Resident Evil 4 – Thế Giới Ngầm
Chương 5 :
Ngày đăng: 09:30 18/04/20
Dịch giả: meomuntiteo, Spidey, nhoccon, D-GENERATION-X, Caster, :::Password:::, usuyu, Lostsoul, Lioncoeur, zZbapcaiZz, JediDarkLord
Jey Reston đang rất hài lòng. Thật sự hắn vẫn luôn tỏ ra vui vẻ từ bao lâu nay, và nếu hắn có cảm thấy thật tuyệt khi được trở lại nơi đây, đó là vì hắn đã từng làm việc này nhiều năm trước.
“Quản lý những nhân viên, những loại người có bàn tay bẩn thỉu. Đôn đốc mọi chuyện và chứng kiến kết quả ló dạng, và là một phần của tiến trình hoạt động. Không còn là một cái bóng, không còn là thứ bóng tối vô danh đáng sợ...”
Nghĩ tới những chuyện đó làm hắn cảm thấy mạnh mẽ và hồi sinh trở lại; đã năm mươi tuổi, nhưng hắn vẫn tự coi mình chỉ mới trung niên, có điều công việc dưới lòng đất ít nhiều gì cũng khiến hắn cảm thấy gánh nặng tuổi tác.
Reston ngồi trong phòng điều khiển, trung tâm của cái gọi là Planet, hai bàn tay đặt sau đầu và tập trung vào dãy màn hình phía trước. Trên một màn ảnh, một người đàn ông trong bộ áo liền quần đang làm việc với những tán cây trong khu Một, đang phủ thêm một lớp vỏ xanh cho chúng. Hình như đây là Tom, thuộc nhóm xây dựng, nhưng tên gã là gì cũng không quan trọng. Quan trọng là Tom đang sơn những cái cây theo lệnh của Reston, sau khi hắn đã đích thân chỉ thị hồi sáng.
Trên màn ảnh khác, Kelly McMalus đang hiệu chỉnh lại bộ điều khiển nhiệt độ sa mạc, cũng theo lệnh Reston. McMalus là người chịu trách nhiệm quản lý nhánh Scorp, ít nhất cho tới khi có người khác thay thế; mọi nhân sự trong Planet đều chỉ là tạm thời, đấy là một trong những chính sách mới của bộ phận White nhằm tránh sự phá hoại. Một khi mọi thứ đã được kích hoạt và vận hành, chín kỹ thuật viên cùng với nửa tá những nhà nghiên cứu ”sơ bộ” – hay nói đúng hơn là những người giám sát các mẫu vật, mặc dù hắn chưa từng gọi thẳng họ như vậy – sẽ bị luân chuyển.
Planet. Khu nghiên cứu này thật ra là một "Môi trường thử nghiệm vũ khí sinh học," nhưng Reston nghĩ gọi bằng Planet thì hay hơn. Không biết có ai nghĩ đến cái tên này chưa, nó vốn là một ý tưởng hắn nảy ra trong một buổi sáng, thật ngắn gọn và cô đọng. Ám chỉ đến vùng thử nghiệm bằng cụm từ Planet mỗi khi ra lệnh cập nhật cho nhóm chính, điều đó khiến hắn thấy mình thật sự là một phần của tiến trình.
Reston lại thở ra, rờ tay vào khối vuông ở túi trong khi thang máy đang lướt nhẹ lên trên. Hắn có mật mã; nên nếu hệ thống có bị sụp đổ, hắn chỉ việc gọi một lập trình viên mới là xong. Sẽ bị đình trệ, nhưng không đến mức thảm họa. Giống như thảm họa ở thành phố Raccoon – và còn nhiều lý do nữa khiến hắn muốn mọi thứ trôi chảy với Planet.
“Chúng tôi cần nó. Sau những thứ hồi mùa hè, vụ rò rỉ, sự can thiệp của S.T.A.R.S. và mất Birkin... Ta cần có nó.”
Đó là một quyết định đã được nhất trí, và người của Reston đã vào Raccoon để lấy đi G-Virus của Birkin - một hành động dẫn tới hậu quả nghiêm trọng: mất đi nhà khoa học hàng đầu cùng với tổn thất hàng tỉ đô la thiết bị và nhân lực. Tất nhiên nó không phải lỗi của hắn, không ai khiển trách hắn cả - có điều đó là một mùa hè tồi tệ cho tất cả họ, nên việc khu thử nghiệm này được gầy dựng và vận hành đã xoa dịu đáng kể mọi chuyện.
Reston nghĩ lại những điều Trent đã nói, trước khi hắn đến Planet – rằng một khi những người lãnh đạo còn đó thì chẳng có gì phải lo lắng. Một lời khuyên có tính chất xoa dịu chung chung, nhưng khi thốt ra từ miệng Trent thì nghe hết sức nghiêm túc. Thật buồn cười; họ đã cho Trent vào hội đồng với mục đích để ông ta làm kẻ gánh rắc rối, thế mà chưa đầy sáu tháng, ông ta đã trở thành một thành viên được ngưỡng mộ trong hội. Không gì có thể làm Trent bối rối được, quả là một tay rắn rỏi; họ thật may mắn khi có ông ta, đặc biệt khi công việc gần đây của họ rất không may mắn.
Thang máy đã dừng, Reston sửa vai ngay ngắn, chuẩn bị chuyển giao kết quả công việc của Cole – nghĩ tới việc làm anh ta giật mình khiến hắn lại mỉm cười, mọi lo âu biến đi trong khoảnh khắc.
“Chỉ là giai cấp công nhân thôi”, hắn nghĩ vui, và bước ra ngoài để vào việc.