Sắc Khí Tràn Đầy
Chương 156 : Vết sẹo cũ đã quên mất đau
Ngày đăng: 15:35 30/04/20
Về việc bên cạnh Thẩm Quân có Hệ Thống giúp đỡ, Thẩm Quân vẫn như cũ im lặng không nói tới, thứ nhất là không biết nên bắt đầu từ đâu, có nói cũng không nói nên lời. Thứ hai, là vì Đái Luật Mậu khó khăn, vất vả lắm hắn mới mở rộng trái tim với cô. Nếu cô để hắn biết cô nói dối về việc trọng sinh, sau này vạn nhất không thể dậy nổi nữa.
Nhưng mà, nếu như cô không nói, qua lại qua một đời, rồi sẽ có người phát hiện cô không giống nhau. Cô vẫn tin tưởng, đây không phải là thế giới mau xuyên như thường, cho dù Hệ Thống giúp cô tới đây, đây là một chi gian vô pháp cấu trúc, cũng không có cách liên hệ. Nhưng sau vài lần điều tra, cô hy vọng, người nam nhân trước mặt có thể cùng cô đi đến quãng đời còn lại, có một tương lai vô cùng tốt đẹp với nhau.
Thẩm Quân mỗi lần thất thần, Đái Luật Mậu sẽ phát hiện, bởi vì nó quá rõ ràng, cô luôn ngốc ngốc nhìn chằm chằm hắn, tuy là nhìn hắn, nhưng bên trong lại trống rỗng hư không.
"Bảo bối, hoàn hồn."
"A? Ân." Thẩm Quân cố gắng ổn định tinh thần, không cho bản thân suy nghĩ bậy bạ.
"Đưa hắn tới bệnh viện đi." Đái Luật Mậu đứng dậy nói với cô.
Thẩm Quân nghĩ nghĩ, gật đầu: "Được."
Đái Luật Mậu cõng Giải Bàn Hạ đang hôn mê, cùng với Thẩm Quân đưa hắn vào bệnh viện trung tâm.
Cùng lúc đó, Bạch Liên Họa cùng một đám người, cẩn thận đi vào khách sạn Hải Thiên.
Câu lạc bộ Mật Ái là nơi bao nhiêu thân phận lớn ra vào, mọi người hiểu rõ nhưng không nói ra miệng. Cho nên lúc Bạch Liên Họa đeo mặt nạ vào đây, vẫn bị một số người phát hiện, vài người tò mò ôm tâm tình muốn xem náo nhiệt, đôi mắt cứ dừng trên người Bạch Liên Họa. bởi vì chú ý tới cô, tới lúc sau Chiêu Nhật n Thiên và Diệp Lãng Thần xuất hiện, cũng tự nhiên mà bị bọn họ nhận ra ba người đi cùng nhau.
Nếu nói Chiêu Nhật Thiên và Diệp Lãng Thần thân phận có phần cố kỵ, thì toàn bộ nam nhân ở đây đều không dám làm liều. Còn nữ nhân, nhìn thấy bọn họ thì cười cười tò mò lấy họ làm niềm vui, có người khịt mũi coi thường, trong giọng cũng không giấu được ghen ghét.
Diệp Lãng Thần ngẩng đầu, nhìn xung quanh.
"Diệp Bàn Hạ đâu?"
"Anh ấy sẽ tới sau."
Bạch Liên Họa kéo Diệp Lãng Thần tới bên cạnh Chiêu Nhật Thiên. Hai người nam nhân cùng lúc vờn quanh cô, cô cảm nhận được bản thân giống như công chúa được sủng ái, cả người đều có cảm giác giống như bay lên cao.
Cũng không biết tại sao, hôm nay cô muốn ngừng mà không thể ngừng được, cả người đều bốc lửa, mặt kệ Giải Bàn Hạ còn chưa tới, cô cùng Chiêu Nhật Thiên và Diệp Lãng Thần đã gấp tới không chờ nổi nữa, thậm chí còn quên luôn tình cảnh hiện tại của bọn họ, cũng quên luôn người ngoài kia luôn phỉ nhổ bọn họ là dâm oa đãng phụ.
Ba người dùng tư thế thô tục nhất mà cùng nhau làm tình, dâm ngữ nói ra không ngừng nghỉ, Bạch Liên Họa trước sau bị cắm đến miệng cũng rên không nổi, sướng mà chỉ trợn trắng mắt.
Cái gọi là vết sẹo, đã quên mất đau thì ra là như thế.
Người từ lúc nãy tới giờ vẫn đang ở cách vách, nhìn thấu hoàn toàn nhất cử nhất động của bọn họ. Nhìn đến trường hợp mà cô mong chờ nhất, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh lùng, cô cầm di động, bắt đầu gọi điện thoại.
"Xin chào, đây là cục cảnh sát Đế Đô. Xin hỏi chúng tôi có thể giúp gì được cho bạn?"
"Xin chào, cảnh sát tiên sinh. Tôi muốn báo cáo ở khách sạn Thiên Hải, lầu hai, có câu lạc bộ tình ái hoạt động bất hợp pháp."