Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 306 :

Ngày đăng: 03:35 19/04/20


Lời yêu của Khương Triều Nguyên không chấp nhận, chuyện gặp mặt của Cố Hành Cương lại trực tiếp từ chối, cho nên, người tình trong mộng của cô ta lợi hại như thế nào đây?



Đỗ Kim Minh đã kéo theo quan hệ với hiệu trưởng, Cố Hành Cương mới nghĩ, buông xuống bộ dạng giả vờ trước đây, chính thức lấy thân phận của Cố Hành Cương để quen nhau với Đỗ Nhược.



Tốt rồi, trực tiếp bị từ chối!



Điều này đối với Cố Hành Cương mà nói, vô tình là một sỉ nhục rất lớn!



Đỗ Kim Minh vì chuyện này, đã nổi nóng một trận với Đỗ Nhược, Đỗ Nhược không biết giải thích với bản thân như thế nào, bởi vì trong lòng cô ta rất mâu thuẫn.



Ngoài ra, cô ta cũng không thích hình thức xem mắt như thế này, cô ta oán hận vì sao trước đó cha không thông báo cho cô ta một tiếng trước, thì trực tiếp hẹn với bác sự sĩ Cố rồi?



Đây muốn bác sĩ Cố xem cô ta như thế nào đây?



… …



“Công ty trách nhiệm hữu hạn Nam Ninh, tập trung về mạch điện tử, có muốn thu mua không?”



“Thu mua!”



“Lịch Thành thứ nhất và công ty mạch tích hợp thứ ba, là doanh nghiệp quốc gia, sau đó nghiệp vụ xuống dốc, có thể lầy đắp cho bên khuyết điểm vi điện tử của công ty chúng ta, có muốn thu mua không?”



“Thu mua.”



“Công ty tích hợp Hải Thành Chí Viễn”- -



Hải Thành?



Tầng mười tám của toà nhà Hải Ninh, Nam Lịch Viễn đang mở cuộc họp video, đang thảo luận với bên tổng bộ về chiến lược thu mua gần đây và vấn đề thỏa thuận, bên công ty phải gấp rút thu mua các công ty khác để lắp đầy bên lỗ hỏng của tập đoàn, ngoài ra phải ở các nơi lập các điểm căn cứ, mang nghiệp vụ bao quanh trên toàn quốc.



Nam Lịch Viễn mặc trên người một chiếc áo sơ mi màu đen, ngồi nghiêng trên ghế, nhìn vào màn hình vi tính, sắc mặc lạnh lùng và tà ác của anh ta xuất hiện trong video.



“Chủ tịch? ”Bên kia tưởng là Nam Lich Viễn mất hồn, hỏi một câu.



“Sau này, nghiệp vụ bên Hải Thành, không làm! Khắp nơi trên toàn quốc, chỉ có buông ra nghiệp vụ bên Hải Thành.” Nam Lịch Viễn nói, âm thanh dễ nghe, bình tĩnh.



“Nhưng mà, công ty bên Hải Thành có thể lầy đắp bên công ty chúng ta- -“



“Không có nhưng mà! Sau này, nghiệp vụ bên Hải Thành không làm.”




Nam Lịch Viễn chỉ nói một câu, “Hôn nhân đại sự, sao có thể chơi đùa được?”



“Vậy xem ra Nam tổng hiện nay chỉ là chơi thôi?”



Nam Lịch Viễn gì cũng không nói, chỉ là cười với lòng dạ sâu sắc.



Buổi tiệc kết thúc, Nam Lịch Viễn lái chiếc xe chạy trên phố phồn hoa của Ninh Thành, cảm nhận sự yên tĩnh trong sự náo nhiệt đó.



Trên một con đường rộng lớn, hai người con gái ngồi trên đá lót lề đường, khiến cho xe của anh ta dừng lại.



Là Cố Niệm Đồng và La Thụy Hy.



La Thụy Hy đã bỏ mất buổi xem mắt lần trước, cứ nghĩ là cả đời này chỉ có một người bạn trai này thôi, nhưng mà chiều nay, cô ta phát hiện bạn trai đã có mối tình khác, đối với cô ta mà nói, đây không khác nào như tiếng sét giữa trời quang.



Ngã bổn tương tâm hướng minh nguyệt, nại hà minh nguyệt chiếu câu cừ.



Cô ta sống dở chết dở hết cả buổi chiều, thì Cố Niệm Đồng ở bên cạnh cô ta cả buổi chiều, dạo phố dạo đến mệt mõi, La Thụy Hy lại không muốn về nhà, thì hai người chỉ ngồi trên đá lót bên đường.



Đúng lúc đêm nay ánh trăng mát lạnh như nước, dù cho đã là cuối mùa thu.



Đúng lúc đêm nay Cố Niệm Đồng chỉ ăn mặc mỏng manh.



Nam Lịch Viễn xuống xe, bước đến trước mặt hai cô gái.



Họ vẫn còn đang cúi đầu nói chuyện, không chú ý Nam Lịch Viễn bước qua đó.



Nhìn thấy dưới chân có một đôi giày da, Cố Niệm Đồng mới ngước mặt lên, một lát sau, kinh ngạc nói một câu, “Chú Nam?”



“Điện thoại của cô không có pin sao?” Nam Lịch Viễn không hề nhìn đến La Thụy Hy bên cạnh.



Cố Niệm Đồng giờ mới lấy điện thoại ra, quả nhiên không có pin, cũng không biết khi nào đã hết pin.



Nam Lịch Viễn lấy điện thoại của bản thân ra, “Gọi cho cha mẹ, anh hai cô, họ đang muốn phát điên đó!”



Cố Niệm Đồng nghe được những lời này, nhanh chóng gọi điện thoại về nhà và gọi điện thoại cho anh hai, điện thoại của Cố Hành Cương đã mở máy, anh ta nhìn vào trong điện thoại, là điện thoại của anh Nam, “Em đang đi chung với anh Nam sao?”



“À. Chú Nam của em.”