Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 295 :

Ngày đăng: 03:35 19/04/20


Cố Hành Cương đứng trên cầu thang vừa suy nghĩ, liền biết người phụ nữ xinh đẹp động lòng người ở dưới lầu là ai.



Cố lão nhị tên nhóc xấu xa đó đã giới thiệu bạn gái cho anh.



Vốn cho rằng nó chỉ nói thế thôi, không ngờ rằng hôm nay lại thật sự dẫn người tới.



Còn trực tiếp dẫn vào nhà anh như vậy.



Cố Hành Cương từ từ đi xuống lầu.



Cố lão nhị căn bản không hề biết sở thích của cậu là gì, liền vội vàng đưa bạn gái đến cho anh.



Cô gái xinh đẹp nhìn vào Cố Hành Cương, hai mắt vẫn một mực sáng lên.



Cô ta cũng đã trông thấy Đỗ Nhược đang ngồi trên ghế, vẻ ngoài thật xinh xắn, đôi mắt rất linh động, nhưng lại không hề trang điểm, sửa soạn gì, dù là gương mặt tinh tế như thế nào thì cũng chỉ được xem là thanh tú mà thôi.



Mà Cố Hành Cương lại có một đặc điểm là đối với những người anh không thích và không quan tâm, thì anh cơ bản là lười phản ứng, thậm chí là không nói với người đó câu nào.



Người đẹp dùng vẻ mặt đánh giá mà nhìn anh.



Liền nhìn thấy anh bước tới bên cạnh sofa, thoáng chốc liền kéo Đỗ Nhược đang ngồi trên sofa đứng lên, môi liền áp lên môi cô ấy.



Hành động này, quá nhanh cũng quá vội vàng.



Ngay cả Đỗ Nhược cũng không kịp phản ứng, chỉ trừng to mắt nhìn Cố Hành Cương.



Chờ đến khi lấy lại được tinh thần, hai cánh tay cô ấy mới bắt đầu đấm vào vai Cố Hành Cương, nhớ đến bác sỹ Cố trong lòng cô.



Nhưng mà nụ hôn đầu của anh, thế nhưng lại bị Khương Triều Nguyên trước mắt này cướp mất rồi.



Cô cảm thấy đây là một loại phản bội!



Trước đây ấn tượng của cô với người trước mắt này không tệ, nhưng bây giờ thì lại cảm thấy rất xấu.



Người đẹp ở bên cạnh đã xem đến mức trừng mắt há hốc mồm.



Phản ứng kịch liệt của Đỗ Nhược, đã kích phát bản tính muốn chinh phục và dục vọng đàn ông của Cố Hành Cương.



Anh càng ôm chặt lấy Đỗ Nhược, bộ ngực mềm mại của cô áp sát lên người anh.



Hừ, ngực này cũng không phải anh chưa từng chạm qua!



Môi anh di chuyển trong ốc tai của cô, "Phản ứng kịch liệt như vậy, là chưa từng được người đàn ông nào hôn sao? Hửm? "



Hơi thở ấm nóng đó, cùng với âm thanh từ tính của đàn ông, còn có giọng điệu xấu xa, làm cho Đỗ Nhược mặt đỏ tim đập nhanh.



Cô khóc nức nở, dùng âm thanh từ trong cổ họng nói, "Tôi biết anh Khương muốn tôi cùng anh diễn một vở kịch, nhưng tôi cũng có giới hạn của mình, tôi đã có người trong lòng rồi! "




Cố Hành Cương căm tức liếc mắt nhìn anh ta, miệng chó không phun được ngà voi mà!



"Cha và mẹ con hai ngày nữa sẽ đến Ninh Thành."



Mệnh lệnh của Cố Minh Thành trước giờ luôn là nói một không hai, nói đến là đến.



Họ đến đều sẽ ở lại khách sạn năm sao mà không ở trong nhà Cố Hành Cương.



"Tiểu Đỗ, hồ sơ để đây trước đi, Tông giám đốc bây giờ có việc, giấy tờ anh ấy ký tên xong thì cô lại quay lại đây lấy! " Thẩm Khoa nói dối thay Cố Hành Cương.



Đỗ Nhược đi rồi.



Thẩm Khoa chỉ mới hai mươi sáu, hai bảy tuổi, nhưng thấy thái độ nói chuyện của anh ta và Tổng giám đốc, cảm giác được rằng Tổng giám đốc tuổi cũng không lớn nha!



Sau khi Đỗ Nhược rời đi, Cố Hành Cương xoay ghế lại, liếc mắt nhìn tập hồ sơ đang để trên bàn, ký tên, chữ ký là tên của "Cố Minh Thành"



Sau đó, anh đứng trước cửa thay một cái áo jacket công sở, liền đi đến bệnh viện.



Nếu mà cứ tiếp tục ăn mặc như vậy, tránh né như vậy, thì sớm muộn gì anh cũng điên mất.



Căn bản không ngờ rằng lại sẽ có nhiều dịp chạm mặt với Đỗ Nhược như vậy, lúc đó nói dối như vậy cũng là do tình thế ép buộc, càng không ngờ rằng sẽ hôn cô.



Ngực sờ rồi---



Môi cũng đã hôn rồi!



Vẫn là đến bệnh viện tốt hơn, cô dù sao cũng không thể nào một ngày hai bận chạy đến bệnh viện chứ.



Thứ bảy này, Đỗ Nhược vẫn luôn theo dõicha mình.



Đó dù sao cũng là người đã sống cùng cô hai mươi năm, cho dù ông ta tuyệt tình với cô, nhưng cô không thể hạ quyết tâm không gặp ông ấy, cô muốn biết những ngày gần đây ông sống có tốt không.



Đỗ Kim Minh hôm nay tâm trạng dường như rất tốt, đến khách sạn năm sao, đi vào một phòng ăn riêng.



Nơi cửa căn phòng còn được khảm một lớp thủy tinh, Đỗ Nhược đứng bên ngoài cửa thủy tinh nhìn vào, đèn trong phòng bao rất sáng, nên có lẽ không nhìn thấy Đỗ Nhược.



Trong phòng bao có hai người đang ngồi.



Hai người đó, thật khiến người ta không thể rời mắt.



Một nam một nữ, người đàn ông đẹp trai đến mức làm cho bầu trời không còn ánh sáng, hơn nữa, thân hình của ông ta xem ra cực kỳ đẹp, cũng đã là bộ dạng của người đã hơn bốn mươi, khí thế của ông ta cực kỳ lớn, quả thật cực kỳ hấp dẫn, khiến cho người ta nhìn không rời mắt, nhưng lại làm cho người ta không dám nhìn thẳng vào, sợ người ông ta nhìn thấu vào tận linh hồn.



Người phụ nữ bên cạnh ông, xinh đẹp tuyệt trần, đoan trang rộng lượng, một cái nhíu mày một nụ cười đều phong tình vạn chủng, cô rất thân thiết với người đàn ông bên cạnh, có lẽ hai người là vợ chồng.



Người đàn ông một mặt nói chuyện cùng Đỗ Kim Minh, một mặt lại từ tốn chuyển một món ăn đến trước mặt người phụ nữ, người phụ nữ cười nhìn ông ta, bắt đầu gắp đồ ăn.