Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 735 :
Ngày đăng: 03:40 19/04/20
Lệ Truyền Anh đẩy Minh Nguyên, ánh mắt oán hận nhìn anh.
Lúc vừa nãy cô bỏ kẹp tóc tháo xuống, đặt bên cạnh giường, bây giờ cô lập tức vứt kẹp tóc đi, kẹp tóc va vào chiếc bàn ở đối diện.
Đá quý là tương đối có cảm nhận, phát ra âm thanh vừa êm tai lại trong trẻo, âm thanh rơi xuống đất, âm thanh lăn lốc trên nền đá hoa đại lý.
“ Cậu vì sao khiến tôi làm dâm phụ?” Lệ Truyền Anh oán hận nói.
Minh Nguyên hai tay để trong túi, đứng ở đó, chưa kịp nói chuyện, Tạ Bạch liền tiến vào.
Bà từ bên ngoài nghe thấy tiếng động mới đi vào.
“ Sao vậy? Sao vậy?” Bà hỏi.
Vào phòng liền nhìn thấy trên miệng Lệ Truyền Anh đều là máu, quan tâm hỏi, “ Sao vậy?”
“ Không có gì, vừa nãy ăn bưởi, cắn rách miệng!” Môi dưới của Lệ Truyền Anh đau đến không dám nói sao
“ vậy sao, mẹ xem xem” Tạ Bạch đi qua, lấy một miếng giấy sạch, để Lệ Truyền Anh cẩn thận lau chùi.
Nhưng, máu lau sạch lại ra, lau vô ích.
Lúc Tạ Bạch đưa giấy cho Lệ Truyền Anh lau máu, Lệ Truyền Anh vẫn luôn oán hận nhìn trằm trằm Minh Nguyên, thỉnh thoảng sẽ lạnh lùng “ hí” một tiếng, rất đau.
Cô đối với cậu oán hận sâu sắc.
“ Con đây là ăn thế nào? Cắn nát một miếng vỏ!cắn triệt để.” Tạ Bạch nói.
Lệ Truyền Anh “ ừm” nói một tiếng, bị Tạ Bạch làm cho hơi ngẩng đầu lên.
Minh Nguyên vẫn luôn ở bên cạnh nhìn cô.
Cuối cùng cũng lau sạch cho Lệ Truyền Anh, Tạ Bạch nói “ Các con tiếp tục nói chuyện, mẹ đi ra bên ngoài trước!”
Quay người, nhìn thấy kẹp tóc đá quý ở đối diện rơi trên mặt đất, nói: “ Đồ quý như vậy,nói vứt liền vứt, Truyền Anh, tính cách của con đến lúc nào mới có thể sửa đổi?”
Nói xong, Tạ Bạch cầm lấy kẹp tóc đá quý đi ra bên ngoài, đại khái là muốn đi chữa lại.
“ Chích xác, nóng giận quá!” Minh Nguyên trả lời Tạ Bạch, mà lại là nói với Lệ Truyền Anh.
Lệ Truyền Anh hai tay ôm đầu gối, đầu đặt lên đầu gối, hơi nghiêng một bên, không nhìn Minh Nguyên.
Không có ai tặng cho ai, đương nhiên chính là cùng chung tất cả.
Cho nên, cô trước nay chưa có khái niệm bạn trai tặng quà cho bạn gái.
Không nghĩ nữa, về đến nhà. Lệ Truyền Anh và Kim Manh liền đi ngủ.
Ngày hôm sau
Ngày hôm sau, sáng sớm Lệ Truyền Anh đưa Kim Manh đến bệnh viện.
Hôm nay là thứ sáu, trường đại học sắp đến nghỉ cuối tuần rồi, cô hôm nay cũng không cần đi dạy thêm, cho nên cô đi công ty Đường Tiềm., tiếp tục đánh hạ cửa ải khó khăn lần trước.
Vốn dĩ từ bệnh viện đi ra, không cần đi con đường tối hôm qua nhưng cô lại nhớ nhung lại đi đến con đường tối hôm qua.
Xe dưới toà nhà đó dừng một chút, từ trong xe nghiêng đấu nhìn tập đoàn Minh Thị.
Buổi sáng nhìn tập đoàn Minh Thị dường như so với buổi tối càng thêm khí thế huy hoàng, người ở bên trong ra ra vào vào giống ở venezuela ngăn nắp trật tự.
Lệ Truyền Anh nhìn thấy, xe của Minh Nguyên từ một bên lái qua, lúc sắp chạy tới cổng lớn có một cô bé gái từ bên cạnh lao ra, cô bé là bóng lưng, Lệ Truyền Anh vừa rồi không chú ý có một người như thế, một lòng hướng sự chú ý vào Minh Nguyên.
Bây giờ xem ra, bóng lưng cô bé gái này rất cao gầy, đang nói chuyện với Minh Nguyên, Minh Nguyên cũng đang cười.
Minh Nguyên cười lên, rất ấm áp, rất ấm áp.
Khoé môi Lệ Truyền Anh lộ ra một tia cười nhẹ, liền đi.
Thật là trên thế giới này vốn dĩ không có việc gì khó mà chỉ có mình tự chuốc lấy phiền toái.
Lúc Lệ Truyền Anh đi qua cậu, vốn dĩ muốn chào hỏi một câu với cậu, nhưng xem cậu không có tâm tình nên trực tiếp đi thẳng đến văn phòng của mình.
Buổi trưa, Lệ Truyền Anh đi ăn cơm, có một chuyển phát nhanh gửi đến.
Lệ Truyền Anh không ở đó, là Đường Tiềm ký nhận.
Nhìn đóng gói, Đường Tiềm biết là do Minh Nguyên gửi đến cho nên sau khi nhân viên chuyển phát nhanh đi, anh ta mang đồ chuyển phát nhanh vào văn phòng của mình, bóc đồ ra, là một chiếc đồng hồ đặc biệt quý giá...patekphilipe dường như vẫn là loại rất đắt đó, mặt đồng hồ rất thích hợp với khí chất của Lệ Truyền Anh, cổ tay nhỏ bé của cô, đeo lên chắc rất đẹp.
Đường Tiềm cười lạnh, quả nhiên là thiếu gia đời thứ hai, theo đuổi người khác trước nay đều là tặng quà, nói trắng ra là thông tục vô cùng.
Anh nhét chiếc đồng hồ này vào ngăn kéo của mình.