Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 678 : Anh sẽ sắp xếp

Ngày đăng: 11:36 30/04/20


Tếu Nhiễm dựa vào ngực Cố Mạc, chỉ tay vào ngực anh nói:”Cố Mạc, mấy ngày nay em nghĩ rất nhiều, em cảm thấy em không nên anh giải quyết vấn đề nan giải này, dù sao cũng là lỗi của em.”



“Em đang nói đến bác gái?” Cố Mạc bắt được ngón tay đang chọc ngoáy của Tiếu Nhiễm, nghiêm túc hỏi.



Tiếu Nhiễm gật gật đầu:”Người bà ấy hận là em. Nếu em vẫn núp sau lưng anh bắt anh chiến đấu một mình, chỉ sợ vĩnh viễn cũng sẽ không có cách nào được bà ấy tha thứ.”



“Không cần nghĩ nhiều như vậy. Em cứ chuẩn bị thật tốt thi vào trường cao đẳng, chuyện của bác gái để anh giải quyết.” Cố Mạc lập tức cự tuyệt đề nghị của Tiếu Nhiễm.



Bác gái vẫn chưa hoàn toàn khỏi bệnh, anh sợ Tiếu Nhiễm sẽ phải chịu tổn thương. Hơn nữa, nếu Tiếu Nhiễm xuất hiện, chỉ sợ sẽ kích thích bác gái căng thẳng thần kinh. Lỡ như bà ấy lại trở lại tình trạng điên điên khùng khùng ngày trước, công sức mấy năm nay của anh coi như uổng phí.



“Nhưng, em cảm thấy……dù có lấy lòng thế nào, cũng không thể thuyết phục được một người trong lòng chất đầy thù hận. Em mới chính là nguyên nhân gây bệnh.” Tiếu Nhiễm thở một hơi thật dài.”Thực ra chính em cũng cảm thấy mình đã tạo ra nghiệp trước nặng nề, huống chi là người bị tổn thương sâu sắc như bác gái?”



“Đừng suy nghĩ lung tung. Bi kịch này chỉ là ngoài ý muốn. Em không cần chịu đựng tư tưởng quá nặng nề.” Cố Mạc nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu Tiếu Nhiễm, đau lòng nói.



“Tìm thời gian đưa em đến gặp bà Tưởng đi! Cố Mạc, em muốn tự mình xin lỗi.” Tiếu Nhiễm cố chấp nói.



Lúc trước đến nhà họ Tưởng, cô lấy thân phận “Nhiên Nhiên” làm bạn với bà Tưởng, cô không thể nói ra sự áy náy trong tim. Cô cảm thấy cô phải cố lấy dũng khí, làm sai thì phả chịu trừng phạt.




Cố Mạc đột nhiên trở mình, đè Tiếu Nhiễm xuống:”Nha đầu, anh muốn…”



Tiếu Nhiễm lập tức chặn lai đôi môi của Cố Mạc:”Không! Mệt chết đi được!”



“Mệt đến chết sao?” Cố Mạc cọ mặt vào cổ Tiếu Nhiễm, tà tà cười nói:”Rõ ràng người xuất lực là anh.”



Tiếu Nhiễm đẩy Cố Mạc ra, nhanh chóng “đào tẩu”.



Cố Mạc vò đầu, nhìn Tiếu Nhiễm che đậy thân hình xinh đẹp bên dưới bộ đồng phục:”Nha đầu, em là đồ độc ác!”



Tiếu Nhiễm vươn tay về phía Cố Mạc, làm nũng nói:”Mệt! Ôm em!”



Cố Mạc lập tức mềm lòng, vội vàng mặc quần dài vào, bước đên ôm cô, bước ra khỏi phòng nghỉ.



“Hôm nay sao lại đến thăm anh?” Cố Mạc ngồi xử lý công việc, ôm Tiếu Nhiễm vào ngực, trầm giọng cười hỏi.



“Hôm nay là thứ sau, chiều em chỉ học có hai tiết. Em nghĩ nhiều ngày rồi không gặp anh, nên vội đến đây cho anh bất ngờ.” Tiếu Nhiễm cười trả lời.



“Xem ra anh phải cảm ơn em đột nhiên nhớ đến anh. Bằng không anh cũng không biết đến bao giờ mới được nhìn thấy em.” Cố Mạc bất mãn kháng nghị.



Nhìn vẻ mặt Cố Mạc giống đứa trẻ không được ăn kẹo, Tiếu Nhiễm thoải mái cười rộ lên.