Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều
Chương 1197 : Chúng ta đi chế tạo đời sau
Ngày đăng: 11:43 30/04/20
Editor: Xẩm Xẩm
Ngày hôm qua Cố Tương và Tần Viễn Chu cùng trở về thành phố B, không biết kết quả thế nào.
Lúc nghỉ trưa, Tiếu Nhiễm lo lắng gửi tin nhắn cho Cố Tương: “Chị Cố Tương, hai bác Tần có làm khó chị không?”
Cố Tương cách một hồi mới trả lời: Tần Viễn Chu giải quyết hết rồi.
Tiếu Nhiễm: (mặt cười) em rể rất lợi hại.
Cố Tương: Chị mới phát hiện anh ấy là sói đội lốt cừu phúc hắc vô cùng.
Tiếu Nhiễm: Chỉ cần ở trước mặt chị là con dê là được. Cần gì quan tâm anh ấy phúc hắc ở trước mặt người khác như thế nào.
Cố Tương: (che miệng cười trộm) coi như nghe lời.
Tiếu Nhiễm: (cười to) chị lãi rồi.
Cố Tương: Không nói nữa. Chị đang ở cùng bà bà tương lai nghĩ danh sách mời khách.
Tiếu Nhiễm: Chúc mừng, 88
Thu lại điện thoại, Tiếu Nhiễm nhẹ nhàng thở ra.
Hôn sự của Cố Tương vẫn làm phiền lòng bà nội. Vốn tưởng rằng sau khi cô cố chấp muốn sống độc thân thì giờ có thể kết hôn. Không nghĩ tới tình cảm phát triển nhanh chóng như thế.
Quả thực là giống như ngồi tên lửa.
Mới vừa nghe nói cô có bạn trai, này mà đã bắt đầu chuẩn bị hôn lễ rồi.
“Anh Cố Nhiên chắc sẽ không nổi giận chứ?” Tiếu Nhiễm nửa đùa nửa thật nhìn Vương Giai Tuệ.
“Cậu nói cái gì?” Vương Giai Tuệ thẹn thùng sẵng giọng.
“Mình chiếm mất thời gian của anh ấy.” Tiếu Nhiễm thấp giọng cười nói.
“Anh ấy... trực đêm.” Vương Giai Tuệ đỏ mặt nói xong, liền chạy về chỗ ngồi của mình.
Tiếu Nhiễm cười quay đầu, nhăn mặt với Vương Giai Tuệ.
Vương Giai Tuệ đỏ mặt nằm sấp xuống, xấu hổ khi nhìn Tiếu Nhiễm.
Vẻ mặt Ninh Hạo phức tạp quay đầu nhìn thoáng qua Vương Giai Tuệ.
Cô và Cố Nhiên ở bên cạnh nhau rồi hả?
Thật tốt...
Đột nhiên Ninh Hạo cảm thấy ngực đau đớn.
“Lớp trưởng, ba kiếm khách chúng mình chỉ còn lại mình cậu cô đơn, chừng nào thì cậu cũng nên tìm một người bạn gái đi?” Tiếu Nhiễm cười khẽ hỏi.
Ninh Hạo là người đàn ông tốt, nên có một người phụ nữ tốt sẽ thương anh.
“Mình...” Đôi mắt xinh đẹp của Ninh Hạo mở to tràn ngập cô đơn: “Không vội, thi vào trường đại học căng thẳng như vậy, đâu có rảnh nghĩ đến cái đó.”
Nói xong, Ninh Hạo liền mở sách bài tập ra, bắt đầu làm bài.
“Cũng đúng, thi vào đại học là ưu tiên số một.” Tiếu Nhiễm cổ vũ nói: “Cố lên, cậu nhất định sẽ thi đỗ đại học Q.”
“Cậu thì sao?” Ninh Hạo ngẩng đầu lên, thật sự hỏi han.
“Mình cảm thấy trình độ này của mình thì không nên nằm mơ.” Tiếu Nhiễm cảm thấy chỉ có mình tự hiểu, cười nói.
Cố Mạc để cô vào đại học F, cô cũng không muốn cách anh quá xa, cho nên cô cũng không suy nghĩ đến đại học Q nữa.