Sắc Khí Tràn Đầy
Chương 113 : Lại làm một hồi (h)
Ngày đăng: 15:34 30/04/20
Âm thanh hai cơ thể va vào nhau không ngừng quanh quẩn trong không khí, tiếng thiếu nữ rên rỉ cùng lời nói thô tục của nam nhân, đan vào nhau. Một thiếu nữ xinh đẹp bị côn th*t to lớn đâm vào xương tủy. Thẩm Quân ngày thường xinh đẹp kiều mị, hôm nay trên mặt lại mang lên vẻ phong tình vạn chủng, không thể rời mắt.
"A....Nhẹ thôi...Trạm Quang....Ưm......"
Trạm Quang thích nhất lúc làm tình, Thẩm Quân rên rỉ yêu kiều, buông lời cầu xin hắn, vừa nghe, lại cảm thấy càng nhìn cô càng xinh đẹp.
Ngày xưa, mỗi lần hai người cùng nhau làm hai tiếng một lần. Thẩm Quân bộ dạng quá đáng thương, cầu xin hắn tha thứ, hai ngày nay mỗi lần làm đều là ba bốn tiếng một lần. Cô cũng không chê mệt, còn cố sức quấn lấy hắn, chủ động dâng lên tiểu huyệt, chính xác là muốn hắn làm tới chết.
Tiểu huyệt nhỏ ôm chặt côn th*t vào trong. Tùy rằng trong lòng Trạm Quang rất thích, nhưng lại cảm thấy có gì không thích hợp. Hắn muốn cả con người Thẩm Quân, từ người cho tới trái tim cô. Hắn hiểu rõ cô gái này không đơn giản mà cho hắn thoải mái muốn bao nhiêu lần thì làm bấy nhiêu như vậy được.
Chắc chắn có vấn đề.
Nếu để hắn biết cô giấu diếm hắn điều gì, hừ....
Trạm Quang suy nghĩ một hồi, nghĩ tới các loại giả thiết, thậm chí còn nghĩ tới việc mà hắn ghét nhất, thật sự Thẩm Quân và Tống Trình đã cùng nhau làm qua. Chỉ tưởng tượng như vậy, tức giận liền tăng vọt.
Nhưng cũng ra sức trấn an mình, Thẩm Quân yêu hắn, nhất định không làm ra loài việc phản bội tình yêu của hai người.
Một phen thực tế tưởng tượng ảo, hắn không vứt được cái gai Tống Trình này. Lại nhìn thân thể thiếu nữ mềm mại lay động lòng người. Trong mắt lại nổi lên dục vọng.
Quả nhiên, muốn cô bao nhiêu lần cũng không đủ.
"Bảo bối, anh làm chết em."
"Bảo bối, anh làm chết em."
côn th*t ở trong tiểu huyệt ra vào vào, không đâm vào nơi sâu nhất không thể thỏa mãn được. Hắn đem thiếu nữ kia lăn qua lộn lại: "Ưm....Anh....Nhẹ một chút....Em sắp không được rồi...."
Hai cái đùi vùng vẫy, ở dưới bị đâm, Thẩm Quân ngẩng cổ lên mà rên rỉ. Khuôn mặt tinh xảo giờ ửng đỏ một mảnh. Hai mắt mãn hãm xuân tình, ba quang liễm diễm.
Trạm Quang trên người giống như có lắp cái máy, không biết mệt mỏi. Ôm cô nằm trên sô pha. Sau đó lại đứng lên đổi một tư thế khác. Tiểu huyệt bị ngập trong tinh dịch, còn côn th*t hắn lại không muốn nghỉ ngơi. Hắn chiếm hữu thân thể cô, theo lửa nóng hôn xuống cái môi mềm, hôn từ từ, hôn thẳng xuống dưới. Ở nơi lỗ tai mẫn cảm liếm nhẹ, làm cô không nhịn được run run. Thân thể cao trào chảy ra một chút dâm dịch.
Trạm Quang nhân cơ hội: "Bảo bối, em có chuyện không nói cho anh?"
Hắn cho cô một cái bậc thang, giờ chỉ cần cô bước xuống, hắn hy vọng tiểu bảo bối nhà hắn có thể hiểu được. Đừng làm cho hắn bắt gặp được có gì không ổn.
"A..."
