Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 83 : Minh nhật cách sơn bạc

Ngày đăng: 03:32 19/04/20


Người môi giới nói, người đó đã nhắm trúng nơi đây có một trường học, là một trường quốc tế, cho nên muốn mua căn biệt thự này.



Khương Thục Đồng mới nhớ ra, đúng là gần căn biệt thự có một trường quốc tế, nhưng mà học phí khá cao, người bình thường không dám suy nghĩ, có thể xem như khu vực gần trường, Khương Thục Đồng không có con, cho nên, cũng không chú ý đến.



Người đến làm thủ tục là người làm thay cho chủ mới, còn lại là thủ tục của môi giới, cho nên Khương Thục Đồng trực tiếp lấy được tiền cũng không nhìn thấy người mua là người như thế nào.



Một triệu là một số tiền lớn, mười hai triệu càng là số tiền khủng, trong lòng Khương Thục Đồng cảm thấy không thực tế cho lắm, đã nhanh chóng đi tìm Cố Minh Thành, muốn mang số tiền đó trả cho anh ta. Cô ta không có đến công ty, sợ gặp được đồng nghiệp cũ cảm thấy ngại, mà là hẹn anh ta ra ngoài, trong một quán cà phê.



Khương Thục Đồng cẩn thận mang tiền mà Lục Chí Khiêm nợ của anh ta, cộng thêm số tiền nợ của bản thân, cũng đã cẩn Thành tính lại, số tiền trên chi phiếu, không thiếu một đồng nào hết, trong tay cô ta đã bưng ly cà phê, đợi Cố Minh Thành đến.



Trước đó cô ta không nói với Cô Mình Thành hẹn anh ta đến làm gì.



Sau khi Cố Minh Thành bước vào, cô ta y như sợ rằng tờ chi phiếu trong tay sẽ bay đi mất vậy, liền nhanh chóng đẩy đến trước mặt của Cố Mình Thành, "Cố Tổng, tôi đã bán đi căn biệt thự, tiền Lục Chí Khiêm nợ anh, tiền tôi nợ anh, cũng ở hết bên trong."



Cố Minh Thành cúi đầu nhìn tờ chi phiếu, tổng cộng sáu triệu.



Những chữ số Khương Thục Đồng cũng ghi rất cẩn thận, sợ sẽ viết sai.



Cố Minh Thành nhìn vào tờ chi phiêu, Khương Thục Đồng cúi đầu, thở phào một hơi, loại cảm giác nhẹ như bay khi không còn nợ nần, y như đã hạ xuống gánh nặng ngàn ký vậy, cảm thấy ánh sáng vô cùng ấm áp, cả người đặc biệt nhẹ nhàng.



Đúng là vô cùng tốt đẹp.



Ánh mắt của Cố Minh Thành ngước lên, nhìn Khương Thục Đồng đang cúi đầu, "Than gì chứ?"



Khương Thục Đồng không ngờ anh ta lại nghe được, chỉ cười cười, "Trả hết toàn bộ nợ nần, trong lòng đương nhiên vui rồi, lần này tôi đi, sẽ không còn bận tâm gì nữa."



"Không - - Bận - - Tâm sao?" Cố Minh Thành từng chữ nói.



"Ừ." Khương Thục Đồng vui vẻ trả lời.



"Sao cô biết được Thư Yểu vậy?" Cố Minh Thành biểu hiện không muốn tiếp tục vấn đề này nữa, đã hỏi một cái vần đề mà anh ta không biết.



"Là - -" Khương Thục Đồng vẫn chưa nói ra "Là ai của - -", điện thoại lại reo lên, chuông reo vô cùng gấp.




"Vậy thì tốt rồi, xem như họ cũng không dám làm khó cô." Cố Minh Thành lại nói thêm một câu.



Khương Thục Đồng càng cảm thấy kỳ lạ.



Sau khi cúp máy, Khương Thục Đồng đã hỏi nhân viên quản lý đó, "Các anh đối với các người thuê nhà đều rất hung hăng sao?"



Nhân viên bên quản lý tòa nhà đó chỉ là nhân viên tạm thời, lén lén nói với Khương Thục Đồng, "Người thuê nhà không phải chủ nhà, ngang ngược vẫn có mà, ví dụ như có người không nộp được tiền thuê nhà, chúng tôi sẽ giúp chủ thuê nhà đó tìm họ tính sổ, nhưng mà, Cố Tổng là khách hàng VIP của chúng tôi, cho nên, Khương tiểu thư, mọi thứ sẽ dễ nói chuyện."



Nói đến Khương Thục Đồng có chút sửng sờ.



VIP chẳng lẽ chính là ý đóng nhiều tiền hơn sao?



Xem như sự nghèo khó đã hạn chế sức tưởng tượng của Khương Thục Đồng, cô ta không thể nghĩ ra khách hàng VIP này là khái niệm gì nữa.



Một sóng gió đã qua đi, giống như Lục Chí Khiếm luôn bận việc bên công trình vậy, không có đến quấy rối Khương Thục Đồng, Khương Thục Đồng như cám ơn trời đất.



Một tuần sau, Niếp Thanh Thanh đến Thượng Hải công tác, cũng không phải là công tác đâu, thực sự là đến học tập, sau khi học xong, cô ta có thể thăng tiến một bật, quan hệ của cô ta và Khương Thục Đồng xưa nay cũng rất tốt, đương nhiên sẽ đến tìm khương Thục Đồng.



Nói lại chuyện lần trước trong đơn vị, Khương Thục Đồng cũng cảm thấy ngạc nhiên, cô ta quả nhiên là chị em ruột với Niếp Doanh Doanh.



"Haizz, từ nhỏ đã chia ra rồi, cô ta theo ba tôi, tôi thì theo mẹ, ba tôi lại thích lập công, tập đoàn đó của ông ta, tôi xem vào đã có nguy hiểm, mẹ tôi là một bác sĩ, là một người rất thật thà và bình thường, quan niệm của hai người không giống nhau, cho nên mạnh ai nấy đi phân chia con đường, tôi và chị tôi không qua lại nhiều, chỉ khi có ngày lễ mới tụ hợp lại thôi." Niếp Thành Thanh bưng một ly trà sữa.



Xưa kia, lại không nghĩ đến sẽ mang chuyện trong lòng nói với Khương Thục Đồng, nhưng mà hiện nay, có thể vị trí của hai người đã thay đổi, cũng không còn liên quan đến công việc nữa, đã biến thành một đôi bạn thân rất tốt.



Không biết có phải do Khương Thục Đồng cố tình nhắc đến, hay là hôm đó Niếp Thanh Thanh nhìn thấy thái độ của Cố Minh Thành đối với Khương Thục Đồng, cô ta cũng tình cờ nhắc đến hôn ước ba năm trước giữa Cố Minh Thành và Niếp Doanh Doanh.



Cái này, Khương Thục Đồng lại cảm thấy có hứng thú.



Nhưng mà Niếp Thanh Thanh đối với chuyện năm đó lại không nhớ rõ cho lắm, chỉ nhớ là năm đó chị gái từ nước ngoài lưu học về, liền theo đuổi Cố Minh Thành, hơn nữa đã dùng sức mạnh tập đoàn của ba để đè ép Cố Minh Thành, nhưng mà do Niếp Doanh Doanh không lượng sức mình, cứ nghĩ là tập đoàn Thịnh Khôn lại có thể chống đối với tập đoàn Minh Thành.



Ai ngờ được, cô ta tự tìm đến sỉ nhục mà thôi.