương Thục Đồng đi khiêu khích Tiểu Cù, Tiểu Cù đã nói với Cố Minh Thành.
Nói rằng cô là người bị hại, Khương Thục Đồng xấc xược như thế nào, chỉ duy nhất là không kể những lời cô đã nói với Khương Thục Đồng, bởi vì theo tâm lý học, không kết hôn là điểm Khương Thục Đồng cảm thấy rất tự ti, cô không thể mang sự tự ti này đi nói với Cố Minh Thành.
Tiểu Cù đặt cược.
Lần này Cố Minh Thành chỉ có thể xem kịch của Khương Thục Đồng!
Mục đích của Tiểu Cù rất đơn giản, cô chỉ muốn Khương Thục Đồng xấu hổ trước mặt Cố Minh Thành, càng xấu hổ thì cô càng vui mừng!