Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 721 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


Lúc Lệ Truyền Anh đang ăn cơm cảm thấy Minh Nguyên nấu cơm thật sự không tồi, lại có thêm mội số hương vị " tiểu tươi mới".



Bản thân mình từng nghĩ qua tương lai mẹ vợ khảo sát con rể thì sẽ hỏi " Biết nấu cơm không?" sẽ không hỏi " biết làm toán học Olympic không?", nhịn không được cười lên.



" Cười cái gì?" Đường Tiềm hỏi.



Lệ Truyền Anh cười " không cười cái gì!".



Ánh mắt của Đường Tiềm dường như bị thu hút, Lệ Truyền Anh thuận theo ánh mắt của cô nhìn qua, mới nhìn thấy trên ghế sofa, có một hộp thuốc bao cao su. Thần sắc của Lệ Truyền Anh đột nhiên thành kẻ ngốc, hơn nữa nhìn hình dáng của bao cao su, là nhét ngoài cái hộp, nhìn vỏ hộp hình như vẫn chưa mở, bởi vì hộp giấy nhựa có dấu vết bị xé rách.



Không cần hỏi. Khẳng định là Minh Nguyên.



Chẳng trách cậu ta đến rồi nhẹ nhàng như mây trôi chuồn mất, hoá ra lưu lại một quả bom hẹn giờ, thế nên cậu đi tương đối yên tâm.



Đường Tiềm khẳng định cho rằng đây là cô và Minh Nguyên dùng qua. Dù sao Minh Nguyên cũng vừa đi.



" Em gần đây sao rồi?" Đường Tiềm hắng giọng hỏi một câu.



" ừm, vấn đề công việc sao, vẫn vậy không có gì thay đổi.".



" Vài ngày trước anh nghe cô giáo nói, cha em dạo này không khỏe, như thế nào?" Đường Tiềm lại hỏi.



" Mẹ em nói chuyện với anh vậy mà còn nhiều hơn em" Lệ Truyền Anh nói " Cha em lúc trẻ huyết áo cao, gần đây thân thể cũng không tốt vì vấn đề này, mẹ em cũng không nói cho em.".



" Con cái ở bên ngoài người mẹ vẫn luôn lo lắng mà, có thể mẹ em sợ em lo lắng mà " Đường Tiềm rất ôn hoà nói chuyện.



Lệ Truyền Anh gật đầu, cũng đúng, nếu mẹ đã không nói cho cô, cô cũng xem như không biết.



Có lúc con gái biết quá nhiều đối với cha mẹ mà nói cũng giống như một trọng trách.



Đây là lời nói dối của tình yêu mà.



Sau khi Đường Tiềm đi, Lệ Truyền Anh rửa bát, bắt đầu gửi tin nhắn cho Minh Nguyên, hỏi cậu ta vì sao để bao cao su ở trên ghế sofa nhà cô. Rốt cục là có mưu mô gì?.



" Đây không phải là cô nói sao? Thứ đồ này đặt trong nhà mà" Nguyên Minh trả lời.



Lệ Truyền Anh cắn chặt răng, được rồi, gậy ông đập lưng ông, đây chính là nhẹ nhàng như gió nhẹ mây trôi dọa người đàn ông khác chạy mất sao?



Đối diện với một hộp bao cao su đã mở, Đường Tiềm khẳng định cho rằng vừa nãy cô cùng người đàn ông khác có phát sinh quan hệ gì? Loại con gái như vậy, ai dám theo đuổi?


Trong lòng cô thấy rất kỳ lạ, sao lại hẹn đến nhà, hai người cũng không tính là rất thân quen.



Có điều người anh Đường Tiềm giới thiệu, chắc là không sai, có thể người ta bác sĩ Cố thật sự rất bận.



Lệ Truyền Anh dựa theo vị trí địa chỉ bác sĩ Cố cho cô đi, là một ngôi biệt thự đặc biệt xa hoa, ba tầng.



Lệ Truyền Anh trong lòng nghĩ, Bác sĩ Cố thật có tiền, cho dù ở tại nhà bạn bè, cũng rất có tiền.



Vừa vào cửa, Cô liền nghe thấy tiếng của một đám đàn ông nói chuyện, âm thanh cười lớn ha ha.



Lệ Truyền Anh nhìn vào bên trong nhìn thấy Cố Hành Cương, Cố Nhị, Miêu Doanh Đông, còn có ngồi nghiêng nhất là Minh Nguyên.



Cô nhăn mày, Bốn người đàn ông này tụ tập cùng nhau sao?



Cô lờ mờ nhớ ra, Cố Nhị trong bữa tiệc tối đầy tháng của con, đã từng gọi điện thoại, gọi anh là “anh trai”, còn có Đỗ Nhược và Trung Nghiên, nếu đoán không nhầm, Cố Hành Cương là anh cả của Cố Nhị.



Thoáng chốc cảm thấy thế giới này thật rất nhỏ.



Minh Nguyên trước tiên không biết chuyện Lệ Truyền Anh sẽ đến, nhìn thấy cô đến, vô cùng kinh ngạc.



Lệ Truyền Anh đi qua, nhìn Cố Hành Cương nói, “ Hóa ra là anh cả, em có mắt không biết thái sơn, cũng quên mua quà cho con của người Cố Trung Nghiên, người đừng trách cứ!”



Trong lòng Cố Nhị nghĩ, cô từ đâu biết những điều này?



Cố Hành Cương cũng nghĩ: Rất thông minh!



Minh Nguyên lại không nghĩ gì.



Lúc này Miêu Doanh Cửu đứng trên gác, nhìn thấy một màn này, hóa ra đây chính là Lệ Truyền Anh trong tin đồn.



Nữ tiến sĩ.



Có điều, từ lúc cô ta vào cửa, mắt không nhìn Cố Nhị.



Điều này làm Miêu Doanh Cửu yên tâm.



Cố Nhị ngồi trên ghế sofa, nìn thấy Tiểu Cửu ở trên gác, nhìn thẳng vào mắt cô.



Ánh mắt Tiểu Cửu chuyển sang một bên, cằn nhằn một câu “ xem anh cái dạng gì!”