Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 331 :

Ngày đăng: 03:35 19/04/20


Nam Lịch Viễn trả lời một câu, “Biết rồi! Lập tức quay về!”



Vốn dĩ muốn xem bản đồ machj tích hợp vào của tháng trước, sau khi nghe được Cố Tam Nhi nói câu nói này, anh ta nói câu “Kết thúc cuộc họp”, thì tắt điện thoại trên vi tính.



Hôm nay đột nhiên mở ra cuộc họp, các quản lý cấp cao đã liên tục oán trách, nhưng mà hiện nay, mọi người một bên thu dọn đồ đạc, một bên thì thầm, “Không ngờ chủ tịch là một người bị vợ quản lý nghiêm khắc!”



“Còn là người vợ nhỏ tuổi hơn ông ta nhiều đó!”



Chẳng qua chỉ vì một cuộc điện thoại của vợ, khiến cho chủ tịch phải kết thúc cuộc họp, họ vô tình, đối với Cố Tam Nhi có tình cảm tốt rồi!



......



Nam Lịch Viễn đã về trước rồi, Thái Thái đi theo bên cạnh anh ta, hai người đang bước đi trong hành lang.



“Không ngờ Cố tam tiểu thư lợi hại như vậy?” Thái Thái nói một câu.



Một tay của Nam Lịch Viễn bỏ vào trong túi áo, nhìn vào đồng hồ, ước tính do cô ta sợ hãi không còn cách, mới gọi điện thoại cho anh ta đó.



“Ờ, không nên gọi Cố tam tiểu thư nữa, nên gọi là bà Nam!”



“Vẫn chưa kết hôn, gọi như thế này cũng không sao, tôi về trước đây!”



Nam Lịch Viễn nhanh chân bước đi, xuống dưới lầu lái xe của anh ta đi.



Cố Tam Nhi vẫn còn ngồi trên ghế sofa, đang xem những đoạn quảng cáo vui nhộn trên tivi, không dám xem những loại phim có con ma bất ngờ nhảy ra, cô ta cuộn tròn trên ghế sofa, đắp lên tấm thảm, không cử động gì cả.



Mơ mơ mang mang một hồi, sau hai mươi phút cô ta bị tiếng ồn của quảng cáo làm thức tỉnh, cô ta ngước mắt lên nhìn đồng hồ, nghĩ là Nam Lịch Viễn cũng sắp quay về rồi, cô ta muốn anh ta ngủ bên cạnh cô ta, sau đó, anh ta mới quay về phòng ngủ của bản thân đi ngủ- -



Cố tam Nhi tình cờ liếc nhìn một cái, nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón tay của mình không thấy đâu cả!



Sắc mặt của cô ta hoảng sợ, anh ta không cho làm mất chiếc nhẫn đó, bây giờ phải làm sao đây?



Nhưng bên ngoài mưa gió xào xạc, trong phòng lại yên lặng như đang ở dưới hầm vậy, cô ta không dám đứng lên tìm kiếm khắp nơi, sau khi cô ta quay về nơi nào cũng không có đi, chỉ đi lại trong phòng khách thôi, nhưng tìm qua tìm lại, cũng tìm không thấy!



Cố Tam Nhi ngây người ra, trưa nay chiếc nhẫn vẫn còn ở đây, đánh rơi ở đâu rồi chứ? Cô ta không có chút manh mối.



Trên ngón tay giữa, chỉ có một dấu vòng tròn trắng, rất trống rỗng.



Tiếng mở cửa.



Cố Tam Nhi vô cùng nôn nóng, cô ta đang muốn lén lén bước vào trong phòng ngủ, thì Nam Lịch Viễn đã bước vào trong.




Nam Lịch Viễn lái xe chở theo Cố Tam Nhin đến biệt thự của cha anh ta.



Nam Minh Tuấn đối với đứa con dâu này càng nhìn lại càng thích đó, trí thông minh tình yêu lại cao, lại không mất đi vẻ ngây thơ, ông ta lớn hơn Cố Tam Nhi khoảng bốn mươi mấy tuổi, cái tuổi này, nếu như sớm hơn tí, có thể làm ông nội rồi đó!



Ông ta và Cố Tam Nhi chơi một ván cờ, tài chơi cờ của Cố Tam Nhi cũng hay đó, nhưng vẫn kém hơn ông ta một tí.



Khi đang chơi cờ, điện thoại của Cố Tam Nhi reo lên, là Kiều Kiều.



“Sao vậy?” Cố Tam Nhi vừa chơi cờ vừa nghe điện thoại.



“Tam Nhi, cậu thật tình không có nghĩ khí đó, cha cậu mua nhà cho cậu, thì cậu một mình về đó ở, cũng không nói mời tớ qua xem thử!” Giờ đây Kiều Kiều đang ở trong ký túc xá không việc gì làm.



Cố Tam Nhi nghe được những lời này, nhanh chóng bước ra ngoài, đây là lời nói dối ngang trời của cô ta.



Đứng ngay cửa phòng khách, đúng lúc là cửa sổ trong phòng bếp, Cố Tam Nhi chưa từng nấu qua đồ ăn, tuy rằng khi đính hôn, đến qua nhà của Nam Minh Tuấn, nhưng cô ta không hề biết nơi nào là phòng bếp.



Nam Lịch Viễn đang trong phòng bếp nấu cơm, cửa sổ đang mở, lời nói của Cố Tam Nhi đúng lúc lọt vào trong tai của anh ta.



“Tuần này tớ chỉ lần đầu tiên qua ở thôi, sợ có mùi vị của nhà mới, không dám làm phiền cậu đại giá quang lâm!” Cố Tam Nhi tiếp tục biên soạn.



“Nói dối! Tớ rõ rang không tin cậu ở một mình!”



“Không phải một mình tớ, còn có thể có ai nữa?” Cố Tam Nhi ít nhiều cũng có chút vội.



Không phải cố ý nói dối, mà vì thực sự có lời khó nói đó, nhỏ tuổi như vậy đã đính hôn rồi! Có thể toàn trường chỉ có một mình cô ta mà thôi!



“Vậy hôm nào cậu mời chúng mình qua ăn lẩu nhé!” Kiều Kiều nói, “Dù sao cũng phải đi ăn mừng tân gia chứ?”



“À? Như vậy sao?” Cố Tam Nhi sửng sờ giây lát, “Tuần sau- - Tớ xem thử có được không rồi nói sau?”



“Đừng quên đó!” Kiều Kiều dặn dò.



Biệt thự mà cha của Cố Tam Nhi tặng cho cô ta vẫn chưa sửa sang lại, bởi vì không biết Nam Lịch Viễn thích phong cách như thế nào, cho nên để bản thân Nam Lịch Viễn tự sửa sang, căn biệt thự đó chỉ có bốn bức tường thôi, chỉ có những lớp xi măng đen, làm sao vào trong chứ?



“Quyết định rồi đó, không thể không giữ lời hứa nhé!” Kiều Kiều đã quyết định rồi.



Cố Tam Nhi có tật trong lòng “Ừ” Một tiếng.



Đôi tay của Nam Lịch Viễn chống lại trên bếp lò, he, anh ta có nên cho bạn học của toàn trường đều biết được thân phận của anh ta không - - Chồng chưa cưới của Cố Niệm Đồng.