Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 328 :

Ngày đăng: 03:35 19/04/20


Cố Tam Nhi xuống gác, liền vẫy một chiếc taxi, chạy về hướng tập đoàn Lịch Viễn.



Cố Tam Nhi chưa từng yêu đương, chưa tưởng tượng qua bạch mã hoàng tử như thế nào? Đối với hôn nhân trương lai chưa có một chút ý nghĩ gì, vô cùng hoang mang, bố lại vào lúc cô mới 19 tuổi liền ném cô vào hàng ngũ những người phụ nữ đã có gia đình, có thật là cha ruột không?



Đến văn phòng tổng tài, cô cũng không thèm gõ cửa, trực tiếp xông vào văn phòng của Nam Lịch Viễn.



Thái Thái đang đứng bên Nam Lịch Viễn lấy chữ ký nhìn thấy Cố Tam Nhi tức giận xông vào, Thãi Thái quả nhiên nhịn không được cười lên.



Nam Lịch Viễn cũng ngẩng đầu lên, khóe miệng cũng nhếch lên nhìn Cố Tam Nhi.



“ Đã biết rồi”



“ Nam Lịch Viễn, anh nói chuyện thế nào với cha tôi? Cha tôi sao lại đồng ý để tôi gả cho anh?” Cố Tam Nhi lưng đeo cặp sách, hai tay khoanh trước ngực, đứng trước bàn làm việc của Nam Lịch Viễn.



Lần đầu tiên cô gọi anh là “ Nam Lịch Viễn”. xem ra việc cân bằng vai vế thực sự rất nhanh!”



“ Nói chuyện thời gian rất dài, em muốn nghe đoạn nào? Là tổ chức buổi lễ kết hôn ở đâu? Hay là ngày mấy?, ngày kết hôn do nhà gái quyêt định, địa diểm ở chỗ Tahiti, đây là bản liệt kê hành trình kết hôn!” nói xem, anh lấy một tờ giấy đưa đến trước mặt Cố Tam Nhi.



Cố Tam Nhi càng xem càng tức giận, từ nhỏ cha đều không đối với cô như thế, duy nhất chỉ có một lần, quả nhiên lại là việc hôn nhân đại sự!



Đây khẳng định là Nam Lịch Viễn và Cố Minh Thành đã thương lượng xong rồi.



Cố thở gấp bại hoại ném đống giấy tờ vào thùng rác, quay người liền đi.



Xuống gác tiếp tục bắt xe, cô muốn về nhà hỏi cha xem đây rốt cuộc là chuyện gì?



Trên đường, lái xe một bên lái xe, cô một bên khóc, vừa cầm giấy lau mũi.



Lái xe nhìn không quen mắt hỏi cô làm sao?



Cô nói: “ Cảm giác hiện tại của cô, cô từ nhỏ được cha đặt trong bàn tay, chiều trong lòng bàn tay, chính là vì một lát này mà gả cô cho một người lực lượng tương đương với nhà chúng ta, bổ sung làm con rối chính trị!”



Trong mắt Cố Tam Nhi, Cố Nam hai nhà liên hôn khẳng định là củng cố địa vị kinh tế của hai nhà, nếu không thì cha vẫn chưa hiểu biết gì về Nam Lịch Viễn, sao lại gả cô cho anh?



Trên đường Cố Hành Cương gọi điện cho Cố Tam Nhi, hỏi cô đã đi đâu, Cố Tam Nhi nói bắt xe về nhà, cô cần về nhà đòi lại công đạo cho bản thân mình.



“ Hà tất sao” Tính khí của cha em không phải là không biết, cho dù cuối cùng em không lấy, ông khẳng định cũng có biện pháp! Cố Hành Cương lần này, một chút đều không đồng tình với Cố Tam Nhi, ngược lại có chút cười trên nỗi dâu của người khác.


Đoạn hôn nhân này, quá vội vàng



Bà đã từng nghĩ qua, Cố Tam Nhi tương lai chọn rể, bà nhất định cần xem kỹ càng, ít nhất cũng phải tổ chức một trận ném tú cầu, Cố Tam Nhi nhìn trúng ai, thì liền ném về phía đó, không giống hôm nay, Cố Tam Nhi không tình nguyện.



Bà cảm thấy, bà làm mẹ rất thất bại



“ Nhất định!”



Trả lời của Nam Lịch Viễn là hai chữ, lời ít mà ý nhiều.



Cố Tam Nhi sở dĩ lựa chọn đính hôn trước, ý nghĩa sâu xa bên trong là cô muốn đạt được ý gì, Nam Lịch Viễn cũng hiểu rõ!



Tùy Cô đi!



Cố Minh Thành cuối cùng đã chọn được ngày tốt, là sau nửa tháng nữa, tháng 12, ngày trời có nắng.



Một ngày này, Cố Tam Nhi cần với Nam Lịch Viễn đi Tahiti, người của tập đoàn Lịch Viễn đã đặt xong vé, sau khi tổ chức lễ đính hôn đơn giản tại nhà, hai người sẽ đi Tahiti



Hơn nửa tháng này, Cố Tam Nhi không đi học, ở trong nhà, mẹ cô chuẩn bị cho cô của hồi môn, và dạy cô rất nhiều việc của người phụ nữ có gia đình, Nói tóm lại một bên nói một bên khóc, cô mới 19 tuổi, sao làm được vợ người ta.



Cố Tam Nhi luôn luôn không muốn gặp Nam Lịch Viễn



Cô hận chết anh



Cố Minh Thành luôn luôn cùng đối phương thảo luận chi tiết lễ đính hôn, và tất cả các thủ tục.



Dù sao việc này Khương Thục Đồng không làm, hôn sự này bà vốn dĩ không tán đồng, bà và Cố Minh Thành đang chiến tranh lạnh.



Tối hôm đính hôn, là Đỗ Nhược trang điiểm cho Cố Tam Nhi, nhìn vào trong gương Cố Tam Nhi môi hồng răng trắng, Đỗ Nhược không thể không ngưỡng mộ nói ra “ Nhìn da em đẹp quá, đều không cần phải trang điểm, vừa trắng vừa mềm, giống như đậu phụ nước vậy!”



Vẽ mày, tô son, mặc một quần áo màu đỏ, một lát nữa cô cần cùng với bố mẹ đi đến nhà Nam Lịch Viễn, sau đó cùng đi Tahiti với Nam Lịch Viễn.



Ở Tahiti, anh sẽ không



Sẽ không ép buộc cô cùng anh chứ



Đến lúc đó, bố mẹ anh trai đều không ở đó, cô chẳng phải là gọi trời trời không thấu, gọi đất đất chẳng nghe sao.