Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 260 :

Ngày đăng: 03:34 19/04/20


Cố Minh Thành nhìn những bức ảnh cầu hôn đó, phóng to từng bức một, nhìn thật kỹ.



Đối với loại trò chơi giữa nam và nữ này, anh vẫn luôn chế nhạo, có lẽ do đã qua độ tuổi lãng mạn, đương nhiên, lúc niên thiếu, anh cũng đã cảm thấy nó rất ấu trĩ.



Tuy nhiên phải thừa nhận rằng có một loại phụ nữ, ngay cả khi tóc cô ta đã bạc trắng, vẫn sẽ có đàn ông theo đuổi, hơn nữa, tuổi tác càng lớn lại ngày càng nhiều người theo đuổi.



Rất rõ ràng, Khương Thục Đồng chính là loại phụ nữ đó.



Lúc đầu, cô đã kết hôn với Lục Chí Khiêm, không phải mình vẫn không sợ trời không sợ đất cướp cô đi sao?



Thậm chí trong lúc cuộc hôn nhân đó vẫn đang diễn ra, đã phát sinh quan hệ với cô.



Mặc dù giữa cô và Lục Chí Khiêm hữu danh vô thực, nhưng dù sao họ cũng có giấy chứng nhận kết hôn.



Tóm lại, lúc đó anh như phát điên, một ngày không gặp được Khương Thục Đồng sẽ khó chịu, một ngày không nằm ở trên người cô, hormone của anh liền muốn phun hết ra.



Trải qua mấy năm, anh đã bình tĩnh hơn, tình yêu dành cho cô cũng đã thâm nhập vào xương tủy!



Cố Minh Thành ngước mắt nhìn chiếc nhẫn trên tay mình.



Xem ra tác dụng không nhỏ, ngày hôm đó anh đã cố tình để Khương Thục Đồng nhìn thấy nó!



......



Khương Thục Đồng ngồi trên ghế của nhà máy, suy nghĩ quẻ “Đại hung” của Adam có nghĩa là gì.



Cô nghĩ nếu Adam thực sự là “Đại hung”, thì khả năng cô và Cố Minh Thành tiếp tục ở bên nhau sẽ rất thấp!



Khi bi kịch đã trở thành thảm kịch, kỳ vọng trong tâm của mọi người đều sẽ giảm đi, trước đây họ hy vọng sẽ tốt hơn, bây giờ họ chỉ hy vọng rằng sẽ không tệ hơn.



Bởi vì Khương Thục Đồng đã rút ra quẻ “Đại hung”, trong lòng vô cùng lo sợ, cô chỉ hy vọng tình trạng của Adam sẽ không xấu đi, là đã cảm ơn trời đất rồi.



Tiểu Cù ở trong bệnh viện vài ngày, liền trở về làm việc, từ đầu đến cuối cô vẫn không có phản ứng với Khương Thục Đồng.



Đó là lỗi của Khương Thục Đồng.



Khương Thục Đồng đã gửi một tin nhắn cho Chúc Vân, nhờ cô sau này chăm sóc cho Tiểu Cù nhiều hơn, Tiểu Cù là một người đáng thương.



Hôm đó Bạch Mi đến nhà máy tìm Khương Thục Đồng, cầm lấy bàn tay của Khương Thục Đồng xem, ngạc nhiên thốt ra, “Này?”



Khương Thục Đồng không biết cô “Này” cái gì, nhưng cô ấy sẽ không có chuyện gì mà đến tìm cô, có lẽ Bạch Mi đã nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay của Cố Minh Thành, muốn đến xem liệu Khương Thục Đồng có đeo nó hay không.



Bạch Mi không định hỏi tiếp, cho dù bây giờ đang vô cùng mâu thuẫn, cô vẫn phải giả vờ không biết.



Khương Thục Đồng tự động hỏi: “Tớ biết cậu đang ngạc nhiên chuyện gì, tớ cũng rất ngạc nhiên.”



Khương Thục Đồng ngạc nhiên, người phụ nữ đằng sau anh ta là ai, có thể khiến anh ta tự nghuyện đeo nhẫn nhanh như vậy.



“Tớ sẽ hỏi giúp cậu.” Bạch Mi trước giờ luôn có một tấm lòng nghĩa hiệp.
Cô không muốn bị anh treo lên, anh cứ phải treo cô lên bằng được.



Lột sạch rồi treo lên!



......



Tâm trạng của Khương Thục Đồng gần đây rất tệ, Cảnh Thụy theo đuổi Khương Thục Đồng rất quyết liệt.



Mới gửi cho cô một tin nhắn, nói đã đặt vé xem phim.



Từ lúc Cố Minh Thành nói ra câu cho người khác hy vọng, cô luôn cảm thấy bản thân mình làm như vậy không đúng.



Khương Thục Đồng nói không có tâm trạng, không muốn đi.



Cảnh Thụy liền đến nhà máy của Khương Thục Đồng.



Khương Thục Đồng không nhịn được nhìu mày.



Bây giờ cô chỉ muốn tránh thật xa khỏi Cảnh Thụy.



Nếu cô lại gần anh thêm nữa, chính là nhân phẩm của bản thân có vấn đề.



Cảnh Thụy bước vào văn phòng làm việc của Khương Thục Đồng, “Thục Đồng, vé xem phim đã đặt rồi, sao lại không đi?”



“Không có tâm trạng!” Khương Thục Đồng đã không còn như ngày thường, mềm mại và yếu đuối, giọng nói ôn nhu nữa.



Một chút hư tình giả ý cũng không có.



Vốn dĩ ngày trước người theo đuổi cô cũng rất nhiều, nhưng cô đều không quan tâm.



Cảnh Thụy có chút không biết phải làm sao, hôm qua vừa mới cầu hôn, hôm nay lại biến thành thái độ như vậy, là tại sao?



Anh bước tới chỗ Khương Thục Đồng, vỗ vỗ vai Khương Thục Đồng, “Tại sao không đi?”



Khương Thục Đồng bật ra khỏi ghế như một phản xạ có điều kiện, một giọng nói mạnh mẽ cảnh cáo Cảnh Thụy, “Anh mà còn như thế nữa, tôi sẽ báo cảnh sát!”



Cảnh Thụy không hiểu nỗi, tâm trạng phụ nữ cứ như thời tiết tháng sáu, nói lật mặt là lật mặt.



Cảnh Thụy rời đi.



Khương Thục Đồng hoảng sợ, ngồi xuống, trái tim treo lơ lửng.



Không biết tại sao bản thân lại trở nên như vậy, dù sao cũng có liên quan đến những lời nói của Cố Minh Thành, khiến cô cứ đến gần Cảnh Thụy, liền cảm thấy như tội phạm.



Cố Minh Thành, lợi hại lắm!



Giấu kim trong áo, khiến cô tự thay đổi chính mình, trở thành con chim trong lồng của anh.