Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 731 :
Ngày đăng: 03:40 19/04/20
Tắt máy thì cũng không gọi nữa, Lệ Truyền Anh làm salad trái cây cho Đường Tiềm.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, nội dung nói chuyện chủ yếu về thực nghiệm.
Nghe tiếng gõ cửa, Lệ Truyền Anh giật nẩy mình, trong lòng nghĩ, đừng nói là Minh Nguyên thấy cô tắt điện thoại nên đến gõ cửa chứ?
Mặc dù biết anh ta ở Venezuela, không có khả năng lớn như vậy, nhưng cũng không chừng anh ta có thể quay lại chứ?
Dù sao cả ngày anh ngồi máy bay giống như ăn cơm bữa.
Lệ Truyền Anh thậm chí không dám mở cửa, lo lắng thấp thỏm.
“Sao thế? Để hồn ở đâu vậy?” Đường Tiềm hỏi.
“Ờ, không có gì, nếu là đồng sự đến tìm, không phải tôi tiêu rồi sao?” Lệ Truyền Anh hỏi.
Nói xong cô đứng dậy đi mở cửa.
Trước cửa, Kim Manh đang đứng.
Lệ Truyền Anh thở phào nhẹ nhõm, vẫn tốt vẫn tốt.
“Đại tiểu thư, cậu tắt máy là ý gì? Cậu là một lãnh đạo của viện nghiên cứu tại sao lại tắt máy hả?” Kim Manh hỏi.
“Không muốn nhận điện thoại của người rảnh rỗi, đương nhiên tắt máy, vào đây! Tìm tớ có việc gì?” Lệ Truyền Anh nói rồi đi về ghế sofa.
“Tối hôm nay tìm cậu đi hát, “ca thần” như cậu không đi thì thiếu một tay rồi phải không? Chính là mấy người bạn học chung hồi du học bên Mỹ, buổi tối tập hợp lại, tớ tổ chức, tổ chức xong hết rồi mới gọi điện cho cậu, được lắm, cậu tắt máy——”Kim Manh đang nói thì nhìn thấy Đường Tiềm đang ngồi ở ghế sofa.
Chuyện của Đường Tiềm, Lệ Truyền Anh đã kể với Kim Manh, khi kể Kim Manh cũng đã nói, “vậy cậu và cái tên Minh Nguyên có mối quan hệ gì?”
“Không còn có quan hệ gì hết!”
Con người Kim Manh vô ý bất cẩn, không nghe được ẩn ý của Lệ Truyền Anh, ý là: trước đây có mối quan hệ!
Kim Manh nhìn thấy Đường Tiềm, đương nhiên cũng có sự chú ý: “Ngài Đường, nếu sớm biết anh ở đây tôi đã không đến rồi, làm phiền chuyện tốt của hai người. Con mắt Lệ Truyền Anh quả nhiên không tệ, cô ấy nói anh chính chắn điềm đạm, đẹp trai.”
Quả nhiên trên mặt Đường Tiềm nở một nụ cười ấm áp, “cô ấy nói tôi như vậy à?”
“Ừ, đúng vậy, còn nói anh——”Kim Manh đột nhiên quay sang Lệ Truyền Anh, “cậu khen quá nhiều rồi, có nhiều cái tớ thực sự quên rồi, hay cậu nhắc tớ được không?”
Thành công khi đá trái bóng sang cho Lệ Truyền Anh.
Lệ Truyền Anh trố mắt nhìn Kim Manh một cái, thật ra cô vốn dĩ không có khen Đường Tiềm ở trước mặt Kim Manh, Lệ Truyền Anh rất ít khi khen ai, chỉ nói rằng Đường Tiềm là một đối tượng kết hôn rất tốt, ổn định.
Bây giờ bảo cô đứng trước mặt anh ấy tiếp tục khen anh ấy, cô làm không được.
“Tối đi đâu hát vậy?” Lệ Truyền Anh hỏi.
“Đi chỗ bọn mình hay đi đó, tớ đã đặt chỗ xong rồi!” Kim Manh nói, “nơi mà một đứa luôn giành micro như cậu thích nhất, chỗ đó cũng rộng, khoảng bốn năm người, thêm hai người, đủ quẩy rồi.”
“Tiền, tại sao lại trả cho anh?” Minh Nguyên hỏi, hôm qua gọi điện là vì chuyện này.
“Không cần tiền hả, tôi dùng kỹ thuật của mình để đầu tư cổ phiếu, 40% cổ phần, 60% lợi nhuận. Đường Tiềm đối xử với tôi không tệ, anh ấy cũng yêu tôi, không để tôi bán nhà.” Sau đó Lệ Truyền Anh cười đắc ý.
Kiểu cười ngốc ngếch không có động cơ gì.
Minh Nguyên không nói gì, tình trường của anh so với Lệ Truyền Anh nhiều hơn rất nhiều, vì từ nhỏ anh đã lớn lên trong phong sương, trong lòng nghĩ Đường Tiềm chắc chắn đã thịt Lệ Truyền Anh rồi?
“Hôm qua anh bị rắn độc cắn rồi, cũng may không nghiêm trọng lắm, bây giờ đang ở bệnh viện.” Minh Nguyên trả lời.
Lệ Truyền Anh nhảy từ trên giường ngồi bật dậy cái “tưng”, “anh nói khoác cái gì vậy? Gặp rắn rồi, thì xem mình có gan to phải không? Nhưng rắn độc không có quen biết anh.”
“Em có cần đến Venezuela thăm anh không?” Minh Nguyên hỏi.
Lệ Truyền Anh suy nghĩ một hồi lâu, lịch trình gần đây của cô vô cùng kín lịch, không có thời gian.
Cô nghiêng đầu nhìn sang Kim Manh kế bên, “Tôi cử một người đến thăm anh, như thế nào?”
“Không được.” Minh Nguyên trả lời chắc như đinh đóng cột.
“Ai hả?” giọng người bên cạnh vang lên, làm Lệ Truyền Anh giật mình.
Lúc này mới thấy Kim Manh đã tỉnh rồi.
“Chờ chút tớ nói với cậu.” Nói rồi Lệ Truyền Anh tắt điện thoại của Minh Nguyên.
“Chính là cái người cậu nói rất đẹp trai đó, anh ta đang bị thương ở Venezuela, bảo tôi đi thăm anh ấy.” Lệ Truyền Anh nói.
“Giáo sư hả?”
“Uhm.”
“Tớ đi, tớ đi, Truyền Anh, tớ đi, tiền vé máy bay tớ tự trả!” Kim Manh giơ hai tay tán thành, mắt sáng rực.
Lệ Truyền Anh chuẩn bị thức dậy đánh răng rửa mặt.
Kim Manh cũng xuống giường theo, cả buổi cứ nói với Lệ Truyền Anh là Minh Nguyên đẹp trai như thế nào.
“Tuy nhiên, Truyền Anh, tướng ngủ của cậu thật sự khó coi, cũng không biết Đường Tiềm sao mà chịu nổi cậu.” Kim Manh thì thầm.
“Thế nào rồi?”
“Bụng của tớ hả, bị cậu đạp bể rồi!”
Lệ Truyền Anh khi đánh răng suy nghĩ rất lâu, vấn đề này chắc chắn Minh Nguyên có quyền phát ngôn nhất.
Giường ở nhà Đường Tiềm rất to, cho nên hôm đó cô và Đường Tiềm về căn bản mỗi người ngủ hai bên, nước giếng không phạm nước sông.
Giường ở nhà cô rất nhỏ, Minh Nguyên cũng đã ở nhà cô rồi, cô rất muốn biết, cô đá Minh Nguyên chưa?