Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 85 : Người đàn ông, chịu trách nhiệm

Ngày đăng: 03:32 19/04/20


Tài xế cũng ngây người luôn, loại thời tiết này, xe ít khi chạy ngang qua đường cao tốc, dù cho có chạy ngang đi nữa, đều rất vội vàng, bản thân cũng lo không xong, đừng nói đến là sẽ có người dừng lại giúp đỡ.



Từ Mậu Thận đang gọi điện thoại báo cứu hộ, trước đây chỉ cần là hàng của Khương Thục Đồng, anh ta đều quan tâm hơn, hôm nay anh ta đang hợp, không có thời gian, chỉ là có duy nhất lần này thôi, thì đã xảy ra chuyện như thế này.



Từ Mậu Thận tinh thần gấp ráp gọi xong điện thoại, mới nhìn thấy Cố Minh Thành đã không còn ở đây nữa.



Từ Mậu Thận đã suy nghĩ rất lâu rất lâu, mới biết được Cố Minh Thành đã đi đâu, anh ra dẫn theo Từ Tranh Dương, mặc cho mưa lớn và có khả năng phá vỡ cành, cũng bước theo ra ngoài.



Hiện nay Khương Thục Đồng chỉ vừa đến xe đến dốc của đường cao tốc, tài xế gọi cho cô ta, nói là xe hư rồi, không tìm được cứu hộ.



Khương Thục Đồng nhìn thấy nhũng thùng giấy đang dầm dưới mưa, thấp thoáng Khương Thục Đồng đã nổi nóng, nhũng người này khờ hay sao? Cũng không suy nghĩ thêm hàng này bao nhiêu tiền chứ? Cứ để ở ngoài như vậy sao?



Nhìn thấy bộ dạng ngây người mà khờ khờ của tài xế, trái tim của Khương Thục Đồng như muốn chết đi vậy, đây là toàn bộ gia tài của cô ta đó.



Trên tay cô ta cầm một cây dù, đang đứng trong mưa lớn, đang gọi điện thoại, nhưng gọi mãi cũng không gọi được, cô ta cũng muốn cãn lại những chiếc xe chạy ngang qua, nhưng mà không có một xe nào chịu dừng lại hết.



Đây mới đúng là gọi trời trời không nghe, gọi địa địa bất linh.



Đúng lúc đó, điện thoại của Khương Thục Đông reo lên, cũng lúc nào rồi, không biết ai tìm cô ta nữa.



Khi nhìn thấy trên điện thoại hiển thị là Cố Minh Thành, cô ta vẫn đang sửng sờ.



Rất lạnh, mưa lớn, cô ta run lẫy lấy điện thoại lên.



"Cô kéo lại tôi vào danh bạ, gửi cho tôi vị trí của cô." Câu nói này của Cố Minh Thành, khiến Khương Thich Đồng không hiểu cho lắm.



"Hả? Nói gì vậy?" Trong mưa gió, âm thanh nói chuyện của cô ta rất lớn tiếng, mang theo chút giọng muốn khóc.



Cố Minh Thành đã nghe được tiếng mưa ào ào bên cạnh cô ta và chút động thái không ổn định, gió thổi lên khiến giọng nói của cô ta có chút ngắt đoạn, nghe không rõ cho lắm.



"Wechat đó, không phải cô đã kéo tôi vào danh sách đen hay sao? Kéo tôi vào lại danh bạ, gửi cho tôi vị trí của cô." Giọng nói của Cố Minh Thành, luôn mang theo một sức mạnh trầm ấm.



Khiến cho trái tim không ổn định của Khương Thục Đồng hiện nay đã ổn định trở lại, giống như mỗi lần khi xảy ra chuyện, Cố Minh Thành cũng có thể khiến cho trái tim của cô ta ổn định trở lại.




Khương Thục Đồng từ lúc đầu lớn tiếng la lên đến sau này thở gấp rút, nhìn vào anh ta.



Thân nhiệt trên người của anh ta, thông qua sự tiếp xúc, đã lan tỏa đến người cô ta, Khương Thục Đồng cảm thấy, trong đêm mưa này, vô cùng vô cùng ấm ấp.



Ngón tay cái của Cố Minh Thành quẹt qua đôi môi của Khương Thục Đồng.



Toàn thân của Khương Thục Đồng như bị chạm điện vậy, ngây người ra nhìn Cố Minh Thành.



Rất lâu sau, Cố Minh Thành chặt chẽ nhắm lại đôi mắt, nằm ngửa bên cạnh Khương Thục Đồng, cánh tay mạnh khỏe của anh ta ôm lại Khương Thục Đồng, nói, "Ngủ đi."



Khương Thục Đồng cứ tưởng sẽ xảy ra chuyện gì nữa, nhưng mà cuối cùng cũng không có.



Dựa vào thân thể cường tráng của anh ta, đêm nay Khương Thục Đồng quả nhiên ngủ được một giấc ngon lành, sáng mai, khi cô ta tỉnh dậy đã là mười một giờ rồi, mới nhìn thấy người đó đã không còn ở đây, trong lòng Khương Thục Đồng quả nhiên có chút thất vọng.



Duyên tận tình hết, nghĩ rằng đêm qua chắc anh ta cũng nghĩ được câu nói này, mới khắc chế sự ham muốn đối với phụ nữ trong lòng, vì cô ta sớm đã không còn là người của anh ta nữa.



Anh ta biết được, cô ta cũng biết.



Khương Thục Đồng cười chua xót, liền chỉnh trang lại quần áo, làm gọn lại bản thân, ra hỏi nhân viên bên ngoài, khi sáng nay đến đây, có nhìn thấy một người đàn ông vừa cao to vừa đẹp trai bước ra ngoài không.



Nhân viên nhìn thấy trong kho hàng đã chất đầy rất nhiều hàng, cũng biết được đêm qua Khương Thục Đồng đã xảy ra rất nhiều chuyện, cho nên, sáng hôm nay nhìn thấy cô ta vẫn ngủ trong phòng làm việc, đều rất thông cảm không có gọi cô ta dậy.



"Ờ, quả nhiên còn có một người rất cao rất đẹp trai từ nơi này bước ra sao? Đêm hôm qua hai người ở đây sao? Ngủ trong phòng làm việc sao? Chỉ có một chiếc giường sao? Có tình trạng đó." Nhân viên đang nói đùa với Khương Thục Đồng.



Khương Thục Đồng cảm thấy có chút khó xử, nhân viên là mười giờ đến làm việc, xem ra trước mười giờ anh ta đã đi rồi.



Hôm qua chỉ ngủ được có bốn năm tiếng, hôm nay lại đi sớm như vậy, từ Hải Thành lái xe đến Thượng Hải, cũng phải mấy tiếng đồng hồ đó, không biết có mệt không nữa, hy vọng anh ta không xảy ra chuyện gì.



Vì suy nghĩ đến Cố Minh Thành đang lái xe, cho nên, Khương Thục Đồng không có gọi cho anh ta, sợ anh ta phân tâm, mà bản thân cô ta, sáng nay cũng đã làm hết một buổi chiều.



Ba giờ chiều, suy nghĩ đến giờ này chắc Cố Minh Thành đã đến Hải Thành, cô ta mới gọi điện thoại qua đó.