Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều
Chương 530 : Kinh hỉ sau cùng
Ngày đăng: 11:34 30/04/20
Editor: Chi Misaki
Tiếu Nhiễm sức cùng lực kiệt nằm ở trên giường, u oán trừng mắt nhìn Cố Mạc xuất hiện ở cửa phòng tắm, giống như hận không thể đem anh xé nát.
Cô cảm thấy anh như sắp bẻ gãy thắt lưng cô, toàn thân đều đau đớn nhức mỏi.
Cố Mạc cười ôm lấy cô, bước vào phòng tắm: "Anh thả em vào bồn tắm."
"Đừng tưởng rằng anh ngoan như vậy thì em sẽ tha cho anh!" Tiếu Nhiễm dùng sức cắn một ngụm trên người Cố Mạc.
"Anh sẽ cố gắng." Cố Mạc trầm ổn cười nói.
Được đặt vào bồn tắm lớn, Tiếu Nhiễm lại phát hiện ra một kinh hỉ lớn. Trong bồn tắm lớn rải đầy những cánh hoa hồng đỏ tươi, quanh quẩn bên mũi là mùi hoa nồng đậm, hòa quyện cùng với hương bạc hà và tinh dầu hoa cúc. Chỉ cần ngâm mình trong bồn tắm rải đầy cánh hoa hồng như vậy thôi, mọi mệt mỏi của cô đều tan biến hết.
"Ông xã..." Tiếu Nhiễm lười biếng rúc vào trong lòng Cố Mạc, nhẹ giọng gọi anh.
"Uh`m?" Cố Mạc một bên đặt cô vào bồn tắm, một bên không để ý hỏi lại.
"Đây có phải là kinh hỉ cuối cùng trong ngày hôm nay không?”Tiếu Nhiễm tò mò hỏi. Hôm nay tất cả đều giống như một giấc mộng Romantic, giấc mộng này có phải kết thúc tại đây không?
Cố Mạc hơi hất mày: "Anh mới là kinh hỉ sau cùng của em!"
"Da mặt thực dày!" Tiếu Nhiễm cười nhạt, hừ một tiếng.
"Anh sẽ dùng cả một đêm để yêu thương em, lúc đó em sẽ hiểu được!" Cố Mạc tà tà cười nói.
"Cố Mạc! Không thể để em yên bình tắm một chút sao?" Tiếu Nhiễm bất mãn kháng nghị.
"Không thể!" Cố Mạc hơi nhíu mày, từ trong ánh mắt hừng hực “lửa giận” của Tiếu Nhiễm, thoải mái cười to, "Đùa em thôi!"
"Anh lại đùa em, em sẽ đem anh..." Tiếu Nhiễm nghiến răng nghiến lợi nói.
Cố Mạc tò mò cười nói: "Làm gì anh?."
"Làm thịt anh!" Tiếu Nhiễm cố ý hung ác uy hiếp.
Cố Mạc bị Tiếu Nhiễm đùa cho cười to: "Anh thấy sợ."
"Thế nào, thấy em lợi hại đi?" Tiếu Nhiễm uy vũ cười hỏi.
"Lợi hại. Em là người con gái lợi hại nhất anh đã từng thấy. Chỉ cần em động một ngón tay cũng có thể giết chết anh!" Cố Mạc đặt lên trán Tiếu Nhiễm một nụ hôn, thanh âm khàn khàn nói.
Ngay tại lúc cô đang đắc ý, Cố Mạc đột nhiên ghé vào bên tai cô nói một câu: "Nha đầu, em đã làm xong bài tập chưa?"
Cố Mạc mới vừa hỏi xong, trong phòng vệ sinh liền truyền đến một tiếng hét kinh thiên động địa, Quỷ Thần cũng phải khiếp sợ... Chỉ trong chốc lát liền nhìn thấy bóng dáng Tiếu Nhiễm bọc áo tắm chạy ra, luống cuống tay chân lục túi sách: "Tiếng Anh còn có hẳn một bài luận! Oh! MyGod! Ba quyển toán! Thơ cổ chép 100 lần?"
"Đây là kiệt tác của thầy nào?" Cố Mạc đột nhiên xuất đằng sau Tiếu Nhiễm, nhìn tờ giấy ghi chép trên tay cô, buồn cười hỏi.
"A! Cố Mạc! Anh- cái người bại hoại này! Anh hại em một chữ cũng chưa viết! Ngày mai em phải ăn nói như thế nào với thầy giáo đây??” Tiếu Nhiễm xoay người, dùng sức đấm không ngừng lên người Cố Mạc.
Cố Mạc nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, trấn định nói: "Đừng sợ, anh giúp em, một giờ liền xong."
"Anh giúp em viết! Em muốn đi ngủ!" Tiếu nhiễm ỷ vào trong lòng Cố Mạc làm nũng nói.
Là anh hại cô không hoàn thành bài tập, cho nên anh phải làm tất!
Cô sai bảo anh đúng tình hợp lý như vậy, không biết rằng mẹ anh có biết không?
"Anh chỉ đáp ứng hỗ trợ." Cố Mạc bất đắc dĩ cười nói.
Tiểu miêu miêu vô lại này!
Vậy mà lại nghĩ muốn không làm mà hưởng!
Thế nhưng anh lại không có biện pháp đi phê bình cô.
"Anh nói là anh giúp em, một giờ liền xong, cho nên trong một giờ đương nhiên là anh phải hoàn thành xong tất cả bài tập.”Tiếu Nhiễm bá đạo ra lệnh.
"Đột nhiên phát hiện cuộc đời anh có chút khổ." Cố Mạc cố ý lộ ra vẻ mặt chua sót, giống như rơi vào cảnh khốn cùng vậy.
"Anh cảm thấy khổ sao?" Tiếu Nhiễm hơi hất mày.
"Không!" Cố Mạc khẩn trương sửa lại. Anh khom lưng với Tiếu Nhiễm: "Có em ở đây, anh nào có khổ?"
"Vậy là tốt rồi, viết cho cẩn thận!" Tiếu Nhiễm ngáp một cái, ngồi vào bên cạnh bàn, ngáp thêm cái nữa rồi gục mặt xuống bàn ngủ thiếp đi, để lại Cố Mạc một mình cầm cuốn bài tập trên tay trừng mắt ngẩn người.....