Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 70 : Đêm kỳ diệu

Ngày đăng: 15:34 30/04/20


Cuộc sống về đêm là giai đoạn tốt để hưởng thụ cuộc sống, tại một quán bar biệt lập, âm nhạc vang lên liên tục, mốt đống nam nữ điên cuồng vui chơi, để thân thể lắc lư theo điệu nhạc. Trong góc tối, có một đôi mắt âm u nhìn vào sàn nhảy không chút biểu tình.



Thẩm Hạm một hơi uống xong một ly Whiskey, trong tiếng khen ngợi xung quanh đặt cái ly xuống bàn. Hai mắt kiều mị có dính tơ máu, lại không ngăn được xuân ý bên trong, Thẩm Hạm mặc một trang phục đỏ bó sát cơ thể, cúp ngực, lộ ra đường cong mê người.



Xung quanh có ba bốn nam nhân nhìn đến muốn ăn tươi nuốt sống Thẩm Hạm, một người tiếng tới muốn kéo Thẩm Hạm lại gần, bị cô khéo léo đưa đẩy: "Gấp cái gì, em còn chưa say, anh đã không muốn uống?"



Mọi người thấy cô nói vậy, cũng thuận theo ý Thẩm Hạm, uống tiếp. Thẩm Hạm tuy trên mặt tươi cười nhưng trong lòng tràn đầy chán ghét.



Ai cũng không biết, Thẩm Hạm vẫn là một trạch nữ, đại đại trạch nữ, cô chỉ là thích thể hiện vô ưu vô lo, bộ dạng không phiền não, nhưng không vì vậy mà thể hiện cô là một người tùy tiện.



Những người ngoài nói Thẩm Hạm như thế nào, cô căn bản đều biết, chỉ không muốn để trong lòng, tận tình hưởng thụ cuộc sống của mình. Một người có bao nhiêu thời gian thanh xuân, có thể tùy ý bao lâu, cô là người Thẩm Gia, tương lai sẽ vì gia tộc mà tiến hành liên hôn, nhưng cô không muốn.



Có một ngày cô sẽ kết hôn, nhưng không phải hiện tại, càng không phải với Chúc Cầm Thành.



Whiskey có bao nhiêu cay nồng, có bao nhiêu nặng, cô đều biết, nhưng càng uống, lại làm cho con người càng thanh tỉnh, cô híp mắt nhìn xung quanh, một đám người thối nát, nhưng nội tâm quạnh quẽ.



Ở cái nơi ghê tởm này, cô ghê tởm tất cả mọi thứ, bao gồm cả bản thân.



Thẩm Hạm nhìn tới quầy bar bên cạnh, cô nhìn thấy một nam nhân, một mình uống rượu, thỉnh thoảng có vài người đến bắt chuyện, đều bị hắn từ chối.



"Ai vậy?" Cô đi đến bên cạnh một người quen, thích thú hỏi.



"Triệu thị công tử Triệu Lương Tuấn, lớn lên cao ráo đẹp trai, không có tai tiếng gì. Chỉ nghe nói hắn có vị hôn thê, là Trần Nam Nhạn, một con điếm rẻ tiền, bề ngoài nghiêm trang, hôm qua tớ còn nhìn thấy ả ta cùng một nam nhân khác trong WC chơi trò tình thú."



Nữ nhân uống xong rượu, tiếp tục nói: "Nhưng mà càng kín tiếng càng đáng sợ, ai biết có bệnh gì đó kín không, giống như Chúc Cầm Thành...." Nữ nhân nói tới đây liền im lặng, nhìn sắc mặt Thẩm Hạm.




"Bùm." một cái ghết bị hai người họ đẩy ngã, làm những người khác chú ý, tức khắc mọi người trong quán bar đều huýt sáo cổ vũ.



Nam DJ thấy tình hình như vậy, liền cầm lấy micro thông báo: "Các vị bằng hữu, nhìn thấy cảnh này có thể hiểu rõ, hai người họ chính là người chiến thắng chung cuộc."



Theo lý mà nói, bọn họ có thể dừng, nhưng lại đắm chìm trong thế giới của mình, Thẩm Hạm đầu lưỡi hoàn toàn tê cứng, toàn thân nhũn ra, trận đánh này, bọn họ ngang sức ngang tài.



Qua một hồi lâu, mới buông ra, mặt hai người lúc này đều đã động tình mà ửng đỏ. Triệu Lương Tuấn côn th*t đang trương cứng khó chịu, lại thấy Thẩm Hạm đắc ý, nhất thời phát hỏa kéo tay cô, đặt ở hạ thân hắn: "Em đốt lửa...Thì chính em phụ trách dập lửa."



Thẩm Hạm cười: "Được."



Triệu Lương Tuấn kéo cô: "Đi, giúp em phổ cập kiến thức."



Dứt lời, cường thế ôm cô lên lầu.



Trong tòa nhà này có một gian phòng của hắn, quá tốt để sử dụng. Thẩm Hạm quên mất chống cự, quên mất mong muốn ban đầu của mình, theo Triệu Lương Tuấn vào phòng, tất cả sau đó ném hết ra sau đầu.



Một đêm phong lưu như cũ, nhưng lại thay đổi cuộc đời của hai người. Cũng kéo theo người khác liên lụy một trận.



Vài ngày sau, Thẩm Hạm gọi cho tq,: "Chị sẽ cùng Chúc Cầm Thành giải trừ hôn ước."



Cái cái gì mà tin tức tốt, cái này phải là tin xấu mới đúng, Thẩm Hạm giải trừ hôn ước, vậy là cô phải dọn đi sao?



Chúc Cầm Thành cũng sắp hồi phục rồi, sau đó còn phải để hắn muốn cô. Cô chưa thể rời đi được.