Thẩm Quân giống như rơi vào trong sương mù, thân thể phập phồng, trước mặt giờ chỉ có khuôn mặt tuấn tú của Trạm Quang.
Trạm Quang câu tìm được câu trả lời, có chút bất mãn dũng sức đâm sâu, ngữ khí lộn xộn lại có chút mê hoặc, bất mãn nói: "Bảo bối, em còn giấu anh chuyện gì?"
Có câu mà người đời thường nói, quả thật rất đúng, không có chuyện gì mà lên giường không giải quyết được.
Tuy bọn họ làm nhau trên sô pha, nhưng cũng không tính sai biệt lắm.
Thẩm Quân nhất thời bị nam sắc câu dẫn, buộc miệng: "Vài ngày nữa không được ở cùng nhau. Đương nhiên em muốn bồi thường cho anh."
"Hử?"
Những lời này tuyệt đối không đơn thuần. Hắn đương nhiên muốn cùng cô làm nhưng sợ vắt khô cô.
Lúc này, Trạm Quang không hỏi nữa, mỹ nam kế bắt đầu nhượng bộ, tập trung vào công việc khác, hoạt động càng thêm lợi hại. Hai người trải qua vô số lần giao hòa, đã sớm phù hợp vô cùng, cô chủ động quấn lấy eo hắn, hùa theo hành động này. Nên rên sẽ rên, nên kẹp sẽ kẹp, hoàn toàn cùng nhau vui vẻ, thấm thoát cung nhau trải qua ba ngày.
Thiếu nữ bên dưới thân ngoan ngoãn, Trạm Quang đương nhiên hài lòng, bất quá hắn muốn Thẩm Quân nói rõ ràng hơi. Đang lúc cao trào thì dừng lại, cố ý thả nhẹ động tác, ma sát cửa mình bắt cô nói ra. Không thỏa mãn được dục vọng đang dâng trào.
Một giây trước thân thể đang ở thiên đường, giây tiếp theo bị hắn kéo xuống địa ngục, thân thể không thỏa mãn mà trừng mắt nhìn hắn, chỉ có mình Trạm Quang là hiểu rõ, đôi mắt ướt dầm dề kia có bao nhiêu dụ hoặc người khác.
Thẩm Quân đầy ủy khuất: "Sao anh dừng lại?" Thanh âm mềm mại, nói ra tiếng lòng. Cái đùi tinh tế kẹp chặt hơn, chỗ giao hợp phát ra tiếng nước róc rách thô tục.
Trạm Quang ẩn nhẫn, trái tim cũng đang thình thịch kinh hoàng. Áp chế dục vọng đang tăng, hỏi: "Mấy ngày nữa em sẽ đi đâu?"
Những lời này hắn chỉ muốn thử, thật sự cũng có chút sợ câu trả lời.
Thẩm Quân: "Đó là chuyện trường học an bài, không phải em rời đi. Anh xem không có anh tiểu huyệt của em làm sao bây giờ?"
Thực sắc tính dã, cô chỉ muốn làm cái gì đó nhanh nhanh, cho hắn còn động đậy.
"Tại sao trường học muốn tách chúng ta ra?" Trạm Quang vuốt ve Thẩm Quân, hít một hơi thật sâu, nhợt nhạt di động dương v*t bên dưới, làm cô thoải mái một chút, chắc chắn sẽ nói ra.
Thẩm Quân đạt được một ít thỏa mãn, sắc mặt hơi hoãn ra, rên nhẹ, đôi mắt ướt, cái miệng rủ xuống tỏ vẻ không vui: "Sự tình của Tưởng Niệm Lăng, không lâu nữa nhà trường sẽ tách ra, không muốn truyền thông đạt được điều cấm kị gì. Nên họ muốn một lúc khôi phục lại chế độ học bình thường."
Nói xong, côn th*t kia bắt đầu nhanh chóng hòa nhập. Quả nhiên, thiếu nữ lại một lần nữa được bay lên thiên đường. côn th*t cũng làm tiểu huyệt càng chảy ra nhiều xuân dục. Trạm Quang muốn biết Thẩm Quân đang giấu hắn điều gì, cô nói xong rồi, hắn cũng không quản nữa, chỉ cần cô không rời khỏi hắn, trong lòng cô có hắn, vậy là đủ rồi.