Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 244 :
Ngày đăng: 03:34 19/04/20
Cố Minh Thành đi theo lên lầu.
Khương Thục Đồng ngồi trên giường giận lẫy.
Cố Minh Thành nắm lấy đôi tay của Khương Thục Đồng rồi đặt lên ngực mình.
“Em ghét anh” Khương Thục Đồng lí nhí trong họng.
“Mấy ngày trước hận anh, hôm nay lại ghét anh, hình như em vốn không yêu anh.” Cố Minh Thành trả lời.
Khương Thục Đồng không nói gì nữa, chỉ ôm chặt lấy anh, mà không nói tiếng nào.
“Đúng, quả thật chưa từng yêu anh” Khương Thục Đồng nói lẫy.
Cô giận dỗi nói hận Cố Minh Thành, tưởng rằng Khương Thục Đồng sẽ không bao giờ rời xa anh, mặc dù không kết hôn, anh cũng không bận tâm.
Lúc đó, Khương Thục Đồng hận không thể gả cho người đàn ông khác.
Có lẽ tình yêu của trần thế, loại tình yêu đến và đi như cơn gió, thích hợp với cô hơn.
Thật ra, cho dù tất cả mọi người trong Hải Thành, đều tưởng rằng Khương Thục Đồng chính là người phụ nữ của Cố Minh Thành, nhưng những người theo đuổi Khương Thục Đồng dĩ nhiên cũng không ít, huống chi bây giờ cô lại đang độc thân, rồi vừa xinh đẹp, vừa có tiền, là mẫu phụ nữ lí tưởng của cánh đàn ông.
Ngược lại, thật sự đã cho cô lí do để tìm người đàn ông khác.
Nhưng Khương Thục Đồng lại không làm như vậy, đúng lúc, Diệp Hạ gọi điện đến.
Là chuyện của Cố Minh Thành sau khi anh đến công ti.
Giọng của Diệp Hạ rất gấp gáp, bà dặn Khương Thục Đồng, đừng đến Cannada, chuyện bà cho Khương Thục Đồng căn nhà, đừng để cho bất cứ ai biết, bao gồm Cố Minh Thành, tin nhắn wechat hôm qua là do Diệp Thu lén gửi cho Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng hỏi tại sao, Diệp Hạ không nói, bà không thể nói, có lẽ là hi vọng Khương Thục Đồng và Cố Minh Thành có một tình yêu công bằng.
Khương Thục Đồng im lặng một lúc lâu, mới nói với bà những buồn bực gần đây của bản thân, bao gồm sự uất ức và căm phẫn mà cô đối với Cố Minh Thành.
“Con thử chọc nó thử xem, đàn ông ai cũng vậy, nổi ghen rồi, đau lòng rồi, mới biết trân trọng người phụ nữ của mình, con càng dựa dẫm vào nó, nó càng không hiểu được cảm giác không an toàn của con” đây là cách mà Diệp Hạ gợi ý cho Khương Thục Đồng.
Sau khi Khương Thục Đồng gác máy, cô suy nghĩ lại, cảm thấy những gì mà Diệp Hạ nói là đúng.
Con đường mà cô và Cố Minh Thành đang đi, ngày càng hẹp lại, có quá nhiều chuyện xảy ra khiến họ sắp không chịu được, rất mệt mỏi, hoặc có thêm người thứ ba, thì tình hình sẽ khác.
Khương Thục Đồng cũng muốn chọc Cố Minh Thành, đây cũng là chủ ý của Diệp Hạ, vậy là đã có lí do chính đáng để cô làm vậy, với lại, Diệp Hạ cũng là mẹ chồng tương lai, cô cũng nên thử nghe theo lời bà.
Cảnh tổng là nhà cung cấp của một xưởng may cực kỳ lớn ở phía Bắc, trước đây, Khương Thục Đồng đều đặt hàng qua mạng, liên lạc trực tuyến, Khương Thục Đồng biết Cảnh tổng, nhưng chưa từng tiếp xúc với anh ta, do cấp dưới của cô tiếp xúc với anh ta.
