Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 477 :

Ngày đăng: 03:37 19/04/20


Lúc bắt đầu, Miêu Doanh Cửu ngồi vào vị trí chính trung tâm, cô phân tích về thế mạnh của AAK trong việc thu mua Phong Động, cô không hề phân tích về công ty của Dịch Bá Thành vì cô biết rõ, cần tránh việc đả kích đối thủ trước mặt người khác.



Miêu Doanh Cửu phân tích trình tự rõ ràng, mạch lạc, thêm vào sự gia nhập của Từ Thiến thì lại càng đặc sắc hơn, “Phong Động Game, trước đây trên thị trường là cổ phần đối đầu với cổ phần, ưu thế không rõ ràng, nếu AAK thu mua Phong Động vậy thì Phong Động sẽ trở thành độc quyền đấu với cổ phần, rất chiếm ưu thế! Tôi đã tiến hành phân tích thị trường của Phong Động, đối tượng chơi game đa số là giới nữ vào khoảng từ mười tám đến hai mươi lăm tuổi---”



Miêu Doanh Cửu đứng từ nhiều khía cạnh trong chiến lược thị trường, để trình bày ra động cơ thu mua Phong Động của AAK.



Đây là một cuộc đàm phám đẳng cấp hết sức gây cấn và kịch liệt.



Tài ăn nói xuất chúng của Miêu Doanh Cửu, cách chọn dùng từ ngữ cực kỳ lôi cuốn, cùng với tư duy chặt chẽ khiến cho đối phương không dám xem thường cô.



Cố Vi Hằng không nói một lời.



Qua cuộc đàm phán này, anh khá là cảm phục hai mẹ con Miêu gia!



Đây có lẽ chính là mục đích của Từ Thiến, bà muôn cho anh nhìn rõ được sự chênh lệch giữa mình và Miêu Doanh Cửu!



Đúng thật là có chênh lệch!



Có lẽ năng lực không thua kém bao nhiêu, nhưng lại có sự chênh lệch về xuất phát điểm!



Trước đây lúc Miêu Doanh Cửu tham gia hội nghị ở Minh Thành, có lẽ vì để che dấu tài năng nên cô đã không bộc lộ ra hết thực lực, nhưng việc lần này ảnh hưởng đến lợi ích của tập đoàn nên cô đã dốc hết khả năng.



Vì trận đấu này, Cố Vi Hằng mới thật sự phát hiện ra khoảng cách giữa anh và Miêu Doanh Cửu!



Sau khi đàm phán kết thúc, Từ Thiến nói, “Tiểu Cửu, mẹ đi trước đây!”


Cố Vi Hằng nói thật, rằng do Từ Thiến đã gọi anh đến.



Miêu Doanh Cửu liền hiểu ra ngay ý của mẹ cô.



Bà muốn âm thầm đâm Cố Vi Hằng một nhát dao.



Buổi tối Từ Thiến hẹn gặp Miêu Doanh Cửu và Cố Vi Hằng, bà ấy không hề âm thầm lén lút tìm gặp Cố Vi Hằng, và cũng không hề dấu diếm chuyện này với Miêu Doanh Cửu.



Mọi việc bà làm đều rất quang minh lỗi lạc!



“Mẹ biết tình cảm của hai đứa con đã rất sâu đậm, nhưng tình yêu là bao gồm cảm tính và cả lý tính! Mẹ hy vọng hai người các con đều nên suy nghĩ thật rõ ràng. Tôi đã biết rõ về mọi chuyện của Cố Nhị công tử, tôi mong hai người có thể suy nghĩ cẩn thận trong một năm, trong một năm này, hai đứa không được gặp mặt nhau! Tiểu Cửu và Cố Nhị công tử mỗi người nên chuyên tâm vào phát triển sự nghiệp của bản thân, tôi không biết Cố Nhị công tử đối với quá khứ của bản thân có cách nhìn như thế nào, nhưng tôi cảm thấy, có áp lực liền đi tìm phụ nữ thì đây không phải hành vi mà một người đàn ông tốt nên làm! Đương nhiên, tôi hiểu đạo lý lãng tử hồi đầu quý hơn vàng. Trong một năm này, tôi đảm bảo Tiểu Cửu sẽ không có bạn trai mới, và lại càng sẽ không lấy Dịch Bá Thành, khoảng thời gian này thuần túy chỉ là để khảo nghiệm hai người! Được không? Trước đây đã nói sẽ thử thách cậu năm vòng, nhưng đến vòng thứ tư thì Tiểu Cửu lại mềm lòng, cậu lại tức giận, bây giờ tôi nói rõ mọi việc với cậu, lần này vòng thứ năm sẽ do đích thân tôi kiểm tra, con gái của tôi, Tổng giám đốc của AAK, tôi thử thách con rể của chính mình, có gì không đúng sao? Cố Nhị công tử, cậu đồng ý không?” Từ Thiến nói rất rõ ràng minh bạch.



Rõ ràng so với cách kiểm tra lén lút sau lưng của Miêu Doanh Đông, thì cách làm của bà khiến cho Cố Vi Hằng dễ dàng tiếp nhận hơn.



Hơn nữa sau khi tận mắt chứng kiến Miêu Doanh Cửu đàm phán, thì anh lại càng tâm phục khẩu phục!



Để theo đuổi được người phụ nữ như Miêu Doanh Cửu, thì quả thật phải vượt qua mười vòng thử thách cũng không quá đáng chút nào!



“Đồng ý!” Cố Vi Hằng trả lời lại bằng hai chữ!



Sau khi chào tạm biệt Từ Thiến, Miêu Doanh Cửu hỏi Cố Vi Hằng, “Anh đồng ý thật sao? Một năm lận đó!”



Cố Vi Hằng nắm lấy tay cô, chầm chậm bước đi trên đường phố New York, “Đã làm những việc hồ đồ thì dù sao cũng phải trả lại. Trước đây đã mắc phải bao nhiêu sai lầm, thì hiện tại cần phải trả giá lại bấy nhiêu! Không ai có thể may mắn trốn thoát được, chỉ một năm mà thôi. Rất ngắn.”



Miêu Doanh Cửu bật khóc, vì vào thời khắc này, cô phát hiện Cố Vi Hằng bỗng nhiên trở nên rất thâm trầm, mang theo một sự bi thương của “tráng sĩ một đi không trở lại”



“Hãy đưa Bảo Bảo cho anh nhé.” Cố Vi Hằng cười nói.



“Sao vậy?”



“Em không ở bên, nó sẽ ở cạnh anh!”



“Được!” Miêu Doanh Cửu biết ý đồ thật sự trong quyết định này của mẹ mình: Điều bà ấy thật sự muốn thử thách đó chính là, trong một năm này, Cố Vi Hằng có tìm đến người phụ nữ khác hay không!