Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 409 :
Ngày đăng: 03:36 19/04/20
Từ đầu đến cuối, là cô tình nguyện thích anh, anh ấy chưa bao hứa hẹn điều gì với cô cả, anh ấy không cần phải phụ trách điều gì.
“Anh, anh định như thế nào? Đầu tư cho anh ấy không?” Tiểu Cửu hỏi.
“Không! Em cũng biết anh khảo sát không chỉ có công ty đó như thế nào, mà còn có nhân phẩm con người nữa!” Miêu Doanh Đông nói chắc chắn, dứt khoát.
Miêu Doanh Cửu trầm mặc một lúc, rồi nói: “Anh, anh cũng biết nếu đầu tư vào công ty anh ấy, thì lợi tức được gấp ba đến gấp năm lần, thậm chí gấp mười lần. Anh là một thương nhân, với lại, là em đơn phương thích anh ta, anh ta không có ý gì, cũng không có lỗi gì với em. Nếu như không có em, nhất định anh sẽ dùng cái nhìn của một người làm ăn để suy xét, để đầu tư cho anh ấy.”
“Không có nếu như, điều anh đắn đo chính là em gái anh bị tổn thương, được rồi, cứ vậy đi!”
Miêu Doanh Đông cúp điện thoai, trong điện thoại kêu lên âm thanh đang bận.
Miêu Doanh Cửu rất buồn, có lẽ bởi vì cô, Cố Vi Hằng cố gắng xin đầu tư sẽ tan thành bọt bể. Càng là vì tối nay Cố Vi Hằng đi ngủ cùng nữ nhân khác, nên trong lòng cô càng buồn hơn.
Nhưng cô còn có thể làm sao đây?
Cô không thể ngăn chặn, mà ngăn chặn cũng không nổi.
Lúc thích anh ấy, anh ấy vốn dĩ là người như vậy rồi.
Dù cho ruột gan có đứt thành từng khúc, cô cũng không thay đổi được sự thật này.
Cố Vi Hằng đi đến khách sạn Đế Hào, lúc ở trong thang máy ở đại sảnh, anh nhận được điện thoại của thư lý của Miêu Doanh Đông, nói: khảo sát thất bại, không nhận được đầu tư.
Cố Vi Hằng nhíu mi, cắn chặt răng.
Vụ làm ăn đầu tiên thất bại, khiến cho tâm tình anh rất rối loạn, rất phiền.
Vụ làm ăn đầu tiên này, anh đã thương lượng qua với cha anh, chỉ có thể thành công, không thể thất bại.
Anh từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ thất bại như thế này, phải nói là thảm bại.
Anh căm tức nhắm chặt mắt.
Công ty mới không có vốn đầu tư, chắc chắn trụ sở mới xây sẽ tan như bọt biển, vốn quay vòng của tập đoàn Minh Thành sẽ tạm thời không xoay xở kịp, không thể cung cấp cho công ty mới.
Đầu tư mạo hiểm chính là một bước quyết đánh đến cùng, cư nhiên lại có kết quả như vậy. Cũng có thể nói rằng, tòa nhà đang xây của công ty mới, mỗi ngày cần mười mấy vạn đã trôi sông đổ bể hết rồi.
Lần đầu tiên anh cảm thấy áp lực ghê gớm đến như vậy.
Triệu Thế Tổ gọi điện cho anh, hỏi anh đã đến chưa. Giọng điệu Cố Vi Hằng lạnh băng, là âm thanh bị bức đến tận cùng của hầm băng.
“Đến rồi!”
Cố Vi Hằng quay về trang viên của mình, vào phòng tắm, tắm rửa.
Anh cảm thấy, bản thân mình bẩn đến nỗi anh cũng không chấp nhận được.
Tắm xong, anh ngâm mình trong bồn tắm, trong đầu tràn ngập câu nói của Miêu Doanh Cửu: người cô ấy thích, ngủ với người phụ nữ khác rồi, đi ngủ với người phụ nữ khác rồi…
Cô ấy một lòng một dạ với anh, nhưng anh lại đem đến cái gì cho cô đây?
Tay anh gác lên trán, hối hận muốn chết được.
Tắm xong, anh không quấn khăn tắm, khỏa thân đứng trước gương nhìn. Người đàn ông trong gương, thật xa lạ.
Vóc dáng hoàn hảo, tỉ lệ rất cân đối, cơ băp cũng rất rõ ràng. Cho dù ngủ với phụ nữ trước đây, cũng không ảnh hưởng gì đến nhứng thứ này. Mà giờ đây, những thứ này, cũng chỉ là xác thịt mà thôi.
Anh nhìn cái kia kia ở giữa thân thể mình, lúc này, hận không thể một đao đem nó thiến đi.
Tối hôm nay, một cái tên cứ luôn quanh quẩn trong đầu anh: Miêu Doanh Cửu, Miêu Doanh Cửu…
Là anh phụ tấm lòng người con gái thích anh.
Anh không biết cô ấy làm sao biết được anh đi ngủ cùng người phụ nữ khác, anh cũng không muốn đi so đo mấy cái đó làm gì.
Anh lại nhìn mình ở trong gương.
Những ngày tháng ấu trĩ và không chững chạc chơi bời cùng nữ nhân từ nay không còn nữa.
Anh cho rằng đùa giỡn phụ nữ là quyền lợi của đàn ông, bây giờ mới phát hiện, suy nghĩ đó ấu trĩ cực kì.
Đời người đều phải trải qua những gập ghềnh của cuộc sống mới trưởng thành được.
Anh không biết, cha anh trước đây khi ở độ tuổi của anh như thế nào, nhưng anh nhìn người đàn ông trong gương bắt đầu dần dần trầm mặc, ánh mắt cũng dần dần trở nên chững chạc.
Anh cảm thấy, phần minh mẫn sáng rõ đó chính là ánh mắt của cha anh.
Từ giờ khắc này, anh với cha anh ngày càng giống nhau rồi.
Trước đây ánh mắt không giống, là do anh còn trẻ.
Nhưng giờ khắc này, chớp mắt anh trưởng thành, chững chạc,
Từ giờ khắc đó, anh trở thành Cố Minh Thành thưc sự!