Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 87 : Chế độ kỳ ba

Ngày đăng: 15:34 30/04/20


Học viện Hạnh Phúc chế độ không giống với hình thức bên ngoài.



Cấp bậc sinh viên tùy thuộc vào thành thích quan hệ gia đình. Nhưng đó chỉ là đối với nam sinh thôi. Bên ngoài gia thế càng lớn, cơ sở vật chất cùng với quyền lợi được hưởng bên trong trường học càng cao.



Đặc biệt, thành tích cuối kỳ của nam sinh sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến tiền đồ của nhân viên điều động.



Còn nữ sinh thì sao?



Chỉ cần đủ nhân số là được.



Nam sinh 8 giờ tập trung, 9 giờ kết thúc hội nghị kín. Sau đó chia thành nhóm 5 người một tổ. Mỗi nam sinh có thể lựa chọn một nữ sinh trở thành bạn đồng hành với mình trong một học kỳ.



Các lớp danh sách đã chuẩn bị ổn định, mà thứ tự cũng không tùy tiện quyết định, giáo viên trong trường hai bên đã họp kĩ bàn bạc rồi mới lên danh sách. Cuối cùng, không có được sự tự do, bị cưỡng chế phân phối theo ý định của giáo viên.



Nam sinh tự xưng là King. Là chủ đạo một phương.



Nữ sinh tự xưng là Queen. Là bị đạo một phương.



Cũng có thể nói, chủ đạo ách bách không chế bị đạo.



Nhưng, vấn đề không phải nam sinh nào cũng có thể tự xưng là King. Bình thường chỉ là những nam sinh có tổ chức đặc biệt, hoặc ở học kỳ trước đạt thành tích tốt mới được phân phối đến Linh Ban. Sau đó được tự xưng King.



Cấp bậc cao nhất của King: Thành tích chiếm khoảng 80% trên tổng 100%



Gia thế chiếm 20% còn lại.



Có quyền thế là một đặc ân, nhưng thành tích không tốt cũng không thể xưng bá trong trường. Đó là một hiện thực tàn khốc mà nhà trường quy định cho mỗi học sinh.



Linh Ban hay gọi là Z sẽ được hưởng đại đặc quyền. Bao gồm những quyền lợi tốt nhất.
Không có tình huống đặc thù, không thể tùy tiện rời khỏi trường. Yêu cầu đặc biệt nên gặp trực tiếp giáo viên chủ nhiệm xin chỉ thị.



Queen nếu có thể thuận lợi thi xong đại học. Điểm thành tích tự động được thêm 100 điểm.



"Chính là hôm nay, chúng ta bắt đầu một năm học mới. Cầu chúc các em có thể tìm được một King mà bản thân cảm thấy hài lòng. Cùng với King tạo dựng một mối quan hệ tốt, cùng nhau sinh hoạt ba năm. Nếu không tuân thủ nội quy trường học, sẽ bị trực tiếp phán vào cấp thấp. Cuối cùng, các bạn học phải nhớ kỹ, những việc này không thể tiết lộ ra bên ngoài trường học. Chỉ có thể thảo luận bên trong khung viên trường." Vị lão sư lúc đầu nói xong. Để lại một đám nữ sinh đang ngây ra như phỗng mà bỏ đi.



Mặc kệ trước đó có bao nhiêu nữ sinh hứng thú bừng bừng mà muốn cố gắng học tập. Giây tiếp theo liền biến thành người bị điều khiển, phải hiến thân vì quốc gia mà nỗ lực sinh đẻ. Không thể từ chối.



Thẩm Quân lấy di động ra lên mạng tìm kiếm Học Viện Hạnh Phúc. Lại không thể phát hiện ra thêm bất kì tin tức nào về ngôi trường này. Một chút tin đồn cũng không. Trong nháy mắt, toàn thân cô rét run.



Không để những nữ sinh ở đây đợi lâu lắm, không lâu sau, lễ đường bên trong mở ra cánh cửa lớn. Các nam sinh có mặt từ sớm nối đuôi nhau ngồi xuống. Mà trên sân khấu, có khoảng 80 nữ sinh đang được các lão sư gọi tên lên để xem xét.



Vì sao? Không ai trong số họ dám phản kháng lại.



Thẩm Quân nắm tay Chu Dĩ Vi. Hai người bàn tay đã đổ đầy mồ hôi. Bởi vì khi ký tên lúc nãy, tức là đã đồng ý cam chịu mọi hành vi. Có người nói, học viện Hạnh Phúc là do quốc gia mở ra, nhưng không ai biết thực hư là thế nào. Hiện giờ thì sự thật bày ra trước mắt, không thể không tin được nữa.



Nữ sinh ở trường học được xem như là một công cụ tiết dục cho nam sinh. Nhưng những người này rất biết cách mê hoặc dân chúng, ở bên ngoài cha mẹ nữ sinh không ngừng được ban thưởng, làm lòng người trở nên hồ đồ theo.



80 nữ sinh đầu tiên đứng trên sân khấu. Mặc cho các nam sinh phía dưới đánh giá. Thẩm Quân lúc này lại cảm giác được một ánh mắt nóng bỏng mãnh liệt nhìn chằm chằm mình. Lúc trước vừa tiến vào trường, các cô cũng đã bị những nam sinh này nhìn nhìn dò xét. Nhưng bây giờ, chính là ở trước mặt các cô thăm dò, nhìn các cô một cách hèn mọn.



Phản kháng bằng chết. Thẩm Quân cố gắng ngẩng đầu. Phía dưới lại có hàng chục đôi mắt nhìn cô làm tim cô đập nhanh không thôi.



Giống như thời xưa, hoàng đế tuyển phi tần. Các cô bị xem là hàng hóa. Không có quyền tự chủ.



Bọn hắn là dao thớt, các cô là cá thịt.



Thật sự thế giới này không phải giấc mộng sao?