Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 240 :
Ngày đăng: 03:34 19/04/20
Một cánh tay của Cố Minh Thành giang rộng ra, cạn lại cô ta.
Khương Thục Đồng cố chấp muốn thoát khỏi anh ta, nhưng cuối cùng mình cũng không phải là đối thủ của anh.
Sự ấm ức trong long của Khương Thục Đồng, sự oán hận đối với anh ta, chỉ một lát toàn bộ trút ra hết, sắc mặt nhíu lại.
Cố Minh Thành chỉ một cái đã ôm cô ta vào trước ngực, đè lại đầu của cô ta, không cho cô ta cử động.
Mặt của Khương Thục Đồng sát trước vòm ngực của Cố Minh Thành, cô ta cảm thấy rất ấm áp.
Sự ấm áp truyền đến trong lòng của cô ta, cơn giận đã giảm bớt đi phân nữa.
Giọng nói dịu dàng của Cố Minh Thành nói, “Hôm nay chịu sự ấm ức rồi sao?”
Đó là một giọng của người cha đang hỏi con gái, là khẳng định đó, bởi vì anh ta thực sự biết Khương Thục Đồng đã chịu sự ấm ức, tiểu Cù đã nói với cô ta rồi, tuy rằng chỉ nói Khương Thục Đồng phi dương bạt hộ như thế nào, nhưng lại không nói phản ứng của tiểu Cù, đây mới là cái nên nghi ngờ nhất, anh ta khẳng định, phản ứng của tiểu Cù nhất định đã tổn thương đến Khương Thục Đồng.
Lời nói của Cố Minh Thành, dịu dàng đến nổi khiến Khương Thục Đồng muốn khóc.
Từ nhỏ đến lớn, cũng chưa từng có một người đàn ông nào, dùng khẩu khí như cha như anh trai vậy nói với Khương Thục Đồng.
Lúc nãy những ấm ức trong lòng toàn bộ đã tiêu tan.
Một tay của Cố Minh Thành cố định lại đầu của Khương Thục Đồng, tay kia nhẹ nhàng vỗ trên lưng của cô ta.
“Chuyện này do anh tự thừa nhận hay sao?” Khương Thục Đồng điều chỉnh lại cảm xúc.
“Cái gì?” Cố Minh Thành lúc nãy đang tắm, vừa mới bước ra, cái gì vẫn chưa biết.
“Sự việc này, anh chủ động gánh cho tiểu Cù sao?” Khương Thục Đồng đứng trên một bậc thềm nói, quay người lại hỏi Cố Minh Thành.
Cố minh Thành không nói gì, anh ta bước đến bên cạnh ghế sofa, lấy điện thoại lên xem, trên mặt mang theo một nụ cười chế nhạo “ Đây là trí thông minh như thế nào đây ”, đang chế nhạo ai, trong lòng anh ta tự hiểu rõ.
Nhưng mà, Khương Thục Đồng không hiểu.
Cố Minh Thành trước tiên nói về chuyên lợi thu mua, luôn đẩy mạnh dự án phát triển người máy, sở dĩ muốn phát triển người máy, chính vì đứa con của bản thân, anh ta muốn con trai của anh ta sau này theo làm kinh doanh, nhưng mà xem ra hiện nay, đứa con đối với kinh doanh không có hứng thú, nếu như không hứng thú, vậy thì anh ta sẽ bắt đầu từ những người có hứng thú.
“Chuyện dùng tâm mà làm, nhất định sẽ rất tốt. Được hợp tác vói công ty Mc là vinh hạnh của tập đoàn Minh Thành, hy vọng hai bên cũng sẽ có lợi ích.”
Khi Cố Minh Thành nói đến đứa con, trên mặt vô cùng rực rỡ, sự rực rỡ đó, đã lan truyền đến những người xung quanh.
Nhưng không nhắc đến Khương Thục Đồng.
Khi đó, có một số nhà báo lòng dạ không tốt, bắt đầu mang chủ đề chuyển đến tin nóng gần đây là Cố Minh Thành đã có con riêng, còn nói, anh ta giống như đã dùng thủ đoạn nào đó đã ép buộc tiểu Cù chịu tội, còn cố tình nhắc đến chuyện căn nhà.
Tuy rằng chuyện này, bên đồn công an không có lập hồ sơ, nhưng mà đã lan truyền vô cùng sôi nổi, cũng đang nói, Cố tổng đã sử dụng thủ đoạn phi thường! Đó là năm trước, Khương Thục Đồng không có ở đây, hoóc môn nam của Cố Minh Thành không tìm được nơi để giải thoát.
Cố Minh Thành cười, không nói gì, anh ta nói nhỏ bên tai với người bên cạnh mấy câu.
Người bên cạnh đứng lên bắt đầu đọc tên rất nhiều người trong danh sách, người bên dưới cũng không biết họ đang đọc gì nữa, đều đang lén lén bàn tán.
“Đây là mấy năm nay tập đoàn Minh Thành, là danh sách những người trong lớp trung cấp được phân chia nhà ở, chủ tịch sở dĩ lại tặng nhà cho tiểu Cù, là bởi vì sự chăm sóc của tiểu Cù đối với mẹ của Cố tổng là Diệp Hạ, càng quan trọng hơn là, hôm đó, chủ tịch biết anh ta đã có con!” Người bên cạnh của Cố Minh Thành nói.
Chuyện Cố Minh Thành đã có con, giống như là chuyện đột xuất vậy, cụ thể là ngày nào, xảy ra chuyện gì, người khác cũng không biết, hiện nay đã sáng tỏ rồi, quả nhiên là như vậy!
Khương Thục Đồng cũng mới biết, quả nhiên là như vậy.
Trong lòng có chút ấm áp.
Lại có nhà báo hỏi Cố Minh Thành, mọi người đều nói, tiểu Cù là bị cái đó, hỏi Cố Minh Thành nghĩ như thế nào.
Cố Minh Thành rất kiêu ngạo lại rất châm chọc cười, nói hôm nay là buổi họp báo của người máy, anh ta đối với tiểu Cù không có hứng thú nào cả, ngoài ra, anh ta thận trọng nhấn mạnh một câu, “Nếu như tôi để mắt đến người nào đó, còn cần phải ép buộc sao?”
Ý của anh ta là, người khác đều đang theo đuổi anh ta.
Nghe được câu nói này, thì Khương Thục Đồng cười, he, anh ta không muốn ép buộc, vậy lại là ai cả ngày làm trên người cô ta chứ?