Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 288 :

Ngày đăng: 03:35 19/04/20


Phòng làm việc của Cố Minh Thành, anh cầm điện thoại của mình lên, nhìn thấy cảnh tượng Khương Thục Đồng và adam gặp nhau.



Cố Minh Thành không biết adam làm sao biết được Khương Thục Đồng ở Thụy Sĩ, hai người đã liên hệ với nhau như thế nào.



Người chụp ảnh là do anh ta phái đi, luôn theo sát tình hình của Khương Thục Đồng mọi lúc.



Anh muốn Khương Thục Đồng đưa ra quyết định cuối cùng, hoặc là anh, hoặc là adam, anh muốn xem Khương Thục Đồng lựa chọn như thế nào.



Cố Minh Thành chưa từng mất tự tin như vậy, vì để Khương Thục Đồng lựa chọn anh, lời nói khó nghe nhất cũng nói ra rồi.



Sau đó tấm ảnh phía sau, là Khương Thục Đồng và adam ngồi trên bậc thềm, anh không biết hai người họ đã nói gì với nhau!



Dưới bầu trời xanh ngắt của Bern.



Khương Thục Đồng nói với adam về tất cả sự phân vân, tất cả ân oán của những năm nay với Cố Minh Thành.



Có một số người chính là vậy, xa nhau lâu rồi, mới nhận ra cái tốt của anh ta.



Trước đây, cô chưa từng nói những chuyện tình cảm này với adam.



Điều quan trọng nhất là, cô đem việc Cố Minh Thành một mực không đăng kí kết hôn nói ra, nói ra ân oán của đời trước, sự tổn thương của Khương Lịch Niên đối với Cố Thanh Nguyên.



Bạch Mi cách đó rất gần, rất nhiều mối quan hệ về người và việc, cô đều biết, nói ra không dễ dàng, hơn nữa, cô cũng không nghĩ ra cách giải quyết.



adam luôn lặng lẽ lắng nghe.



Có thể trước giờ anh không biết, bản thân đã đóng vai trò người thầy trong cuộc đời Khương Thục Đồng.



Những lời này, Khương Thục Đồng đã từng nhắc qua với Bạch Mi, nhưng lại không nói chi tiết như vậy.



Cô phải chỉnh đốn lại một chút, tình cảm của cô và Cố Minh Thành, có lúc là nước mắt trong nụ cười, có lúc đau thấu tim gan, nhưng mà có một điểm không thể nào thay đổi – cô rất yêu rất yêu anh.



Cô muốn nhờ adam phân tích giúp cô, con đường phía trước nên đi như thế nào.



“Đã từng nghĩ rời xa anh ta chưa?” adam hỏi.



Khương Thục Đồng lắc đầu.



“Nếu đã không muốn rời xa anh ta, vậy thì hãy ở bên nhau thật tốt đi. Khương, Cố bảo vệ cô những năm nay, không dễ dàng, anh ta cũng có nỗi khổ, trong lúc tình thân và tình yêu không cách nào cân bằng nhau, em cũng nghĩ cho anh ta một chút đi, nếu như anh ta chỉ có thể làm đến đây, tại sao em không tiến một bước chứ?” adam nói.



“Em không hiểu.”



“Đi cầu xin Cố Thanh Nguyên. Em đi cầu xin, so với Cố Minh Thành đi sẽ tốt hơn rất nhiều. Anh ta là con trai của Cố Thanh Nguyên, Cố Thanh Nguyên chính là giận dỗi anh ta, em là phụ nữ, thích hợp hạ mình nhận lỗi, có lẽ sẽ khác. Cố lo lắng về việc đăng kí kết hôn, cùng là đàn ông, anh hiểu theo hướng là, anh ta cho rằng cuộc hôn nhân không nhận được lời chúc phúc của cha, thì sẽ không tốt đẹp! Em hãy nghĩ cho anh ta.” adam nói.



Nước mắt của Khương Thục Đồng không tài nào kiềm được nữa, hình như từ trước đến nay, cô cũng chưa từng nghĩ qua cách này, cũng có thể trước đây thái độ của Cố Thanh Nguyên đối với cô quá khắc nghiệt, một khi đã bị rắn cắn, thì không dám đi nữa, dù sao Cố Thanh Nguyên cũng bị phán tù chung thân.
Khương Thục Đồng hôm nay chỉ nói một câu, “Con rất yêu rất yêu anh ấy, xin bác cho chúng con ở bên nhau!”



Lúc Khương Thục Đồng quỳ, là thời gian thăm nuôi, không dài, nhưng vẫn gây nên chấn động không nhỏ.



Cô biết sớm muộn gì Cố Thanh Nguyên cũng bị cô làm động lòng.



Một ngày không được thì hai ngày, hai ngày không được thì ba ngày, ba ngày không được, vậy thì một năm --



Tối hôm đó, Cố Minh Thành nhìn thấy đầu gối của Khương Thục Đồng sưng đỏ lên rất nặng, hỏi cô bị sao.



Mấy hôm nay, Khương Thục Đồng tắm xong liền mặc đồ ngủ trong nhà vệ sinh, anh không thấy.



Lúc làm thì tắt đèn, anh cũng không thấy.



Nhưng hôm đó, lúc cô ngồi trên giường sơn móng, vẫn là bị Cố Minh Thành nhìn thấy.



“Không có gì!” Khương Thục Đồng vội vàng che đầu gối lại.



“Rốt cuộc là bị sao? Anh xem xem!” Cố Minh Thành một mực kéo đầu gối cô lên.



“Đây là – đây là – đây là tối hôm đó người ta bị anh cắn, thành ra như vậy! Không muốn để anh nhìn thấy!” Nói rồi Khương Thục Đồng kéo đầm ngủ che đầu gối của mình lại.



Cố Minh Thành vẫn cảm thấy không ổn!



Vì vậy, ngày hôm sau, anh giả vờ đi làm, thực ra xe của anh đậu ở lân cận nhà.



Khương Thục Đồng mặc quần jean, lên xe của cô, đến nhà giam.



Cố Minh Thành nối đuôi theo --



Nhà giam.



Cố Thanh Nguyên đối diện với việc quỳ gối của Khương Thục Đồng, căn bản là mặc kệ, còn lạnh lùng châm biếm, “Để lấy một người đàn ông, làm ra chuyện mất tôn nghiêm như vậy, cô có còn sỉ diện không?”



“Anh ấy vì con, có thể chờ bốn năm, không đụng đến người phụ nữ nào khác, tại sao con không thể quỳ vì anh ấy?”



Cố Thanh Nguyên trầm lặng.



Cố Minh Thành ở bên ngoài nhìn thấy, mắt đã ướt đẫm!



Quả thật là cứng đầu đến chết --



Việc như thế này, thật nể cô lại có thể làm được!