Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 404 :
Ngày đăng: 03:36 19/04/20
ngày sau Khang Vĩ Nghiệp đến Hải Thành, tập đoàn Minh Thành.
Đến đưa cho Cố Vi Hằng hợp đồng đã ký, tiện thể đưa đơn đặt hàng trị giá 300 triệu đô la Mỹ.
Ban đầu là một doanh nghiệp, bây đã trở thành hợp tác lâu dài,
Khang Vĩ Nghiệp là người thông minh tỉ mỉ, làm việc đương nhiên sẽ không có một sai sót nhỏ nào, sẽ không để cho Cố Vi Hằng nhận ra được mối quan hệ với Miêu Doanh Cửu.
Sau khi ký xong hợp đồng, Cố Vi Hằng tiễn Khang Vĩ Nghiệp.
Hai người đi rất chậm trong hành lang, sau lưng còn có môt đám người đi theo.
Cố Vi Hằng mặc áo sơ mi màu đen nên lộ rõ thân hình cao ráo và khỏe mạnh khiến người ta không muốn rời mắt.
“Cố tổng rất lợi hại, còn trẻ như thế mà đã quản lý một công ty tập đoàn lớn như vậy, hơn nữa điều hành lại tốt như thế này, thật sự khiến người ta khâm phục! Lúc tôi ở tuổi này vừa mới từ Trung Quốc di dân sang Mỹ, phụ trách giao đồ ăn trong một nhà hàng, người so sánh với người sẽ so sánh không bao giờ hết.” sau đó phá lên cười.
Cố Vi Hằng nhếch mép, “nhưng chỉ đứng trên vai bố mẹ mà thôi!”
“Đâu có! Cậu phát triển tốt hơn cha cậu, lẽ nào quý nhân giúp đỡ, hơn nữa lại là một người vô cùng quý giá, thế lực ngang tầm!” Khang Vĩ Nghiệp nói.
“Chủ tịch Khang ám chỉ cái gì?” Cố Vi Hằng hỏi.
Khang Vĩ Nghiệp mỉm cười, “người ta không cho nói, tôi cũng không dám nhiều chuyện!”
Những lời này Cố Vi Hằng cũng không để bụng.
Khang Vĩ Nghiệp đi khỏi, nhưng lại thêm đơn đặt hàng 300 triệu đô la Mỹ, thực sự là một khởi đầu tốt cho quý sau.
Tiễn Khang Vĩ Nghiệp đi, Cố Vi Hằng về văn phòng, tay đút túi quần, dáng đi khí thế bừng bừng, mang theo sự phát triển của một thời đại mới, nhưng cũng vô cùng cảnh giác để “cẩn thận lèo lái con thuyền cả vạn năm”
……
Là người phụ trách của công ty K&D, hôm nay Thẩm Dương đến studio của Tô Khả Nhi.
Cô chủ yếu đi xem Tô Khả Nhi này như thế nào, xem giùm Tiểu Cửu.
Tiểu Cửu không có bảo cô làm như vậy, quan trọng người ta khoan hồng độ lượng, phóng khoáng, chỉ là Thẩm Dương nhìn thấy chướng mắt.
Nhà tài trợ cho studio là người rất có địa vị, Thẩm Dương đang nằm ở ghế dài có ô che nắng.
Tô Khả Nhi đã chụp xong cảnh vừa rồi, là bà chủ nên cô ngồi kế bên Thẩm Dương, Thẩm Dương lấy nón che khuôn mặt mình lại.
Trợ lý của Tô Khả Nhi đang nói chuyện với cô, “Chị Khả Nhi, nghe nói Cố tổng nhà chị rất lợi hại, gần đây đã ký hợp đồng trị giá hơn cả tỷ đô. Hơn cả tỷ đô đó. Em cả trăm đời cũng không kiếm ra được số tiền nhiều như vậy!”
Người của studio đặc biệt là trợ lý Tô Khả Nhi, mỗi ngày dưới sự tẩy não của Tô Khả Nhi đã xưng hô Cố Vi Hằng là “Cố tổng nhà các chị”, mặc dù Cố Vi Hằng chưa kết hôn, Tô Khả Nhi cũng chưa lấy chồng, lại đã ngủ với nhau, đương nhiên là nghĩ đến mối quan hệ bạn trai bạn gái!
