Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 76 : Đâu phải chưa thấy qua
Ngày đăng: 03:32 19/04/20
Cố Minh Thành giống như không nhìn thấy Khương Thục Đồng vậy, chỉ lo từ cánh cửa bên kia bước ra, Mạc đại Sư nhìn thấy Khương Thục Đồng, giống như có chut áy náy trong lòng vậy, khách sáo nói, "Thục Đồng đó sao, không ngờ lại gặp được cô ở đây."
Khương Thục Đồng "Ừ" mấy tiếng, ánh mắt nhìn qua người đó, cái bóng của anh ta biến mất trong màng đêm.
Khương Thục Đồng hôm nay, cách ăn mặc đã khác với xưa rất nhiều.
Trước đây dù cho cô ta ăn mặc giống công sở đi nữa, cũng mang theo phong cách của các bà vợ giàu sang, có thể do chưa thay đổi được, nhưng mà hiện nay, sau khi đã mở cửa hàng bán quần áo, cách ăn mặc của bản thân cũng được nâng cao, mặc trên người một bộ trang phục công sở màu đen, mái tóc thẳng đen bóng, dưới chân tóc có chút dợn sóng, trang điểm nhẹ, son môi dưỡng ẩm, vô cùng quyến rũ, lại mang theo chút khí chất của nhà kinh doanh nữ.
Không có gì khác với xưa, chỉ là Khương Thục Đồng trên một mặt nào đó đã thay đổi, cụ thể là chỗ nào lại nói không ra.
Đối với chuyện chia tay, Khương Thục Đồng không phải không nghĩ qua có chỗ nào không ổn, cô ta cảm thấy Cố Minh Thành trả lời quá đơn giản, gì cũng không hỏi, có phải anh ta đã hiểu lầm gì rồi không? Nhưng cũng không cứu vãng được nữa, cũng đã chia tay rồi, hơn nữa, Khương Thục Đồng cũng không thể chấp nhận chuyện trở thành vật thế thân của người khác.
Cô ta về đến nhà, đang muốn sắp xếp phương án thiết kế của ngày hôm nay, gửi qua nêm Hải Thành.
Khi sắp xếp phương án, trong đầu không ngừng hiện lên gương mặt của Cố Minh Thành, Khương Thục Đồng cảm thấy anh ta rất xa lạ, trước kia bên nhau, anh ta cười và làm những cử chỉ thân mật với mình, y như con người đó không phải con người thật của Cố Minh Thành, chỉ có lạnh nhạt, mới là người thật của anh ta.
Sáng mai là thứ bảy, Khương Thục Đồng đã đến cửa hàng.
Từ Mậu Thận là Chủ tịch bên Hải Thành, luôn định kỳ đi kiểm tra các cửa hàng, cửa hàng của Khương Thục Đồng là một trong số ít tại Thượng Hải, anh ta cũng thường xuyên đến đây, dù sao trước đây hai người đã quen biết mà.
Lần này biết được Cố Minh Thành đến Thượng Hải tham dự hội nghị, hai người liền hẹn với nhau đến đây.
"Cuộc hợp kết thúc rồi sao?" Từ Mậu Thận hỏi.
"Ừ." Cố Minh Thành xoa trên tráng, bộ dạng rất mệt mõi.
"Cùng tôi đi kiểm tra của hàng đi, dù sao hôm nay anh ở Thượng Hải cũng rất rãnh rỗi." Từ Mậu Thận đề nghị.
"Đi đâu?" Cố Minh Thành lạnh lùng nói.
Cố Minh Thành luôn là một người quen thanh tịnh, nếu như nói trước đây còn có chút nụ cười, hiện nay đến một chút ít cũng không có.
"Cửa hàng bên Thượng Hải không nhiều, anh đi cùng tôi đi."
Là do anh ta quá giàu có hay dễ quên.
Nếu như anh ta cũng không nhớ rồi, bên Khương Thục Đồng lại trả lời:Vậy không làm phiền anh nữa.
"Giống như gần bên Tịnh An Tự." Đột nhiên lại trả lời.
Khương Thục Đồng hít một hơi lạnh, bên Tịnh An Tự, không chỉ tất đất tất vàng, cửa tiệm lại lớn như vậy, tiền thuê nhà cô ta nhất định - -
Đến nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Khương Thục Đồng không trả lời, trong lòng nghĩ nhiều nhất thì không làm, mang những quần áo này trả lại về kho, không cần tìm cửa hàng nữa.
"Đêm nay đến khách sạn tìm tôi." Cố Minh Thành lại nói.
Khương Thục Đồng đang muốn từ chối, muốn gọi cho Cố Minh Thành, nhưng điện thoại của anh ta đã khóa máy.
Cô ta đã quyết định, đi thì đi, không thành công cũng không mất mát gì.
Tối đó, Khương Thục Đồng đến đó, tâm trạng vô cùng khẩn trương.
Gõ cửa.
Một tiếng quen thuộc "Vào đi", y như thời gian đã quay trở lại khi cô ta còn làm việc tại "Minh Thành", khi đó, cô ta thường đến phòng làm việc của anh ta.
Y như móng tay nhỏ nhọn của ai đó đã đâm vào trái tim của Khương Thục Đồng, cào đến đã có một mảnh máu thịt mơ hồ, trong lòng Khương Thục Đồng cảm thấy đau.
Khi cô ta bước vào trong, nhìn thấy Cố Minh Thành đang thắt lại dây nịt của áo ngủ, Khương Thục Đồng cảm thấy bản thân đến đây quá đột ngột, đã nhanh chóng nhìn sang hướng khác.
Người đó cúi đầu, có vẻ như toàn bộ động tác của Khương Thục Đồng anh ta cũng nhìn vào trong lòng: "Đâu phải chưa nhìn qua, còn ở đó trang trọng cẩn thận gì nữa?"
Khương Thục Đồng một trận đỏ mặt.