Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 72 : Giúp anh ta suy nghĩ nhiều như vậy sao?

Ngày đăng: 03:32 19/04/20


Khương Thục Đồng không hiểu rõ, bước qua bến đó, vừa bước qua đó, thì bị anh ta một tay ôm lại, đang cọ xát trước ngực của Khương Thục Đồng.



"Cố có biết đàn ông không chịu nổi là thứ gì không?" Cố Minh Thành hỏi.



Khương Thục Đồng có chút bối rối, cứ tưởng hôm nay Cố Minh Thành Không có đến công ty, cô ta đương nhiên nghĩ rằng Cố Minh Thành không xem được bài viết đó.



Cô ta lắc đầu.



"Chuyện hôm nay, cô biết chắc tôi có thể xóa đi bài viết đó." Cố Minh Thành một lần nữa ngẩng đầu lên. Rất nghiêm túc nhìn Khương Thục Đồng.



Khương Thục Đồng cảm thấy chấn động, "Bài viết đó anh xem rồi sao?"



Lần trước bài viết do Lục Chí Khiêm đăng tải nói rằng Cố Minh Thành dụ dỗ Khương Thục Đồng, Cố Minh Thành nói anh ta không xem, Khương Thục Đồng đương nhiên nghĩ rằng anh ta đối với những tin tức nhỏ này không có hứng thú, hơn nữa hôm nay anh ta cũng không có trong công ty.



Cố Minh Thành gật đầu.



"Xóa bỏ đi và sự trả lời của tôi không giống nhau, xóa bỏ đi xem như trong lòng có tật giật mình, danh tiếng anh dụ dỗ vợ người ta sẽ không được thành lập, tôi không thể như vậy. Thì trả lời tin đó, cho mọi người biết được sự thật của chuyện này."



"Không tiết bản thân như vậy, có đáng không?" Anh ta lại hỏi Khương Thục Đồng.



"Không nghĩ nhiều như vậy."



"Phụ nũ thích người đàn ông chu đáo, đàn ông sao lại không thích phụ nữ chú đáo chứ, có được phụ nữ như thế này, là hạnh phúc của tôi." Tiếp đó anh ta ôm lại Khương Thục Đồng.



Khương Thục Đồng cảm thấy, hôm nay cô ta chỉ là đăng tải một bài viết thôi, không ngờ Cố Minh Thành lại có nhiều cảm xúc như vậy, cảm thấy anh ta có chút làm hơi quá rồi đó.



Khi đêm đến, Cố Minh Thành quan hệ với Khương Thục Đồng đặc biệt dịu dàng, dưới cách nói chuyện nhẹ nhàng và cố hết sức dỗ dành, khương Thục Đồng đã ngủ say xưa.



Sáng mai khi đến công ty, nhìn thấy người trong công ty đều cười hí hí với Khương Thục Đồng, trực giác của Khương Thục Đồng cảm thấy không ổn cho lắm, thái độ này không giống như thái độ đối với người được miêu tả trong bài viết đó.



Vừa bước vào phòng thiết kế, Tiết Lan cũng nhìn Khương Thục Đồng cười, Khương Thục Đồng cảm thấy hiếu kỳ, ngồi xuống thì nhắn wechat cho Tiết Lan:Vì sao mọi người trong công ty đều nhìn tôi cười vậy?



"Đi xem bài viết đó đi."




"Tôi không cố ý, vì Đặng Hiển Vũ là một người trẻ tuổi rất có tương lai, con người cũng rất tốt, tôi không muốn - -" Khương Thục Đồng hiện nay phát hiện, giữa cô ta và Cố Minh Thành có một khoảng cách không giống nhau.



Anh ta không hiểu cô ta, cô ta cũng không hiểu anh ta.



"Cô nghĩ tôi làm quá tàn nhẫn hay sao? Không có tình người sao?" Cố Minh Thành nhìn thẳng vào đôi mắt của Khương Thục Đồng, lại hỏi một câu.



Rất lâu sao, Khương Thục Đồng gật đầu, thực sự - - Quá tàn nhẫn.



"Minh - -" Khương Thục Đồng đang muốn nói một số lời khuyên phục anh ta, không ngờ đến, Cố Minh Thành đã hôn bừa bãi trên cổ của Khương Thục Đồng, cái hôn đó rất hoang dã, mang theo chút không bình tĩnh và không có lý trí, giống như Khương Thục Đồng là người không thể cản trợ anh ta vậy, trong truyện tình cảm cũng không cản trở được, anh ta chỉ có thể thông qua giày vò trên người cô ta, để chinh phục cô ta.



"Ừm, Minh Thành, anh nghe tôi nói - -" Khương Thục Đồng đang muốn nói, đôi môi đã bị Cố Minh Thành khóa lại.



Anh ta đã cởi đi quần áo của Khương Thục Đồng, mạnh mẽ đẩy vào.



"Không được, Minh Thành - -, Tôi chỉ cảm thấy anh ta còn trẻ, tương lai vô hạn, bị anh hủy đi tương lai, Không - - Không tốt - -" Sự đụng chạm phía sau, khiến một câu nói hoàn chỉnh Khương Thục Đồng cũng không nói ra được, cứ bị ngắt đoạn.



"Giúp anh ta suy nghĩ nhiều vậy sao?"



Cảm giác Cố Mình Thành cho cô ta là, cô ta càng cầu xin, anh ta càng quyết liệt muốn cô ta, đợi khi Khương Thục Đồng chặt chẽ cắn môi lại, một câu cũng không nói.



Cuối cùng, Cố Minh Thành đã cởi ra quần lót đã dính tinh dịch của Khương Thục Đồng, quăng xuống sàn nhà.



Khương Thục Đồng cảm thấy đây là sự sỉ nhục triệt để anh ta đã mang lại cho bản thân, vì cô ta đã giúp người đàn ông đó cầu xin, cho nên cô ta phải nhận được sự đối đãi như thế này, nhưng những lời cô ta nói đều là sự thật.



Cố Minh Thành đã đầy cửa rời đi.



Khương Thục Đồng cảm thấy, anh ta rất nhỏ mọn, đặc biệt đối với chuyện liên quan đến người đàn ông khác.



Khương Thục Đồng ngồi trên ghế sofa, đã nghiêm túc nghĩ lại chuyện giữa cô ta và Cố Minh Thành, cô ta phát hiện, trái tim của cô ta và Cố Mình Thành luôn thắt chặt lại chưa từng mở ra, chưa từng nghiêm túc trao đổi qua.



Cô ta muốn từ từ bàn lại với Cố Minh Thành.