“Như vậy xem ra chị là ngôi sao may mắn của anh ấy, lần trước anh ấy đến nhà chị, ngủ với chị thì có được cái đơn đặt hàng, em thấy có lợi hại không, có thần kỳ không? Sau đó nghe nói có thêm mấy cái đơn đặt hàng nữa!” Tô Khả Nhi tay cầm cây kem, dáng vẻ giống như phụ nữ xinh đẹp dịu dàng, nhưng kiêu ngạo một cách ngu ngốc.
“Gần đây thế nào?” Miêu Doanh Đông cùng tuổi với NLV, hai người là anh em họ, nhưng khi gặp nhau hai người đều xưng tên, không ai chịu gọi ai là anh, không ai chịu gọi ai là em.
“Rất tốt.” Miêu Doanh Cửu trả lời.
“Chuyện đại sự cả đời của em vẫn chưa tính à?”
“Anh à, tại sao gặp nhau anh lại hỏi chuyện này? Lẽ nào ngoài chuyện đại sự ra, cả đời này không thể có những thành tựu khác sao?” Miêu Doanh Cửu hỏi với vẻ không phục.
Miêu Doanh Đông mỉm cười, “Giải quyết chuyện đại sự xong rồi giải quyết chuyện sự nghiệp cũng không muộn, cô vợ bé nhỏ của Lịch Viễn có thai đôi rồi, mấy ngày trước anh có gặp cô ấy, tinh thần rất tốt, hơn nữa nghe nói vì có thai nên đã tìm thấy nguồn cảm hứng, muốn thiết kế cho con một chiếc nhẫn kim cương hình “giọt nước”, mang nó đi tham gia trận chung kết. Cho nên...”
“Tam Nhi là Tam Nhi, em là em.” Miêu Doanh Cửu uống một ngụm cafe, “Em và Tam Nhi là hai người khác nhau.”
“Giới thiệu cho em một số người của ngân hàng đầu tư thế nào? Làm đầu tư vốn mạo hiểm, tiền cũng không ít!” Miêu Doanh Đông nói rằng, “xuất thân của em còn tốt hơn cả Tam Nhi, người bạn đời thật sự còn không xứng! Căn bản là tìm không ra người như vậy.”
“Anh à, xuất thân là xuất thân, em là em. Hai chuyện khác nhau.” Miêu Doanh Cửu không hài lòng khi nhắc đến xuất thân của cô.
Lúc nhỏ bởi vì không có bạn bè, người khác thấy cô đều bỏ đi, từ khi lên đại học, cô đã không muốn nhắc đến.
Đương nhiên Thẩm Dương biết, rốt cuộc là người nào hợp, có nhiều chuyện không thể giấu được.
……
Cố Vi Hằng chậm chạp đi về văn phòng, tâm trạng có chút hoài nghi.
Ơn sinh thành dưỡng dục của mẹ khó đền đáp, anh không biết số điện thoại của cô, cũng không biết wechat, chỉ biết số hiệu “Miêu gia Tiểu Cửu” của cô, nhưng số hiệu “Phong Quá Vô Hằng” anh đã không sử dụng rồi.
Bảo tài xế lái xe đến tòa nhà quốc tế.
Quán cafe ở tầng trệt tòa nhà quốc tế, ngăn cách bởi tấm kính, Cố Vi Hằng nhìn thấy Miêu Doanh Cửu và một người đàn ông khác.
Vô cùng đẹp trai, vô cùng vững chắc.
Có điểm gì đó giống với anh Nam.
Ánh mắt Cố Vi Hằng nhìn chằm chằm Miêu Doanh Cửu.
Hình như đây là lần đầu tiên anh nhìn cô trịnh trọng như thế, chính xác là giống như Khương Thục Đồng miêu tả, cô lanh lợi xinh đẹp, sáng chói rực rỡ rất bắt mắt.
Người đàn ông đối diện cô rất xứng đôi, đang nói chuyện giòn như pháo rang
“Đi thoi, quay về.” Cố Vi Hằng nói với tài xế ngồi phía trước.
“Không đi nữa hả Cố tổng?”
“Không đi nữa.” Cố Vi Hằng nói, cố gắng nhìn rõ cô qua kính chiếu hậu, nhưng bởi vì trong quán cafe nên vẫn không nhìn thấy được.