Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 281 :
Ngày đăng: 03:35 19/04/20
Đôi tay của Cố Minh Thành nắm ngược lại đôi tay của Khương Thục Đồng trên tấm ga giường, chặt chẽ nắm lại mười ngón tay của cô ta.
Anh ta muốn cho Khương Thục Đồng biết, khi cô ta nắm lại bàn tay của anh ta, rốt cuộc là cảm giác như thế nào!
Năm ngón tay của anh ta nắm lại với nhau, kẹp năm ngón tay của Khương Thục Đồng ngay chính giữa, dùng sức kẹp lại.
Anh ta chính là muốn cô ta cảm thấy đau!
Người phụ nữ này, luôn ỷ vào được chiều chuộng mà kiêu ngạo, sớm đã muốn được dạy dỗ rồi.
Anh ta hôn bừa bãi trên mặt của Khương Thục Đồng, rất hoang dã rất bực mình.
Khương Thục Đồng không có phản ứng lại, chỉ là hờ hửng nói một câu, “Tạo sao anh phải nói em như vậy chứ?”
Cố Minh Thành sửng người, mới hiểu được câu nói của Khương Thục Đồng.
Câu nói này, cô ta dùng tâm mà nói!
Không phải nhõng nhẽo, không phải như được chiều chuộng mà kiêu ngạo.
Cả đời này của Khương Thục Đồng, rất ghét người ta nói cô ta có tính lăng nhăng, đã từng, cô ta đã tự bi sống trong bốn chữ này.
Trái tim của Cố Minh Thành như bị ai giật một cái vậy, níu lại đến khó chịu, thấy nuối tiếc cho những lời bản thân lúc nãy nói, nhưng anh ta chưa từng mở lời xin lỗi cô ta.
Thì cứ như vậy dùng sức ra làm cô ta.
Không nhẫn tâm không đủ để trút giận.
Sáng mai khi Khương Thục Đồng tỉnh lại, đã dậy rất muộn, màn cửa sổ chưa kéo ra, nhưng ánh nắng của mùa hè rất nóng nực, cô ta lấy tay lên che lại.
Cố Minh Thành ngồi vào ghế sofa dưới lầu, anh ta đang xem xấp hồ sơ mà Từ Mậu Thận đưa cho anh ta, hiện nay căn biệt thự mà Từ Mậu Thận sinh sống là căn biệt thự xưa kia của Lục Chí Khiêm và Khương Thục Đồng, lần này, Từ Mậu Thận đã diện tích lớn sữa sang lại, thu dọn đồ đạc, thu dọn ra được đó.
Một Xấp rất dày.
Khi đó cô ta không đi làm, có một cuốn sổ sách, chủ yếu ghi chép lại những chi tiêu mua quần áo, mỗi một con số cô ta cũng chi tiết ghi chép lại.
Bên trong đó có một trang ghi là: Lại cãi nhau rồi! Anh ta lại đi ra ngoài tìm phụ nữ! Từng thử qua yêu anh ta, nhưng sao cũng không yêu được!
Đang nói có thể là Lục Chí Khiêm.
Bên dưới còn có dấu tích làm nhoè của nước mắt.
Khi đó, trong cuộc sống của cô ta không có Cố Minh Thành.
Mấy hôm nay tâm trạng của Cố Minh Thành không được tốt lắm, không muốn nói chuyện, trái lại muốn từ những lời nói trước đây của cô ta tổng kết ra rốt cuộc Khương Thục Đồng là một người như thế nào.
Có một trang còn ghi lại: Anh ta cưởi trên một con ngựa trắng, anh ta tuấn tú nho nhã, nụ cười của anh ta dịu dàng, tính tình không được giống anh ta.
Đây có thể là mơ tưởng mà cô gái hai mươi tuổi đối với bạch mã hoàng tử trong tương lai, một cô bé thích mơ mộng.
Đêm khuya mơ mộng, cô ta thường hay không nắm bắt được người đó, nắm được chỉ là sự trống vắng.
Sự cô đơn trống vắng kích cỡ lớn đó, khiến cho cô ta không ngủ được.
Sau đó, đứa con lớn lên, cô ta lại bị cảm một lần.
Là Adam đưa cô ta đến bệnh viện, trong mộng lại mơ thấy người đó, cả đời này sao cũng không thoát khỏi được anh ta.
Trong mộng, cô ta theo bản năng đưa ra bàn tay, đi tìm kiếm ngươi đó.
Lần này, bàn tay của cô ta bị một người nắm lại.
Bàn tay của cô ta yên ổn lọt vào trong lòng bàn tay của người đó, rất giống với bàn tay của Cố Minh Thành, rất nóng, mềm mại.
Khương Thục Đồng ôm lại đôi tay này khi khóc.
Cứ nghĩ là người đó cơ!
Sau đó, mỗi lần bị bệnh, nằm viện, nắm lại bàn tay của Adam đã trở thành thói quen, bởi vì bàn tay đó xác thực đã cho cô ta cảm giác an toàn, thêm vào tính cách của Adam!
Adam ở trong lòng của Khương Thục Đồng, chỉ như một người anh trai, còn là người thân, là người bạn tốt.
Là tình bạn, xem tí nữa đã phát triển thành tình yêu.
Khi trong tình yêu không nhận được cảm giác an toàn, trái tim của Khương Thục Đồng lại theo bản năng đi tìm kiếm cảm giác đó an toàn trong tình bạn.
Nhưng người đó trong tình bạn, lại đi tìm tiểu Cù, muốn kết hôn rồi.
Điều này khiến cho trái tim của Khương Thục Đồng chịu sự tổn thương.
Bởi vì từ nay Adam không còn là chỗ dựa của cô ta nữa, cô ta lại không thích tiểu Cù gì mấy.
Điều này khiến cho Khương Thục Đồng muốn phát điên.
Cho nên, hôm đó cô ta không nhìn thấy được, dưới tình thế cấp bách đi tìm đôi tay đó lần nữa, nhưng đã quên đi, Cố Minh Thành chỉ ở bên cạnh.
Là cô ta không đúng!
Nhưng mà người đó, lại không cưới cô ta.
Cô ta đã ba mươi tuổi rồi!
Năm ba mươi tuổi này, Khương Thục Đồng nhận được món quà từ Adam.
Bốn năm trước vẫn luôn nhận được.
Người đó, chưa từng cùng cô ta trải qua ngày sinh nhật! Hơn nữa, năm nay cô ta cũng không muốn trải qua, phụ nữ tuổi tác lớn rồi, sinh nhật sẽ trở thành một điều cấm kỵ!