Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 547 :

Ngày đăng: 03:38 19/04/20


Kiều Duyệt Nhiên thấy Miêu Doanh Đông nổi giận, cô mới nói “Anh cũng không già, cũng giống như năm đó! Còn cái cô ở nhà anh thì sao?”



Miêu Doanh Đông ngồi trên ghế sô pha xem tin nhắn wechat của Kiều Duyệt Nhiên.



Có lúc anh cảm thấy sự gặp gỡ giữa người với người quả thật rất kì diệu, có lúc, gặp được nhiều nữ sinh có điều kiện rất tốt, nhưng anh đều để vuột mất, lại cứ hào hứng nói chuyện với một cô gái bình thường, chỉ mới hai mươi hai tuổi.



Là nghiệt duyên sao?



Bây giờ anh là một người đàn ông lớn tuổi cô đơn.



Một người đàn ông có già hay không, không thể xem tuổi tác của họ, mà phải xem phạm vi giao tiếp và cuộc sống thường ngày của họ.



Thường ngày Miêu Doanh Đông chỉ ở nhà, anh ít khi ra ngoài xã giao, cũng có rất ít bạn bè.



Vì vậy, anh nói mình là là một người đàn ông lớn tuổi, cũng không sai tí nào.



“Cô ấy nghỉ việc rồi!” Miêu Doanh Đông đáp.



Kiều Duyệt Nhiên quả thật không có thời gian, cô cứ đợi Miêu Doanh Đông nói một câu “Tăng lương”, nhưng anh vẫn không nói.



Câu nói đó giống như một tảng đá lớn, một gánh nặng trong lòng cô, làm cô cứ lo lắng, nghĩ về nó.



“Để em xem tình hình đã!” Kiều Duyệt Nhiên đáp.



Miêu Doanh Đông không trả lời tin nhắn của cô nữa.



Kiều Duyệt Nhiên tiếp tục ở bệnh viện chăm sóc cho Hứa Thế An.



Hứa Thế An thấy Kiều Duyệt Nhiên cứ nhắn tin, nên mới hỏi “Ai vậy em?”



“Là ông chủ cũ của em, ông ấy muốn em làm bánh bao đường ba góc cho ông ấy.”



“Ông ấy thích ăn bánh bao đường ba góc à?” Hứa Thế An hỏi.
“Không cần đâu. Tiền để mua một bịch muối, em có mà. Em đi đây!” Nói xong, Kiều Duyệt Nhiên ra ngoài.



Lúc bỏ đi ra ngoài, cô đột nhiên cảm thấy, anh thật đáng thương, không ai nấu cơm cho anh ấy ăn cả.



Khó trách tại sao gần đây nhìn anh ấy ốm đi hẳn.



Một lúc sau, khoảng nửa tiếng hơn, Kiều Duyệt Nhiên lại trở về.



Cô rửa và làm thức ăn trước, sau đó nhồi bột, làm bánh bao đường ba góc.



Nhìn thấy cô nên tâm trạng anh rất tốt, anh cảm thấy rất ấm áp!



Miêu Doanh Đông nãy giờ cứ đứng sau lưng nhìn cô.



Dù sao cuối tuần, anh cũng không có gì làm, rất nhàm chán.



Khắp căn phòng toàn mùi khói do nấu nướng, hương thơm quen thuộc.



Cô giúp việc lần trước, không phải cô ấy tự nghỉ việc, mà là anh đã cho cô ấy thôi việc.



Nói người ta không biết khẩu vị của anh, cũng không chịu học hỏi.



Có một số người không phải tự nhiên mà nấu ăn hợp ý bạn, mà cô ấy phải từ từ để ý, học hỏi từng chút, mới làm ra được những món ăn hợp với khẩu vị của bạn.



Chỉ là lúc cô ấy làm việc đó, bạn vốn không biết được, cũng không cảm nhận được.



Khi bánh răng được lắp vào, bạn sẽ không cảm nhận được điều gì, nhưng nếu thay một chiếc bánh răng khác vào, tự nhiên bạn sẽ cảm nhận được có gì đó khác khác.



Lúc Kiều Duyệt Nhiên ở nhà anh, cô vốn không nói chuyện nhiều, cô cứ kiềm chế cảm xúc của mình, cứ im lặng như vậy.



Nhưng cô biết được anh đang suy nghĩ gì.