Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 127 : Chiều sâu phù hợp

Ngày đăng: 15:34 30/04/20


Đái Luật Mậu chưa bao giờ nghĩ chuyện Thẩm Quân là xử nữ sẽ làm hắn phấn chấn tới vậy, côn th*t kia ở trong tiểu huyệt nhỏ hẹp, da đầu hắn tê dại. Khoái cảm ập tới làm hắn không khống chế được, côn th*t bị tiểu huyệt thịt non xung quanh, vây lấy, làm cho hắn tê mỏi tới tận xương.



Làm quân nhân, sợ nhất là hành xử cảm xúc, Đái Luật Mậu sớm đã luyện cách nhịn ham muốn xuống, khi dục vọng đột nhiên phun trào cũng phải chịu đựng. Ở trong tiểu huyệt kia chưa tới mười phút, đột nhiên, nếu mà hắn thật sự buông vũ khí đầu hàng. Điều này chả khác nào chứng minh mình là hàng tốt nhưng mà giẻ cùi, bên ngoài trong hay hay nhưng lại không xài được.



Thẩm Quân cố gắng chịu đau đớn, chưa đắm chìm trong cảm giác thân thể va chạm, khoái cảm chưa được bao nhiêu. Trước mắt cô, là Đái Luật Mậu tuấn lãng, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm cô, hơi thở thô nặng như xuân phong, mưa phùn, dễ chịu vô cùng. Giữa trán hắn hiện lên một tần mồ hôi mỏng, làm cô thấy gợi cảm vô cùng. Người ta nói Đái Luật Mậu là Thiếu Tướng Soái Khí nhất Đế Quốc, đúng là không sai.



Không ngờ lúc này rồi mà Đái Luật Mậu vẫn nhớ tới mục đích ban đầu của bọn họ: "Cảm giác thế nào?"



Hắn tận trách, phối hợp với động tác của cô. dương v*t lúc này tạm dừng động tác, chỉ ngoan ngoãn nằm im bên trong tiểu huyệt.



"A..."



Một lát sau, Thẩm Quân cả người ngứa ngáy, miễn cưỡng duy trì ngữ khí bình thường: "Khá tốt, Thiếu Tướng Đại Nhân đúng là hàng to xài tốt. Rất thoải mái."



Chỉ là, tiểu huyệt kia đột nhiên co rút lại, mút chặt chẽ hắn, bán đứng lời nói vừa rồi của cô.



côn th*t bị nơi mềm mại kia kẹp chặt, xông thẳng tới nãi, Đái Luật Mậu lại động thân, nhìn Thẩm Quân, kẽ răng nghẹn ra một câu: "Tôi sẽ làm em thoải mái."



"Ách...A...A...."



Đột nhiên hắn động mạnh làm cô không trở tay kịp, cả người thiếu chút nữa là bị đâm ra ngoài. Hắn ra sức phát tiết, tình ái cao trào. Xương mu cũng chạm vào nhau. Tiểu huyệt bên ngoài trở nên đỏ thắm, dâm dịch âm thanh không dứt bên tai.



Thẩm Quân không nhịn được mà tán thưởng, không hổ là quân nhân, tinh lực thật là không ai sánh bằng được.



Đái Luật Mậu cúi đầu, nhìn thân thể trắng nõn dưới thân, nhìn rất ngon miệng, đặc biệt mềm mại hơn người. Hắn chỉ muốn cắn một ngụm, cái vật đang nhô cao kia run rẩy đáng thương vô cùng. Làm hắn không nhịn được mà cúi người, vừa ngậm vừa nghiền nát một bên ngực của Thẩm Quân.
"A...a...Ha a....Thật thoải mái....A....Thật lớn....Ân..."



Thẩm Quân lắc eo, không tự giác lại nghênh hợp với hành động của hắn. Thân thể cô và côn th*t hắn hòa hợp đến hoàn mỹ, loại khoái cảm kích thích này bay lên một bậc, điều này càng làm hắn đối với Thẩm Quân nảy ra một loại cảm giác dị thường vô cùng.



"Nơi này được không? Thoải mái chứ?" Âm thanh thâm thúy bị che bởi dục vọng, môi mỏng lộ ra ngữ khí vô cùng không bình tĩnh, nữ nhân trước mặt cả khuôn mặt đều chứa phong tình, hai mắt liễm diễm, bộ dáng gợi cảm vô cùng. Đái Luật Mậu cúi đầu, ngậm chặt cái miệng nhỏ, toàn bộ khung cảnh hoàn mỹ vô cùng, đầu lưỡi cũng triền miên trao nhau.



Tiếng nước bên dưới thể hiện rõ độ tương hợp của hai người họ. Nước bọt trong miệng giống như là mỹ vị trên đời, hắn luyến tiếc mà mút hết vào miệng.



Đây chỉ là giả thuyết, bây giờ hai người bọn họ cùng nhau làm tình, kịch liệt vô cùng, hoàn toàn quên mất đây chỉ là ảo ảnh. Hai người họ ra sức giao cấu, va chạm, mồ hôi rơi đầy trên cỏ, dồn dập, lại thô suyễn, bật lên dục vọng dã thú sâu thẩm trong đáy lòng.



Bên không khí lúc này không ngừng vang lên thân thể va vào nhau, từ xa lạ, giờ đây trở nên quen thuộc vô cùng.



"Ân, thật lớn, Thiếu Tướng Đại Nhân....Ha...."



"Kêu tên tôi....A Luật...."



Trong nháy mắt, bao nhiêu phòng ngự trong lòng cô hoàn toàn sụp đổ: "A Luật...."



Không uổng bao nhiêu năm cô ở thế giới này chờ đợi hắn.



"Anh đây...."



Hai người trầm luân vào nhau, không biết giờ đây bên ngoài, đã ồn ào ầm ĩ bàn tán về hai người bọn họ.