Cố Minh Thành hận cô đến nỗi nghiến chặt răng.
Anh đang muốn lôi cô đến ghế sô pha kế bên.
“Cố tổng lại đang muốn dùng vũ lực? Hình như ngoài việc dùng vũ lực, anh không biết làm gì khác! Thủ đoạn theo đuổi phụ nữ của Cố tổng, tôi có thấy nhìn thấy được, chỉ có mỗi việc lên giường! Tôi rất ghét điều này. Với lại, lúc anh làm việc, cũng không mang bao an toàn, vốn không bận tâm đến sức khỏe của họ! Cũng may tôi cũng phải loại người dễ thụ thai. Nếu không, người ta không biết phải bắt đền anh như thế nào! Người ta không phải cái máy sinh con” Khương Thục Đồng ngẩng đầu nói một cách ngạo mạn.
Khương Thục Đồng phát hiện, trả thù anh như vậy, không chỉ là thuận theo ý Diệp Hạ, ngược lại cô cảm thấy, có thể giải tỏa sự căm phẫn của cô đối với Cố Minh Thành
Lúc trước căm hận anh, cô chỉ kìm nén trong lòng, cho dù mối quan hệ giữa cô và Cố Minh Thành có tốt cỡ nào đi nữa, nhưng sự uất ức đó của cô cũng khó mà tan biến.
“Đã từng lên giường với người đàn ông đó chưa?” Cố Minh Thành giọng khản đặc hỏi.
Khương Thục Đồng dường như có hơi kinh ngạc “Anh... biết rồi sao?”
Cố Minh Thành giọng giận dữ siết chặt cánh tay Khương Thục Đồng, “Cố tổng, anh làm người ta đau đó”
Cố Minh Thành cười nhạt nhẽo, “Phụ nữ quả nhiên là dễ thay lòng đổi dạ”
Khương Thục Đồng cũng cười “Tôi vốn dĩ là người như vậy, anh đâu phải ngày đầu quen biết tôi? Làm việc đó với anh đã nhiều lần, nhưng tôi phát hiện chúng ta ngày càng không hiểu nhau, Cố tổng, nếu anh chỉ là muốn thân thể này của tôi, thì nó đã bị vấy bẩn rồi, anh có còn muốn nó nữa không?”
Cố Minh Thành hận đến nỗi nghiến chặt răng, suýt nữa thì anh đẩy cô ngã xuống sàn.
Nhưng đôi mắt của Khương Thục Đồng cứ nhìn anh chằm chằm, trong trẻo nhưng có sự tuyệt vọng.
Cố Minh Thành kìm nén lại!
“Em làm vậy là vì giận anh?” Cố Minh Thành hỏi
Khương Thục Đồng lại cười, cười đến run rẩy cả người, dường như lời nói của Cố Minh Thành rất buồn cười “Tôi giận anh có tác dụng gì? Chúng ta ở với nhau đã lâu, cũng đã trải qua giai đoạn yêu nhau, tôi không muốn chơi trò giận lẫy như những cô gái trẻ khác, bây giờ tôi mệt rồi. ”
Cố Minh Thành không nói gì, anh tức giận siết chặt tay Khương Thục Đồng, làm Khương Thục Đồng đau đến nhăn cả mặt
Sau đó, anh bỏ đi.
Buổi chiều, Cản tổng gọi điện cho Khương Thục Đồng, nói anh phải trở về gấp, vì mai là sinh nhật của mẹ anh.
Khương Thục Đồng đặc biệt mua cho lão phu nhân một cặp vòng đeo tay bằng vàng.
Chi phí mua cặp vòng này được trừ vào tài khoản của Cố Minh Thành, Cố Minh Thành đã từng làm một chiếc thẻ tín dụng, chiếc thẻ phụ thì giao cho cô.
Khương Thục Đồng vừa sử dụng số tiền này, Cố Minh Thành lập tức biết ngay.
Bởi vì lúc trước, Khương Thục Đồng chưa từng sử dụng chiếc thẻ tín dụng này.