Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 279 :
Ngày đăng: 03:35 19/04/20
Tâm trạng mấy ngày nay của Cố Minh Thành không được tốt lắm, đã hẹn Từ Mậu Thận đi chơi bida.
Câu lạc bộ Bá Đốn, Cố Minh Thành đang chơi bida, đang đợi Từ Mậu Thận.
Sau khi Từ Mậu Thận và Khương Thục Đồng kết thúc quan hệ, quan hệ giữa Cố Minh Thành và Từ Mậu Thành đã trở lại bình thường.
Từ Mậu Thận gọi điện thoại cho Cố Minh Thành, nói là thẻ hội viên của anh ta quên đóng phí, vào trong phải cần đến thẻ hội viên của Cố Minh Thành.
Khi Từ Mậu Thận bước vào, trong tay đang cầm một xấp hồ sơ, nói là câu lạc bộ này quản lý quá nghiêm, cũng đến qua mấy lần rồi, chỉ lần này không có tiền, thì giữ lại không chịu buông ra.
Cố Minh Thành cười cười, “Nopay, noplay! Tiền là thực tế nhất, trong tay đang cầm gì đó?”
Cố Minh Thành nói chuyện khi có khi không, dùng thân hình tiêu chuẩn nhất đã chơi một ván bida.
“À, đồ của Thục Đồng nhà anh đó, mấy hôm trước trong nhà quét dọn, tìm ra được đó, anh đưa cho cô ta đi.” Từ Mậu Thận mang một xấp giấy tờ như biên lại gì đó giao cho Cố Minh Thành.
Cố Minh Thành tương đối cũng không tình nguyện nhắc đến chuyện này, Khương Thục Đồng từng ở lại nhà của Từ Mậu Thận, đã ở lại một thời gian rất lâu.
Khi đó, cô ta cũng chỉ là đơn giản tổ chức hôn lễ với Từ Mậu Thận.
Cả đời này cũng không biết có qua mấy người đàn ông.
Cố Minh Thành đặt xuống cây gậy chơi bi da, lấy những biên lai đó lên xem, có biên lai của bệnh viện, còn có một tờ giấy chứng tử của Lục Chí Khiêm, trên hàng của vợ ghi là: Khương Thục Đồng.
Càng xem càng tức giận.
Nói trắng ra, vị trí của anh ta thậm chí con thua xa vị trí của Lục Chí Khiêm, tuy là với Lục Chí Khiêm có danh vô thật, nhưng dù sao người ta cũng có kết hôn.
Trên điểm này, anh ta và Từ Mậu Thận là giống nhau đó.
Điều khác nhau là, Từ Mậu Thận là không danh không thật.
Anh ta thì là vô danh có thật.
Sao nhìn vào có chút cảm giác như ba người đàn ông đều là hậu cung của Khương Thục Đồng, muốn chọn ai, phải xem tâm trạng của Khương Thục Đồng!
Sự khác biệt này, khiến tâm trạng của Cố Minh Thành không được sảng khoái.
Cùng thời điểm đó, Bạch Mi đã hẹn Khương Thục Đồng ra trò chuyện uống cà phê.
Có chút cảm giác như phụ nữ quý tộc đang xuống trà chiều.
Đôi mắt của Khương Thục Đồng bị che lại, không nhìn thấy gì, có chút muốn phát điên.
Cô ta đang giơ tay lên tìm kiếm gì đó.
Cố Minh Thành rất sợ cô ta sẽ mất đi trí nhớ, sợ rằng cô ta sẽ mất đi ký ức bên nhau với anh ta, ký ức khắc cốt ghi tâm đó!
Hơn nữa, anh ta khẳng định, nếu như cô ta chọn lại lần nữa, chắc chắn sẽ không chọn lại anh ta.
Anh ta sợ!
“Mummy, ” Ken khóc lóc gọi.
“Ken ngoan nha! Mummy không sao.” Khương Thục Đồng nói.
“Còn nhớ tôi là ai không?” Bạch Mi nhích gần đến đầu giường của cô ta, nhỏ tiếng hỏi một câu.
“Bạch Mi đó!”
“Cũng may, cũng may, không quên tôi!” Bạch Mi vỗ vào ngực, nói.
Khương Thục Đồng vì không nhìn thấy được, tai lại không nghe rõ, không thể phân biệt được, cô ta đang nôn nóng tìm gì đó, cô ta đưa ra bàn tay, Cố Minh Thành bước lên trước nắm lại.
Khương Thục Đồng liền đánh tay anh ta ra, tiếp tục tìm.
Cố Minh Thành nhăn lại chân mày, không biết Khương Thục Đồng muốn làm gì.
Khương Thục Đồng tiếp tục mò tìm.
Bốn người phân biệt chia ra đứng hai bên giường của Khương Thục Đồng, Bạch Mi và Từ Mậu Thận đứng một bên, bên kia là Cố Minh Thành, chính giữa là Ken, sau đó là Adam.
Khương Thục Đồng đang nôn nóng tìm, cô ta thậm chí đã ngồi dậy.
“Thục Đồng, cô tìm gì đó?” Bạch Mị dìu Khương Thục Đồng ngồi dậy.
Cô ta cảm thấy dù cho Khương Thục Đồng không có mất đi trí nhớ, đấu óc chắc chắn cũng có vấn đề, lúc nãy Cố Minh Thành qua đó nắm lại tay của cô ta, nhưng bị cô ta đẩy ra.
Khương Thục Đồng đang sờ mó, sau đó sờ đến bàn tay của Adam.
Cô ta chặt chẽ nắm lại bàn tay của Adam, mới thở phào một hơi.